*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh chợt thấy buồn vì gia đình không trọn vẹn mà anh từng có đã trở nên trống rỗng.

Còn anh đã nhận ra một điều còn đáng sợ hơn cả nghèo đói và sự không hoàn hảo – đó là không có gì cả, từ vật chất đến tinh thần Anh đột nhiên cảm thấy hơi chóng mặt…

Khi Chiến Hàn Quân đang đợi thang máy, Thu Liên đuổi theo, nằm lấy tay anh với khuôn mặt tái nhợt, quỳ xuống cầu xin: “Chồng, xin anh đừng lạnh lùng với em. Em rất yêu anh.”

Chiến Hàn Quân lạnh lùng chế nhạo “Nếu cô yêu tôi, liệu cô sẽ ngoại tình với những người đàn ông khác không?”

Thu Liên đã khóc và nói: “Em bị anh ta bức hại. Em không hề tự nguyện.”

Hai mắt Chiến Hàn Quân đỏ ngầu, “Cô tưởng tôi ngốc à?”

Thu Liên hơi choáng ngợp trước vẻ ngoài dữ tợn của anh.



Trên đời này, có lẽ cô là người duy nhất đối xử tốt với anh.

Nhưng trong thâm tâm, cô đã có một người đàn ông khác.

Anh tuyệt vọng thở dài, ‘Không sao đâu, bảo bọn họ về đi. Tôi mệt rồi, tôi muốn nghỉ ngơi.”

Nghiêm Linh Trang cảm thấy sự mệt mỏi dữ dội của anh, cô thở dài lo lắng, rồi nói với những người khác: “Đi thôi.”

Khi mọi người rời khỏi căn nhà cho thuê, Nghiêm Linh Trang nghe thấy tiếng khóa cửa.

Trực giác cho cô biết rằng một cuộc tranh cãi lớn đã xảy ra giữa Chiến Hàn Quân và Thu Liên.

Cô lo lắng cho sức khỏe của Chiến Hàn Quân, cô không thể ngồi yên trước chuyện của Chiến Hàn Quân.

Lúc này, Quan Minh Vũ nhận được một cuộc gọi.

Không biết những người đẳng kia nói gì, vẻ mặt Quan Minh Vũ càng thêm khó xử.

Sau khi cúp điện thoại, Quan Minh Vũ nói với Nghiêm Linh Trang: “Người của Quỷ Mị đã bắt được A Kha”

Nghiêm Linh Trang khẽ giật mình, liếc nhìn cánh cửa an ninh đang đóng chặt, như ý thức được mối liên hệ mật thiết giữa hai chuyện, Nghiêm Linh Trang nói: “Đưa tôi đi ngay”

“Vâng”



Nhưng bây giờ, cô ta không muốn thừa nhận số phận của mình.

Bởi vì vừa rồi A Kha nói cho cô ta biết, người đàn ông trước mặt cô ta là hoàng tử cũ của thủ đô và là cựu Tổng giám đốc của Á Châu.

Thân phận của anh đắt giá như vậy, làm sao cô ta có thể buông tay?

Tâm trí của Thu Liên bị bao vây đang đấu tranh dữ dội, cuối cùng cô ta nghĩ ra một kế hoạch có thể giúp cô ta hồi sinh “Em không ngoại tình”

Thu Liên khóc thầm: “Gặp được anh ấy là xui xẻo của đời em. Anh ấy tên là A Kha, chồng cũ của em. Khi lấy anh ấy, em mới 19 tuổi. Em đã tin vào lời nói của anh ấy và cưới anh ấy”

“Ai ngờ sau khi kết hôn, anh ấy chỉ đối xử tốt với em một thời gian, sau đó thường xuyên đánh đập em, em muốn ly hôn nhưng phụ nữ làng chài sau khi ly hôn sẽ bị hắt hủi.

Bố mẹ em đòi sống đòi chết không đồng ý. A Kha cũng không đồng ý, em không có lựa chọn nào khác ngoài việc bí mật trốn thoát.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play