Lương Duy Phong cúi đầu nhẹ nhàng uống một ngụm trà, che đậy sự buồn bã trong mắt anh.

Đến khi ngẩng đầu lên, đôi mắt của anh đã tràn đầy sự đau khổ, "Tuyết Nhu, anh hỏi em, em có tự nguyện quan hệ với anh ta không?"

"Đương nhiên không phải." Khương Tuyết Nhu phủ định ngay.

"Vậy thì đúng rồi." Lương Duy Phong nhẹ nhàng cầm tay cô, "Tuyết Nhu, trước kia anh có xem qua một đoạn phim ngắn, khi vợ của mình bị bọn cướp bắt đi, là một người đàn ông, em hi vọng là người vợ phải dùng sinh mệnh của cô ta để phản kháng hay thuận theo để bảo toàn tính mạng đây, nếu là anh, anh sẽ lựa chọn cái thứ hai, không có gì quan trọng hơn so với việc bình. an và sinh mạng của vợ mình cả.".

"Duy Phong.” Khương Tuyết Nhu cảm động, khoén mắt cũng cầm không được nước mắt.

"Anh không có cần chuyện lần đầu tiên của người con gái, lúc trước khi anh cưới em thì anh đã biết rồi." Lương Duy Phong tiếp theo nói, "Cái ngày kết hôn đó, em bị Hoắc Anh Tuấn bắt đi, anh trách em làm gì, chỉ có thể trách người làm chồng này vô dụng thôi, thậm chí còn vì an uy của gia đình mình. mà anh cũng không dám báo cảnh sát, thực ra những ngày này anh cũng rất đau lòng đấy, anh sợ em trở về sẽ chê bai sự vô dụng của anh."

"Không có" Khương Tuyết Nhu lắc đầu, "Em có thể lý giải cho anh mà, nếu đổi thành là em có thể cũng sẽ làm như vậy, là Hoắc Anh Tuấn để tiện quá thôi."

"Đúng, là anh ta quá đê tiện, cho nên anh ta cưỡng bức em, anh ta cho rằng cho dù anh có cứu em về, anh cũng sẽ ruồng bỏ em, nhưng anh xem thường Lương Duy Phong này rồi, anh yêu em hơn tất cả mọi thứ, năm xưa anh có thể chấp nhận con của em, thì lần này anh chỉ cần em quay về là đủ rồi."

Lương Duy Phong vô cùng đau đớn, "Tuyết Nhu, vì sao giữa anh và em muốn ở với nhau lại khó khăn như vậy chứ, trải qua bao nhiêu phong ba bão táp, khó khăn lắm mới đợi được em chấp nhận gã cho anh thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nếu em thực sự cảm thấy có lỗi với anh thì sau này có gắng bù đắp lại cho anh, được không?"

Khương Tuyết Nhu càng nghe càng động lòng.

Trước kia trên đường về nhà, cô đã quyết định muốn chia tay với Lương Duy Phong, nhưng bây giờ nghe thấy lời của anh lại làm cô rung động lần. nữa.

| Lương Duy Phong đối với cô sâu đậm như vậy, nếu như cô nhất định muốn ly hôn, như vậy coi như đang tổn thương anh ta, đồng thời còn để cho Hoắc Anh Tuấn đạt được mục đích nữa.

"Đừng suy nghĩ lung tung nữa." Lương Duy Phong nhẹ nhàng ôm lấy cô, "Hôm nay anh không ngủ lại đây đâu, em vừa trở về, có thể bây giờ trong đầu còn rối lắm, nhân cơ hội này nghỉ ngơi cho khỏe, sẵn tiện giải quyết chuyện của bên Hồng Nhân luôn, hai ngày nữa anh đến đón em về biệt thự của hai chúng ta”

“Được."

Khương Tuyết Nhu cuối cùng vẫn là gật đầu, sự rời đi của Lương Duy Phong đêm nay thực sự giúp cô thở phào một hơi, cô thực cảm kích sự thấu hiểu của Lương Duy Phong, cũng không hề ép buộc cô gì cả.

Nói thật, hôm trước cô mới ngủ cùng Hoắc Anh Tuấn, đêm nay lại ngủ cùng Lương Duy Phong, cho dù là chỉ là nằm chung trên giường thôi thì cô cũng cảm thấy rất khó chịu.

Sau khi xe rời khỏi biệt thự Diệp Thị.

Khuôn mặt ôn hòa của Lương Duy Phong từ từ trở nên lạnh lùng.

Khương Tuyết Nhu muốn li dị, sao anh ta có thể đồng ý dễ dàng như vậy được.

Hơn nữa, căn bản là anh ta không tin Khương Tuyết Nhu là không tự nguyện, rõ ràng đoạn ghi hình mà Hoắc Anh Tuấn gửi đến, âm thanh của cô rất là khoái lạc, không có nghe được một chút nào là cô ta từ chối cả.

Chỉ là nổi nhục này, anh ta sẽ từ từ đáp trả lại.

Sau khi trở về biệt thự, Điền Tự Nhiên mặc một bộ áo ren màu đỏ khoác lấy tay anh ta, "Tổng giám đốc Lương, em còn nghĩ anh không về nữa chứ."

"Tôi không về đây còn đi đâu được nữa." Lương Duy Phong liếc nhìn cơ thể yêu kiều của cô ta, tuy rằng cô ta thua xa nét đẹp của Khương Tuyết Nhu, càng không có khí chất như Khương Tuyết Nhu, nhưng ít ra người phụ nữ này hết mực chiều chuộng anh ta, hơn nữa còn tìm mọi cách để lấy lòng anh ta, như vậy đã làm cho anh đủ thỏa mãn rồi.

"Cô Khương trở về rồi à..." Điền Tự Nhiên tựa vào vai anh ta, nhẹ nhàng vuốt ve ngực anh ta, “Em rất lo là anh sẽ đi ở với cô ta nữa, dù sao thì cô ta cũng là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng mà..”

"Nhưng mà cái gì" Lương Duy Phong nhí mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play