“Haiz! Người này nói làm sao mà khó nghe đến như vậy? Cùng là thiên kim tiểu thư như Khương đại tiểu thư, nhưng mà lại khác biệt một trời một vực”.
“Đúng vậy! Mới vừa rồi Khương đại tiểu thư còn đưa cho chúng ta một ít trà và nước, hay là bởi vì từ nhỏ đã bị vợ chồng Khương tổng mang theo bên người tự dạy dỗ, tư chất thật kém quá nhiều”
Khương Tuyết Nhu trở nên trầm mặc.
Một người đàn ông trẻ tuổi người mặc tây phục màu xám tro đi tới ngăn ở trước mặt cô, giọng lạnh lùng:
“Hôm nay là ngày vui của hai nhà Khương Lục, khách quý tới lui không ít, ngay cả Thang Nhược Lan cũng tới, đám ký giả cả người nhưng lại ở đây chặn một cô gái yếu đuối như vậy, hùng hổ dọa người để làm gì? Cô ấy là nghệ sĩ hay là người nổi tiếng trên mạng? Các người làm như vậy là muốn chụp ảnh hay là nịnh hót cô ấy đây?”
Người đàn ông thân hình cao lớn, chỉ nhìn quần áo là biết được thân phận có chút hiển hách.
Các ký giả ngượng ngùng tránh ra, Khương Tuyết Nhu không nhịn được mà cười ra một tiếng.
“Giang tổng thật là được nha, tiếp nhận vị trí tổng tài quả nhiên khí phách cũng khác đi, khó trách làm Minh Kiều nhà chúng ta thần hồn điên đảo”.
Người này chính là bạn trai của Lâm Minh Kiều, Giang Quý Dương.
“Thôi bỏ đi. Từ hôm qua đến nay, Minh Kiều đã gọi không biết bao nhiêu cuộc gọi chỉ để dặn tôi phải chăm sóc kĩ cho cô. Đi vào thôi!”Giang Quý Dương cười nói.
Khương Tuyết Nhu vừa gật đầu thì một cô gái xinh đẹp mặc lễ phục khoét chữ V ở cổ, khuôn mặt tức giận chạy đến khoác tay anh ta.
“Anh Quý Dương, sao lại đi nhanh như vậy, hại người ta ở phía sau đuổi theo, suýt chút đã ngã rồi.”
Khương Tuyết Nhu nhìn cô ta một cái, Giang Quý Dương giải thích: “Đây là Tân Giai Linh, thiên kiêm tiểu thư Tân gia, lần này cũng được mời tham gia tiệc đính hôn.
“À!”Khương Tuyết Nhu nhìn vào cánh tay đang đặt trên người anh ta, trêu ghẹo: “Nhìn cánh tay kia, tôi còn tưởng rằng anh làm chuyện có lỗi với Minh Kiều, thật là hù chết tôi mà.”
Giang Quý Dương sững sốt một chút, nhìn lên cánh tay một cái rồi vội vàng rút ra, vẻ mặt hơi bất đắc dĩ nói với Tân Giai Linh:
“Giai Linh à, chúng ta bây giờ đã là người lớn, không thể như thời còn bé được, như vậy sẽ làm cho người khác hiểu lầm đấy.”
“Là thói quen thôi mà, nghe nói anh đến nơi này nên em muốn đi theo”. Tân Giai Linh cười lém lỉnh. Đối với Khương Tuyết Nhu mà nói: “Khương tiểu thư, tôi cũng là bạn của Minh Kiều, chúng tôi thường xuyên đi ăn cơm chung, nếu như vì cô mà làm ảnh hưởng chuyện tình cảm giữa Minh Kiều và anh Quý Dương thì tôi sẽ nổi giận đó.”
“Được rồi, được rồi, cô ấy sẽ không nói gì đâu.” Giang Quý Dương vỗ đầu cô ta, “Cùng nhau vào đi.”
Ba người cùng nhau đi vào trong, Khương Tuyết Nhu ung dung liếc Tân Giai Linh một cái.
Cô cứ cảm thấy cô ta có khí chất của một em gái trà xanh.
Lời kia có ý là gì? Là nếu như Lâm Minh Kiều so đo về mối quan hệ giữa Giang Quý Dương và cô ta, vậy thì chẳng phải chính mình là kẻ ly gián sao?
Chính xác là một cô gái cơ hội.
Từng bị Khương Kiều Nhân cướp đi Lục Thanh Minh, nên cô tự tin cảm giác nhìn người của cô như Hỏa Nhãn Kim Tinh, trừ em gái mình ra, một người đàn ông có thể tùy tiện sờ đầu một cô gái khác bên ngoài sao?
Thói quen này không tốt.
Khương Tuyết Nhu cau mày, vừa vặn lúc này Khương Thái Vũ và Lạc Tâm Du cùng nhìn về hướng cô mỉm cười vẫy vẫy tay.
Cô vốn không muốn gặp bọn họ nhưng vì bà nội Khương nên vẫn đi tới.
Ai ngờ Lạc Tâm Du ôm cô, thân mật: “Trần Đài Trang, đây là đứa con gái khác của tôi Khương Tuyết Nhu.”
- ----------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT