*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không có Cậu cả Hoắc, lại kề cạnh Cậu Tống, phải biết nhà họ Tống sang năm rất có thể sẽ xuất hiện một vị Tổng thống mới. 

" Không trách Cậu Tổng đối với cô ấy quyến luyến không quên, quả nhiên rất đẹp a". " Cũng không phải là vậy sao, vóc người đẹp đơn giản là tuyệt thế giai nhân" 

Nghe được kia từng đợt sóng ca ngợi, trong lòng Nhạc Hạ Thu thật đắc ý. 

Không có Hoắc Anh Tuấn thì như thế nào, cô ta vẫn có thể trở thành tâm điểm trong mắt mọi người. 

Thang Nhược Lan nhìn cũng âm thầm hâm mộ, vốn là lúc Nhạc Hạ Thu bị Hoắc Anh Tuấn bỏ rơi, cô ta còn có chút xem thường Nhạc Hạ Thu, ai nghĩ tới.... 

Người đàn bà này thật đúng là không đơn giản a, không trách năm đó có thể Khương Tuyết Nhu đè chặt gắt gao. 

Chỉ có Quý Tử Uyên lại nhíu mày, mới vừa rồi Nhạc Hạ Thu đi tới trong nháy mắt, anh từ trong mắt Nhạc Hạ Thu thấy được từng tia giấu giếm đắc ý. 

Mặc dù chợt lóe rồi biến mất, nhưng cũng quá kỳ quái đi. 

Cô ta rõ ràng thích Hoắc Anh Tuấn hơn mười năm, mới vừa thất tình, thậm chí còn vì Hoắc Anh Tuấn tự sát, không tới mấy ngày là có thể lập tức cùng với Tống Dung Đức đi vào đoạn tình cảm này?" 

Anh đột nhiên ý thức được, mấy người bọn họ này có thể cho tới bây giờ không có chân chính hiểu được Nhạc Hạ Thu. 

Cô ta cũng sớm đã thay đổi. 

Chẳng qua là... Anh nhìn một cái gương mặt cười đầy ngọt ngào của Tống Dung Đức, trong lòng bất đắc dĩ thở dài. 

Thôi đi, chỉ cần Dung Đức thích thì tốt, cũng coi là rốt cuộc thỏa mãn tâm nguyện của anh ta. 

" Hạ Thu... " Tổng Dung Đức lập tức tiến lên dắt tay Nhạc Hạ Thu. 

" Dung Đức, đừng như vậy, có thật nhiều người nhìn, em còn không quá tự tại" Nhạc Hạ Thu đáy mắt thoáng qua lúng túng, nhất là lúc thấy ánh mắt Quý Tử Uyên: " Tử Uyên, anh cũng tới... " 

Cô ta nói xong muốn nói lại thôi nhìn đi nơi khác. 

"Anh không mời Hoắc Anh Tuấn" Tổng Dung Đức đoán ra ý của cô ta. 

" Như vậy không tốt lắm đâu" Nhạc Hạ Thu rầu rỉ nói: " Anh ấy dù sao cũng là bằng hữu tốt của anh, anh mời Tử Uyên, cũng không kêu anh ấy, người khác sẽ nói thế nào" 

" Hạ Thu, cậu ta tổn thương em sâu như vậy, nhưng em vẫn là vì chúng ta lo nghĩ" Tổng Dung Đức thâm tình thành thực nói. 

"Em không muốn bởi vì mình ảnh hưởng đến tình cảm của các người" Nhạc Hạ Thu nói hồi lâu, đột nhiên phát hiện trừ Tổng Dung Đức bị cảm động đến ra, Quý Tử Uyên từ đầu đến cuối đều nhàn nhạt. 

Lòng cô ta trầm xuống, chẳng lẽ Quý Tử Uyên ý thức được cái gì? 

" Được rồi, Dung Đức, buổi họp báo chuẩn bị bắt đầu. Quý Tử Uyên nhắc nhở. 

Rất nhanh, Lâm Minh Kiều coi như là điều chế sự từ trên lầu đi xuống. 

Cô một bộ phục váy đầm dài màu đỏ đuôi cá lộ ra hai bên vai, cả xương quai xanh đều là lộ ra ngoài, da thịt lãnh trắng như tuyết vậy, xương quai xanh xinh đẹp phía trên treo một chuỗi dây chuyền kim cương, phối hợp với gò má thâm thúy như người lại vậy, thật là để cho người khác vừa nhìn đến lên liền không rời mắt đi được nữa. 

"Oa, vị này chính là Tổng thanh tra mới nhậm chức bộ nghiên cứu của Âu Lam Phương, thật là đẹp a" 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play