*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Không được, Tuyết Nhu không thích, không cần giữ lại nó”
Ngôn Minh Hạo xấu hổ nói: “Nhưng là Aston Martin quá rẻ, không xứng với thân phận của anh”
“Không thành vấn đề, xe của Tuyết Nhu cũng là Aston Martin, cô ấy lái chiếc màu trắng, vậy cậu có thể mua cho tôi một chiếc màu đen, vừa hợp một đội”
Hoắc Anh Tuấn nói xong lập tức cúp máy, đối với anh đổi một chiếc xe thể thao cứ như thế chỉ đơn giản là đổi một món ăn vậy.
Khương Tuyết Nhu nghiêm túc lái xe, để mặc anh tung hoành.
Khi cô lái xe đi, Hoắc Anh Tuấn nói: “Đây không phải là đường đến tập đoàn Hồng Nhân”
“Ừ, tôi đến tập đoàn nhà họ Diệp. Chất độc trong người của bố vẫn chưa được lọc sạch. Tôi sẽ đến công ty của ông ấy để xem xét”
Chủ yếu là tối hôm qua, nghe được lời Diệp Gia Thanh nói, ông cụ Diệp đồng ý để Diệp Minh Ngọc trở lại công ty. Cô phải đích thân đến xem, nếu không nhà họ Diệp sẽ vì đứa con gái Diệp Minh Ngọc mà lại rối tung lên.
“Đến chỗ tập đoàn nhà họ Diệp thì em sẽ lại phải bắt tay vào việc của tập đoàn, phải vội như vậy sao?” Sau khi nghe vậy Hoắc Anh Tuấn lập tức cau mày: “Còn có thời gian yêu đương với anh sao?”
“Tôi đồng ý sẽ yêu đương với anh khi nào?” Khương Tuyết Nhu phản bác.
“Em không đồng ý cũng không sao, dù sao anh cũng đã đồng ý yêu đương với em rồi” Hoắc Anh Tuấn cười với cô.
Sau khi Khương Tuyết Nhu yên lặng liếc nhìn anh, cô không chịu nổi nữa nói: “Anh về ngủ một lát đi được không?”
“Em quan tâm đến anh sao?” Hai mắt Hoắc Anh Tuấn sáng lên.
“Không, quầng thâm mắt của anh quá nặng, giống như một con gấu trúc khổng lồ, ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc của anh” Khương Tuyết Nhu đả kích không chút thương tình.
Hoắc Anh Tuấn bỗng không nói được gì, anh thật sự muốn lấy điện thoại ra soi lại dáng vẻ của mình, nhưng lòng tự trọng và sĩ diện của người đàn ông không cho phép anh làm như vậy, anh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh.
Cho đến khi xe chạy vào bãi đậu xe của tập đoàn nhà họ Diệp, Khương Tuyết Nhu mới dừng xe chuẩn bị đi xuống. Hoắc Anh Tuấn đột nhiên túm lấy cô, nhỏ giọng nói: “Tuyết Nhu, em có thể thêm zalo anh không? Ngoài ra, bỏ số điện thoại của anh ra khỏi danh sách đen, nếu em không bỏ, anh sẽ cứ đi theo em”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT