*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghiêm Hiểu Như rụt rè nắm chặt tay bà cả, như thể vừa bị Nghiêm Linh Trang làm cho khiếp sợ.

Bà cả đau lòng cho Nghiêm Hiểu Như, nghiêm mặt mắng Nghiêm Linh Trang: “Hiểu Như nói bản thân cô từ khi làm tổng giám đốc Á Châu liền không coi ai ra gì, vốn dĩ tôi không tin, hôm nay xem ra, ngoài không xem ai ra gì, cô còn ức hiếp người quá đáng nữa Nghiêm Linh Trang tiến đến chỗ bà cả, vẻ mặt ngang ngược. “Bà cả, nếu như muốn tôi đặt bà trong mắt, thì đáng ra bà phải làm những chuyện gì hợp với độ tuổi của mình chút đi”

Bà cả tức giận, “Nghiêm Linh Trang, cô~ sao cô dám nói với tôi bằng giọng điệu như: vậy?”

Càng muốn kích động mâu thuẫn giữa bà cả và Nghiêm Linh Trang, Nghiêm Hiểu Như bất ngờ bước tới, dơ tay tát Nghiêm Linh Trang.

Nhưng Nghiêm Linh Trang nhanh tay nhanh mắt, đã nắm được cổ tay cô ta.

Nghiêm Hiểu Như tức giận mắng Nghiêm Linh Trang, “Chị cả, em biết chị từ trước đến nay vốn là tùy hứng thích gây khó dễ cho người khác, ngang ngược hống hách, nhưng chị vô lễ với bà cả như vậy, quả thực là có phần mất dạy rồi!”

Nghiêm Linh Trang siết chặt cổ tay Nghiêm Hiểu Như, Nghiêm Hiểu Như tái mặt vì đau.

“Ây ya!” Nghiêm Hiểu Như đau đớn hét lên.

Bà cả tức giận nói: “Nghiêm Linh Trang, cô buông con bé ra.”

“Được chứ”

Sau khi Nghiêm Linh Trang nói xong, hung hăng vung tay tát vào mặt Nghiêm Hiểu Như.

Cái tát này, Nghiêm Linh Trang đã niệm tình chị em sâu nặng, chỉ là để dọa cô ta chứ không tát quá mạnh.



Nghĩ đến việc Nghiêm Hiểu Như xúi giục bà cả lừa dối Chiến Hàn Quân, trái tim Nghiêm Linh Trang liền bùng lên hai ngọn lửa.

Ngày đó Thu Liên đã lừa anh Hàn Quân, khiến số phận anh Hàn Quân gặp bao sóng gió quanh co.

Bây giờ chuyện như vậy lại xảy ra một lần nữa, Nghiêm Linh Trang làm sao mà không tức giận cho được?

Bà cả trong lòng lo lắng như lửa đốt, nhìn thấy Nghiêm Linh Trang trấn áp Nghiêm Hiểu Như đến mức như vậy, Nghiêm Hiểu Như lại còn sợ hãi bất lực đánh trả, bộ dạng đáng thương nhẫn nhục chịu đựng.

Bà cả càng kiên định với ý nghĩ nâng đỡ Nghiêm Hiểu Như.

Bà cả tức giận nói: “Nghiêm Linh Trang, hôm nay cô dám ở trước mặt tôi mà cô còn dám đánh Nghiêm Hiểu Như, nếu là khi tôi không có mặt, cô chẳng phải là đối với con bé càng thêm độc ác nham hiểm sao? Hôm nay tôi nhất định phải lấy lại công bằng cho con bé!”

Bà cả nói với Chiến Hàn Quân: “Nhóc con, phải nhìn cho kỹ gương mặt của người phụ nữ này, cô ta đã cướp đi công ty của nhà chúng ta, còn ức hiếp người phụ nữ của con, con thân là đàn ông, không thể khuất phục được, phải biết bảo vệ bố mẹ, và vợ con của mình!”

Mặc dù Chiến Hàn Quân đối với bà cả và Nghiêm Hiểu Như, hai người đột nhiên xuất hiện này không hề tình cảm mãnh liệt, nhưng theo anh thấy, bà ta dù gì cũng là bề trên, còn Nghiêm Linh Trang đối với bề trên lại chua ngoa thất lễ như vậy, quả thực là rất quá đáng.

“Nghiêm Linh Trang, ở đây không có chuyện của cô. Cô lập tức rời khỏi đây cho tôi” Chiến Hàn Quân tức giận ra lệnh đuổi khách.

Nghiêm Linh Trang dáng vẻ khó tin nhìn Chiến Hàn Quân, bất lực cười lạnh hai tiếng “Haha? Anh bảo tôi đi?”

Nghiêm Linh Trang cười đến bật khóc, “Tôi đi rồi, anh có phải là sẽ cùng bà ta quay về nhận tổ quy tông không? Còn cùng người phụ nữ này vợ chồng ân ái sống qua ngày nữa phải không?”

“Việc của tôi không liên quan gì đến cô!”

Chiến Hàn Quân tức giận nói Nghiêm Hiểu Như nghe Điền Ngọc Mễ nói rằng sau khi mất trí nhớ quan hệ của Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang đã đóng băng, trước đây cô ta không tin, nhưng, bây giờ được tận mắt chứng kiến, bỗng cảm thấy vui mừng đến phát điên.

Đúng là ông trời cũng giúp cô ta rồi!

Nghiêm Hiểu Như lập tức bước đến chỗ Chiến Hàn Quân, trìu mến nằm lấy tay Chiến Hàn Quân, “Anh Hàn Quân, đi thôi, mặc kệ chị ta.”

“ừ Chiến Hàn Quân và Nghiêm Hiểu Như đi ngang qua Nghiêm Linh Trang.

Bà cả khinh thường nhìn Nghiêm Linh Trang, sau đó cùng hai người kia rời đi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play