*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tống Dung Đức cắn chặt răng: “Có nhất thiết phải ngạc nhiên như vậy không, tôi biết nấu ăn rất kỳ lạ sao?” 

“Đúng vậy, ở trong mắt tôi, anh chỉ là cậu chủ không có gì nhiệt tình, mỗi ngày ngoại trừ quay đít đi theo Nhạc Hạ Thu, nghe lời sai bảo của cô ta, cũng không biết làm chút chuyện gì cả” Lâm Minh Kiều không chút do dự gật gật đầu. 

Vừa rồi ở trong phòng bếp đáng ra anh ta nên bỏ thêm chút thuốc độc, thế này thì đầu xuôi đuôi lọt rồi. 

Lâm Minh Kiều cắt một miếng bò bít tết nho nhỏ, nếm thử một miếng, mùi vị quả nhiên... là ngon muốn chết, rõ ràng so với bò bít tết ở cơm tây chính thống của nước Pháp có thể ngang hàng. 

Còn có tempura kia khẩu vị ăn vào giống hệt như ở Nhật Bản, càng không nói sashimi kia, vô cùng tươi ngon hợp khẩu vị, khà khà, đương nhiên, điều này có liên quan tới thực phẩm tốt của cô ấy. 

“Đây thật sự là một mình anh làm sao?” 

Cô ấy tò mò không thôi: “Không biết là anh có sai người hầu sử dụng máy bay không người đưa đồ ăn vào từ cửa sổ phòng bếp không nhỉ? 

“Không hề, đây là tôi tự mình làm, từ nhỏ tôi đã thích nghiên cứu nghệ thuật ẩm thực rồi có được không?” Tống Dung Đức thật sự không kìm nén được được nữa rồi. 

“Thật không ngờ tới, Hoắc Anh Tuấn là một người nấu ăn tệ hại, không nghĩ tới anh ta còn có người bạn như anh thế này” Lâm Minh Kiều lại cảm thán, cũng là lần đầu tiên cô ấy nghiêm túc quan sát Tổng Dung Đức. 

Đừng nói, tên này ngũ quan khôi ngô, cặp mắt hoa đào hiển nhiên giống như có thể phóng điện bất cứ lúc nào, thân hình mảnh mai, hoàn toàn giống như thân hình trời sinh vậy. 

Đẩy nếu như đặt vào giới giải trí, tuyệt đối là một hình tượng khiến phụ nữ điên cuồng theo đuổi đó. 

“Cô nhìn tôi như vậy làm gì, tôi nói với cô, tôi sẽ không thích cô đầu” Tống Dung Đức bị ánh mắt nhìn chằm chằm của cô ấy nhìn tới mức khó chịu, vội vàng nói: “Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện hợp tác chưa?” 

“Được, anh nói đi” 

Lâm Minh Kiều gật gật đầu. 

Tống Dung Đức nói: “Tôi biết cô muốn tìm tập đoàn SE hợp tác, nhưng tôi nhắc nhở cô, tập đoàn SE ở trong nước từ đầu tới cuối là thương hiệu chăm sóc da hạng hai, bình thường đều nhắm tới đối tượng là học sinh sinh viên, mấy bà chủ không đánh giá cao. cô hợp tác với bọn họ, là hạ thấp đẳng cấp của cô” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play