“Uy tín mà tôi gây dựng bao nhiêu năm qua trước mặt nhân viên đều bị anh ta hủy hoại hết ơi, tôi là tổng giám đốc mỹ nhân đệ nhất thủ đô. Trong mắt người khác, là hóa thân của trí tuệ và sắc đẹp, nhưng lại bị hai câu nói của anh ta hủy hoại trong phút chối Nghiêm Linh Trang nói rồi chán nản đập đầu lên bàn làm việc: “Anh ta chính là ỷ vào việc tôi thích anh ta, cho nên mới trắng trợn không kiêng dè gì trước mặt tôi như thế”

Con ngươi đen láy đầy mê hoặc của Chiến Hàn Quân giãn ra vô hạn, trong ánh mắt không giấu nổi sự ghét bỏ khinh thường.

Anh hướng mày, lạnh lùng cất tiếng nói ra hai chữ: “Ấu trĩ”

Nghiêm Linh Trang kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn thấy Chiến Hàn Quân đang ung dung đứng trước mặt cô, nhìn cô với vẻ chán ghét.

Gương mặt Nghiêm Linh Trang đỏ bừng.

“Sao lại là anh?”

“Mang đồ ăn cho cô.” Chiến Hàn Quân đẩy hộp cơm đến trước mặt cô Nghiêm Linh Trang nhìn hộp cơm trước mặt, tức thì mặt mày hớn hở: “Anh đến đây là để chịu đòn nhận tội sao?”

Sắc mặt Chiến Hàn Quân tối sầm lại: “Da mặt cô không phải lúc nào cũng dày như: tường sắt thành đồng sao?”

Miếng cơm mà Nghiêm Linh Trang vừa mới cho vào miệng đều phụt ra ngoài, tức giận trừng mắt nhìn anh: “Vậy nên mặt tôi có thể để anh tùy ý giãm đạp sao?”

Đôi môi gợi cảm và quyến rũ của Chiến Hàn Quân khẽ móc nhếch lên như ngầm đồng ý.

Nghiêm Linh Trang nuốt cơn giận.

Bất lực vẫy tay với anh: “Anh đi đi, sau này tôi không cho gọi, anh đừng tới gặp tôi.

Tôi vẫn còn muốn sống thêm mấy năm nữa.”

“Tôi cầu còn không được.”

Nghiêm Linh Trang: ‘…

Chiến Hàn Quân sải bước rời đi.

Lúc đến vội vàng, không rảnh rỗi chiêm ngưỡng phong cảnh trên tầng chín Khi về thong thả, Chiến Hàn Quân bị bức tường văn hóa ở hành lang thu hút.

Trên bức tường văn hóa dài bằng kính được khảm nạm dày đặc những ngôi sao may mắn. Ghép thành ngôn ngữ năm màu rực rỡ. Có điều dường như không chuẩn bị đủ ngôi sao may mắn, vậy nên một phần ba bức.

tường văn hóa vẫn để trống Chiến Hàn Quân dừng lại bên bức tường văn hóa, tò mò nhìn những ngôi sao may mắn dày đặc.

Những ngôi sao may mắn được gấp hoàn toàn bằng tay, phải cần đến bao nhiêu người và sức lực để hoàn thành một công trình rộng lớn như vậy?

Lúc này, Tiểu Mật từ quầy lễ tân hào hứng bước qua, dè dặt nhìn Chiến Hàn Quân, chủ động đưa kể cho anh về nguồn gốc của bức tường văn hóa.

“Đây là bức tường may mắn, do Nữ vương Bệ hạ của chúng tôi thiết kế. Hơn nữa, từng ngôi sao may mắn trên đó đều do chính Nữ vương Bệ hạ gấp đấy.”

“Cô ấy rảnh vậy sao?” Chiến Hàn Quân lãnh đạm nói.

Cũng không biết câu nói ấy ý tốt hay ý xấu Tiểu Mật có chút sừng sờ, may là tổng giám đốc Trang không có ở đây, nếu không Sợ rằng cô sẽ nôn ra máu ba lít máu vì tức giận mất.

Tiểu Mật cố ý bật nút công tắc trên bức tường văn hóa, ngay lập tức, hiệu ứng ánh sáng đặc biệt của bức tường văn hóa được bật lên.

Tấm kính đen tựa như một dải ngân hà đen kịt, bên trên lơ lửng vô số những ngôi sao lấp lánh.

Từng ngôi sao may mắn màu đỏ ghép lại với nhau thành một bông hoa đỏ máu, lơ lửng trong màn đêm đen …

Hoa bỉ ngạn?

Trong ánh mắt Chiến Hàn Quân tràn ngập sự kinh ngạc tột độ, khi anh đang muốn bước xuống nhìn kỹ hơn nữa, bức tường văn hóa đột ngột bị mất điện.

Không biết Nghiêm Linh Trang đã đứng khoanh tay trước ngực bên cạnh bức tường văn hóa từ lúc nào, những ngón tay mảnh khảnh vẫn đặt trên nút công tắc.

Ánh Chiến Hàn Quân mắt như đông cứng lại, sự làm phiền đột ngột của cô khiến anh có chút bực bội. Mặt mũi cũng trở nên khó coi.

Nghiêm Linh Trang thẳng thắn nói: “Lãng phí điện!”

Tiểu Mật: “…

Chiến Hàn Quân: “…”

“Nữ vương Bệ hạ, lý do này có chút không thỏa đáng?” Nói rồi Tiểu Mật ôm đầu bỏ chạy.

Chiến Hàn Quân nhìn Nghiêm Linh Trang, ánh mắt đầy nghỉ hoặc.

“Những ngôi sao may mắn này, thật sự là do cô gấp sao?”

Nghiêm Linh Trang gật đầu: “Đúng!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play