" Nói nhảm, cái này dĩ nhiên... "
Tống Dung Đức đi chung quanh nhìn một cái, đột nhiên thấy ngỡ ngàng, cái này thật giống như cũng không phải phòng của anh ta.
" Đây cũng không phải là phòng của anh." Lâm Minh Kiều tức giận vành mắt đều đỏ: " Tống Dung Đức, cái đồ chết tiệt này, tôi không nghĩ tới anh nhìn bề ngoài đối với Nhạc Hạ Thu tình. thâm ý nặng, nhưng đối với tôi ngấm ngầm hạ thủ, anh cứ thiếu đàn bà như vậy sao, anh tại sao không đi tìm Nhạc Hạ Thu"
" Tôi đối với cô hạ thủ?" Tống Dung Đức nổi điên: " Rõ ràng là cô nhìn trúng thân phận của tôi, thừa dịp tôi uống say, thừa dịp nước đục thả câu”
Anh ta muốn điên lên, thật vất vả mới cầu hôn thành công với Nhạc Hạ Thu, thật vất vả bảo tồn thân đồng tử, trong một đêm đều bị người đàn bà này phá hủy.
" Phi, cái đò không não như anh, cầu bà ngủ với anh sao, tôi cũng không có hứng thú, huống chi... Tối hôm qua là lần đầu tiên của tôi có được không." Lâm Minh Kiều cũng buồn bực muốn khóc.
"Đủ rồi, đừng nghĩ tôi là kẻ ngu, cô còn có lần đầu tiên mới là lạ, loại đàn bà giống như cô này trêu hoa ghẹo nguyệt, tôi cũng không phải là chưa thấy qua cô cùng người đàn ông khác dây dưa... "
Tống Dung Đức lời còn chưa nói hết, bỗng nhiên chú ý tới trên giường trắng như tuyết có một đóa hoa mai ấn đỏ như máu tươi, trong nháy mắt sửng sốt.
Vết máu là không làm giả được, anh ta không nghĩ tới Lâm Minh Kiều thật đúng là lần đầu tiên.
Anh ta có chút mơ màng, lại càng không biết làm sao:" Ai da, cô đừng tìm tôi chịu trách nhiệm a, tôi là sẽ không đối với cô chịu trách nhiệm"
"Chết đi đồ cặn bã, anh đi chết cho tôi"
Lâm Minh Kiều cầm gối liền hướng trên người anh ta đập.
Đột nhiên, cửa phòng bị người mở ra, một đám ký giả xông vào.
Một màn này quá mức quen thuộc, Tống Dung Đức thật là muốn tan vỡ, tại sao anh ta luôn gặp phải loại chuyện này.
" Cậu Tống, anh không phải là cùng Cô Nhạc đang lui tới sao, như thế nào cùng Lâm tiểu thư ngủ chung với nhau"
" Cậu Tống, anh đây là vụng trộm sao" "Lâm tiểu thư, quan hệ giữa cô và Cậu Tổng có thể nói một chút được không?
"Tối hôm qua hình như hai vị chiến thật là rất kịch liệt a."
Các ký giả đèn loang loáng dùng sức chụp hình hai người.
Lâm Minh Kiều trói chắc chắn chạy trốn vào phòng vệ sinh, đây không phải là trước kia cô sắp xếp người đối phó Tống Dung Đức sao, không nghĩ tới hôm nay cũng bị người khác chụp lại, loại cảm giác này thật để cho cô muốn điên lên.
Cô làm sao lại xui xẻo như vậy a, cô đời này rốt cuộc đã đắc tội với ai.
Thật may, nhân viên an ninh khách sạn vội vàng tới đuổi ra, còn thân thiết đưa hai vị quần áo tới.
Lâm Minh Kiều thay quần áo xong chạy ra ngoài sau, Tống Dung Đức sắc mặt tối om om hướng giám đốc khách sạn đang nổi giận.
" Những ký giả kia trực tiếp chạy vào, ngay cả cửa cũng không cần gõ, rõ ràng ngay cả thẻ mở cửa phòng cũng có, khách sạn các người là làm ăn cái gì không biết"
" Cậu Tổng, tối hôm qua anh ở bên này cử hành buổi họp báo, những ký giả này đều là do Âu Lam Phương tự mình đặt phòng cho bọn họ, bọn họ tối hôm qua cũng ngủ ở trong phòng dưới lầu, đến nổi bọn họ đi vào, là trong tay có thể phòng, ta thật không biết thẻ mở cửa phòng ngủ của hai vị sẽ tới trong tay bọn họ" Giám đốc khách sạn khó khăn vô cùng giải thích.
" Đi thăm dò, lập tức tra ra rõ ràng cho tôi."
Tống Dung Đức thở hổn hển phát tiết xong, hướng Lâm Minh Kiều cảnh cáo:" Nếu như truyền thông hỏi tới, cô liền nói là cô quyến rũ tôi, biết không, dù sao cô không có đàn ông, cũng không giống với tôi, Hạ Thu sẽ chia tay với tôi"
" Tôi quyến rũ anh?" Lâm Minh Kiều nói: "Anh có phải đàn ông hay không a, anh có biết xấu hổ hay không a, chỉ muốn mình, chưa từng nghĩ danh tiếng loại chuyện này đối với đàn bà người ta mà nói cũng rất quan trọng hay sao."
" Cô bớt nói nhảm với tôi, nếu để cho tôi tra được tối hôm qua là cô đưa tôi tiến vào, tôi sẽ để cho cô chết rất khó nhìn" Tống Dung Đức âm trầm cảnh cáo. .
||||| Truyện đề cử:
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân |||||
" Tôi cũng vậy."
Lâm Minh Kiều thở phì phò đi ra ngoài, lúc đi tới cửa vừa quay đầu: