*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Có điều..” Khương Tuyết Nhu đổi đề tài.
“Có một người em nhất định phải dạy dỗ lại chút mới được, nếu anh không trút giận thay em, em sẽ nghi ngờ tình cảm của anh đối với em”
“Ai?"
“Trình Nhã Thanh Khương Tuyết Nhu chầm chậm phun ra cái tên này, trong giọng nói còn có thể nghe ra chút giận dữ.
Hoắc Anh Tuấn ngơ ngác, đồng thời nhăn mày: “Trình Nhã Thanh sao lại đắc tội em rồi, chắc không phải do anh để cô ấy bảo vệ Nhạc Hạ Thu chứ..”
“Không phải.” Khương Tuyết Nhu tức giận nhìn cô ta.
“Ngày chúng ta nhận giấy chứng nhận thuận tình ly hôn đó, không phải anh để Trình Nhã Thanh tới chỗ em tìm giấy chứng nhận kết hôn sao, nhưng cô ta lại ở trước mặt bao nhiêu đàn ông trong nhóm Thanh Long, cởi quần áo của em, nếu không phải Ngôn Minh Hạo ra mặt ngăn cản, đến quần của em cũng bị cô ta cởi ra luôn rồi, nỗi ô nhục này em không quên được.”
Ánh mắt Hoắc Anh Tuấn trầm xuống cười lạnh.
Chuyện ngày hôm đó rất lằng nhằng, anh chỉ nhớ bản thân anh sau khi ra ngoài rồi, thì lại nghe thấy tiếng cãi nhau của Ngôn Minh Hạo và Trình Nhã Thanh mới quay lại, lúc đi vào thì thấy Khương Tuyết Nhu vẫn rất hoàn hảo không chút sứt mẻ nào....
“Anh có ý gì, anh không tin em sao?” Trong chớp mắt Khương Tuyết Nhu nổi giận đứng bật dậy từ người Hoắc Anh Tuấn: “Em và Trình Nhã Thanh không thì không oán, chẳng có lý do gì để em phải hãm hại một bảo vệ quèn cả, nếu như anh không tin, có thể hỏi Ngôn Minh Hạo và những người trong nhóm Thanh Long có một ngày hôm đó, nếu như Khương Tuyết Nhu em lừa anh, đời này em sẽ chết không yên thân”
“Anh không cho phép em thề độc như vậy” Biểu cảm trên khuôn mặt Hoắc Anh Tuấn nhanh chóng thay đổi, cảnh cáo nói.
“Bởi vì tôi cây ngay không sợ chết đứng, tôi không nói điêu, không có gì phải sợ cả” Khương Tuyết Nhu nói xong, không còn chút thích thú gì với bữa sáng trên bàn nữa.
“Hoắc Anh Tuấn, đây là sự yêu thích mà anh luôn nói sao, là lời mãi không buông tay của anh sao, anh thích tôi cái gì chứ, thích lên giường với tôi sao, đến một chút tin tưởng tôi anh cũng không có, còn không bằng anh em trong nhóm Thanh Long nữa”
Khương Tuyết Nhu bắt đầu dãy nảy lên.
“Không phải anh không tin em.” Trên miệng Hoắc Anh Tuấn nói như vậy, nhưng trong lòng thì không chắc chắn như vậy, bởi vì trước đây Trình Nhã Thanh bảo vệ Nhạc Hạ Thu nên có chút phòng bị với Khương Tuyết Nhu, cũng khó tránh được việc Khương Tuyết Nhu dùng việc này để
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT