*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chiến Hàn Quân kiên quyết từ chối: ‘Dọn nhà rất phiền phức”

Quan Minh Vũ: “…” Đây thực sự là phong cách của anh ấy.

“Bố” Bỗng một giọng nói trẻ con vang lên cắt ngang cuộc trò chuyện của họ.

Thu Liên năm tay Hổ Tử, đi trở về nhà từ chợ bán thức ăn bên ngoài ăn bên trong giỏ có phần héo úa, thậm chí còn hơi vàng.

Đồng tử Quan Minh Vũ chợt co lại, người phụ nữ này nhặt loại rau kém cỏi ấy về nhà làm gì?

Cho chó mèo ăn sao?

Suy nghĩ của Quan Minh Vũ không hiểu sao bỗng trở nên mờ mịt.

Thu Liên nhìn thấy Quan Minh Vũ lái một chiếc xe hơi sang trọng, vốn là kẻ thấy tiền liền sáng mắt, cô ta lập tức quay sang nịnh nọt anh ta.

“Ông xã, đây là ai vậy?”

“Đồng nghiệp” Chiến Hàn Quân nói.

Thu Liên hài lòng nở một nụ cười: “Nếu đã là đồng nghiệp thì nên để anh ấy vào nhà ngồi. Sao có thể để khách đứng ngoài chịu lạnh được, quá bất lịch sự”

Chiến Hàn Quân tỏ vẻ kháng cự.

Quan Minh Vũ tranh thủ lúc này vội vã gật đầu: “Vậy tôi từ chối thì lại bất kính rồi”



Thu Liên khá bất mãn với cách tiếp khách của Chiến Hàn Quân, cô ta đã nháy mắt với anh vài lần nhưng cái tính cách thối tha này vẫn không chịu thay đổi.

Thu Liên chỉ có thể tự mình giảng hòa “Ông xã nhà tôi hay ít nói thế đấy. Bình thường ở nhà cũng như vậy, anh đừng trách.”

Quan Minh Vũ thầm toát mồ hôi hột, anh ta nào dám đắc tội với tổng giám đốc?

Bao nhiêu mạng mới dám làm như thế?

Thu Liên rót cho Quan Minh Vũ một tách trà, sau đó xách giỏ rau vào bếp.

Trong lòng Quan Minh Vũ như có một tảng đá lớn rơi xuống, người phụ nữ đáng chết này lại dùng thứ rau kém cỏi ấy để chiêu đãi tổng giám đốc nhà anh ta?

Cảm xúc trong tim thật không muốn phải gọi tên là gì Anh ta cáu kỉnh đứng dậy đi đi lại lại trong phòng, Chiến Hàn Quân làm ngơ trước sự khác thường của Quan Minh Vũ, chỉ nhẹ giọng nói: “Nếu cảm thấy không thoải mái thì đi đi.”

Quan Minh Vũ đột nhiên ngồi trở lại.

Sau đó vẫn không yên lòng mà đứng lên.

Chiến Hàn Quân hung hăng nhìn anh ta, tên này ngồi trong nhà người khác mà như đứng đống lửa như ngồi đống than, thế thì anh ta tới đây để làm gì?

Quan Minh Vũ thấy ánh mắt dữ tợn của Chiến Hàn Quân thì hoảng sợ, nhanh chóng viện cớ: “Em muốn đi vệ sinh.”

Chiến Hàn Quân đưa cằm hướng về phía phòng tắm: “Ở đó.”

Thầm nghĩ hóa ra anh chàng này buồn tiểu!

Quan Minh Vũ chạy vào phòng tắm, khóa trái cửa lại.

Sự giận dỗi trên mặt lúc này mới lộ ra Rõ ràng tổng giám đốc Trang đã tìm cách kín đáo đưa cho tổng giám đốc Quân một chỉ phiếu ba tỷ, mà giờ chưa được bao lâu, người phụ nữ kia đã lại biến cuộc sống thành như này?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play