“A Nguyệt, trái tim của cậu bị chó ăn rồi à? Em gái tôi gần như đã trao cả trái tim cho cậu. Hãy tự hỏi bản thần mình đi, trên đời này có ai đối xử với cậu tốt hơn con bé không?”

“Con trai cậu bị bệnh, em gái tôi hiến máu cho nó. Cô ấy là Tổng giám đốc của Á Châu hào hoa, trị giá hàng nghìn tỷ đô la.

Cậu nghĩ cô ấy tùy tiện trao đi sự lương thiện của mình sao? Còn không phải là vì cậu nên cô ấy mới yêu nhau yêu cả đường đi… Nhưng đây là cách cậu đáp lại tình yêu của cô ấy dành cho mình sao? “

Nghiêm Mặc Hàn tức giận đến phát điên.

Nghiêm Linh Trang sợ rằng Nghiêm Mặc Hàn và Chiến Hàn Quân sẽ đánh nhau, cô nhanh chóng kéo Nghiêm Mặc Hàn đi.

“Anh, đi thôi”

Nghiêm Mặc Hàn tức giận nói: ‘Em kéo anh làm gì? Em để anh đánh cậu ta, trút giận cho em đi, không được sao?”

“Thói xấu này của cậu ta đều là do em chiều hư! Thử hỏi cả thủ đô có ai dám làm càn trước mặt em chứ?”

Giọng nói tức giận của Nghiêm Mặc Hàn càng lúc càng nhỏ.

Chiến Hàn Quân lúc này cũng dần bình tĩnh lại Kỳ thực sau khi nói xong những lời đó, anh liền hối hận ngay lập tức.

Bây giờ Nghiêm Linh Trang đang khóc như một đứa trẻ, anh rất khó chịu.

Thực ra, anh không trách cô chuyện Hổ Tử. Tuy nhiên, trong lòng anh thực sự rất tức giận với cô, kể từ khi anh nghe thấy cô gọi mình là “Anh Hàn Quân” đêm qua, anh đã cố gắng kìm nén cơn tức giận và không có nơi nào để trút bỏ.

Vừa rồi, cơn tức giận tồn đọng của anh cuối cùng cũng bùng phát.

Anh biết mình đang mượn cớ nổi giận!

Thu Liên sợ quá bật khóc.

“Đi thôi” Chiến Hàn Quân ảm đạm nói.

Anh đưa Thu Liên vào phòng chăm sóc đặc biệt, bác sĩ ngăn cản họ không cho vào thăm con.

“Đứa trẻ đã qua cơn nguy kịch. Khi nào tình trạng ổn định, anh có thể vào thăm cháu lần nữa”.

Thu Liên từ chối, và hét lên, “Tôi không được gặp con trai, ai biết chuyện gì đã xảy ra với đứa bé chứ?”

Nghiêm Linh Trang bước ra ngoài, trực tiếp dặn dò y tá bên cạnh, “Kéo cô ấy đi.Không được ồn ào trước phòng chăm sóc đặc biệt.”

Chiến Hàn Quân nhìn đôi mắt đỏ hoe của Nghiêm Linh Trang, trong lòng cảm thấy vô cùng không vui.

Anh muốn nói điều gì đó để xoa dịu cô, nhưng Nghiêm Linh Trang phớt lờ anh, cô quay người đi vào phòng giám sát.

Giọng nói uy nghiêm của Nghiêm Linh Trang rất nhanh sau đó vang lên trong phòng, “Kiểm tra cho tôi, bác sĩ trực hôm qua chạy đi đâu rồi?”

Chiến Hàn Quân không định truy cứu trách nhiệm của bệnh viện, anh không ngờ rằng cô sẽ điều tra đến cùng.

Trong phòng giám sát, Nghiêm Linh Trang đích thân ngồi vào trước màn hình máy tính để kiểm tra tình hình đêm qua.

Cuối cùng, cô cũng phát hiện ra điều bất thường.

Nửa đêm, Thu Liên bế đứa bé ra khỏi bệnh viện.

Một tiếng sau, cô ta hốt hoảng ôm con quay lại, đúng lúc này, bác sĩ trực vào nhà vệ sinh.

Nghiêm Linh Trang trầm mặt đứng dậy, cô bước ra khỏi phòng giám sát, vô cùng hung bạo và dữ tợn.

Nghiêm Linh Trang xuất hiện trước mặt Chiến Hàn Quân và Thu Liên, Thu Liên sợ hãi trước đôi mắt của Nghiêm Linh Trang, liền trốn ra sau lưng Chiến Hàn Quân.

“Chồng!”

Cô ta nằm chặt tay Chiến Hàn Quân cầu cứu.

Chiến Hàn Quân cau mày khó hiểu nhìn Nghiêm Linh Trang Chẳng lẽ cô quay lại để tìm anh tính số sao?

Cô đánh anh và mắng anh cũng được, chỉ cần cô có thể giải tỏa cơn tức giận, anh sẽ để mặc cô làm.

Ai ngờ, Nghiêm Linh Trang bước tới gần anh, lạnh lùng ra lệnh: “Anh cút đi.”

Chỉ sau đó Chiến Hàn Quân mới biết rằng, cô tức giận là vì Thu Liên.

Nhưng Thu Liên vô tội Nghiêm Linh Trang đột nhiên đẩy anh ra, vươn tay nắm lấy tay Thu Liên, động tác vô cùng thô bao.

“Nghiêm Linh Trang, cô định làm gì?”

Chiến Hàn Quân lớn tiếng quát.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play