*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Không, là tôi nên nói cảm ơn cậu mới đúng chứ“Ánh mắt Khương Tuyết Nhu rơi vào trên ngón tay bị gây mất của cậu ta, đáy mắt dũng động áy náy sâu đậm: "Nếu như không phải là bởi vì tôi, cậu cũng sẽ không bị để mắt tới”. "Đây không phải là rất bình thường sao, trách chỉ trách chính tôi quá sơ suất"Lục Thiên Bảo cười khổ: “Tôi phát hiện mới vừa rồi thời điểm các người phát lên video kia, bóng lưng hai tên bắt cóc kia cũng giống với một tên trong đêm mà Lỗ Triết Hạn chết” 

Khương Tuyết Nhu ngẩn ra: “Nhìn dáng dấp hay là cùng một nhóm người kia, chỉ đáng tiếc là vẫn không bắt được người giật giây Nhạc Hạ Thu.” 

“Trước tiên phải tìm được chứng cứ đã"Lục Thiên Bảo “Xi "rên lên: “Vết thương quá đau, tôi vẫn phải là đi bệnh viện thôi.” 

"Thân thể mau chóng khỏe rồi trở lại”Khương Tuyết Nhu thấp giọng nhắc nhở. 

“Ừ, Lương Vũ, cậu phải bảo vệ lão đại thật tốt, nếu như chị ấy có xảy ra bất kì bất trắc gì, quay lại tôi sẽ tính số với cậu"Lục Thiên Bảo cảnh cáo một phen sau mới đi theo cảnh sát rời đi. 

Bên kia. 

Hoắc Anh Tuấn như cũ mặt không cảm giác ngồi ở trên ghế, tầm mắt anh trông đến Khương Tuyết Nhu bên kia. 

Tất cả mọi người đều cho là điều anh để ý là coi như luật sư thần thoại trong nghề, trong vụ kiện này lại bại bởi một luật sư nhỏ. 

Nhưng thực tế không phải, phía sau anh không phải là không có thằng cơ hội, bằng tài ăn nói của anh, bất kỳ chứng cớ nào ở trước mặt anh, cũng có thể tìm được lý do phản kích. 

Chẳng qua là khi chứng cớ bày ra, anh ý thức được Lục Thiên Bảo có thể thật sự là bị hãm hại. 

Thật ra thì ban đầu anh là có thể điều tra rõ ràng, chẳng qua là ngày đó ở sơn động, anh thấy Lục Thiên Bảo đối với Nhạc Hạ Thu hãm hiếp, lại ép Hạ Thu tự sát, anh đã nhận định hết thảy các thứ này. 

Sau đó tra được Lục Thiên Bảo là người của Khương Tuyết Nhu, hơn nữa trước đó vài ngày Lục Thiên Bảo cùng Khương Tuyết Nhu ở quầy rượu gặp mặt, anh liền cho rằng là Khương Tuyết Nhu sai khiến. 

Bởi vì Khương Tuyết Nhu có động cơ phạm tội, cô hận Nhạc Hạ Thu, cũng hận mình. 

Nhưng quên đi mất chứng có dấu vân tay trong xe, quên trong toàn quá trình bắt cóc không có bất kỳ máy giám sát nào thấy được mặt Lục Thiên Bảo. 

Đây là một âm mưu. 

Có lẽ giống như luật sư Chu đã nói, một âm mưu mới vừa thiết lập để cho tình cảm của anh và Khương Tuyết Nhu hoàn toàn hủy diệt. 

Thật ra thì ban đầu cũng sẽ không đi đến nước này. 

Là từ khi nào thì bắt đầu? 

Anh chém đứt ngón tay của Lục Thiên Bảo? 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play