*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chiến Hàn Quân trong nháy mắt bị cô lập, khuôn mặt tuấn tú trở nên rất khó chịu.
Linh Trang lại nằm chặt tay Chiến Hàn Quân….Cho anh một ánh mắt an ủi.
Chiến Hàn Quân cảm nhận được sự an ủi thầm lặng từ Linh Trang trái tìm lạnh lùng như băng lập tức vui mừng, khóe môi cũng khẽ nhếch.
Anh không quan tâm người khác nghĩ về mình như thế nào, anh chỉ quan tâm đến Linh Trang.
“Các người quá ngang ngược. Anh Hàn Quân chỉ đồng ý với ngài Chiêm Sơn rằng sẽ chăm sóc tốt con gái của ông ta chứ không hứa hẹn sẽ cưới cô ta, vậy nói không giữ lời cái gì chứ?” Linh Trang nói chắc như đinh đóng cột.
Một người dân trong trại đứng ra, lòng.
đầy căm phẫn nói: “Không cưới cô ấy thì làm sao có thể chăm sóc cô ấy?”
Linh Trang cười nhạo: “Tôi hỏi anh, anh có còn bố mẹ không?”
“Đương nhiên là có. Tôi cũng không phải chui ra từ trong khe đá.” Người đàn ông đang mạnh mẽ bênh vực Chu Mã tức giận nói.
“Họ có từng chăm sóc cho anh không?”
Linh Trang hỏi.
“Bố mẹ chăm sóc cho con cái là đạo lý hiển nhiên”
“Vậy tôi lại hỏi anh, anh có con cái không?”
“Có” Anh ta không hiểu tại sao Linh Trang lại muốn hỏi nhiều vấn đề không liên quan đến Chu Mã như vậy, nhưng mà anh ta vẫn nói thật.
Linh Trang dẫn dắt từng bước: “Anh sẽ chăm sóc con của anh chứ?”
“Đương nhiên”
Linh Trang cười nói: ‘Vậy tôi lại hỏi anh, anh sẽ lấy bố mẹ và con cái của anh sao?”
Người đàn ông kia lập tức cảm thấy xấu hổ mặt đỏ tía tai, dường như đã nhận sự sỉ nhục quá lớn nên tức giận nói: “Tôi làm sao có thể làm loại chuyện đại nghịch bất đạo như vậy chứ?”
Linh Trang thu lưới, nói ý đồ của mình: “Không phải anh đã nói không cưới Chu Mã thì sẽ không thể chăm sóc được cho cô ta sao: Người đàn ông kia không nói nên lời trước hàm răng sắt của Linh Trang. Linh Trang lại nói tiếp: “Tôi và chồng tôi chồng hát vợ khen hay. Anh đã đồng ý với ông lão Chiêm Sơn chăm sóc Chu Mã vậy thì tôi hiến nhiên cũng sẽ ủng hộ. Tôi nguyện ý nhận cô ta làm con gái của chúng tôi, từ đây sẽ yêu thương chăm sóc và bảo vệ cô ta giống như bố mẹ ruột. Các người còn có ý kiến gì không?
Nhóm người trong trại cũng cảm thấy Nghiêm Linh Trang nói có lý nên nhao nhao gật đầu.
Ý này cũng không tệ.
Chu Mã đột nhiên quay trở lại, đôi mắt đỏ hồng nhìn Linh Trang gầm thét lên: “Muốn tôi làm con gái của cô sao, cô nằm mơ đi.
Đừng tưởng rằng tôi không biết trong lòng cô nghĩ gì, cô đang muốn hoàn toàn cắt đứt đường tình duyên của tôi và anh Hàn Quân, tôi sẽ không để cho cô được như ý muốn”
Linh Trang cười không nói gì cả.
Chiến Hàn Quân im lặng hồi lâu bỗng nhiên nói: “Chu Mã, tôi đã từng lập lời thề với Linh Trang: Đời này kiếp này tôi chỉ làm một đôi với cô ấy. Lời hứa của tôi với cô ấy là trên hết còn lời hứa với bố cô ở phía sau, tôi sẽ không từ bỏ lời thề ban đầu của mình vì những lời hứa tiếp theo. Tôi như vậy có khác.
gì một kẻ đạo đức giả chứ?”
Chiến Hàn Quân nói xong t| đầu nhìn Linh Trang dịu dàng nói: Trang, chúng ta về thôi”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT