Hàn khí trên người làm cho lực tay anh tăng thêm, Nhạc Hạ Thu khẽ rên một tiếng, than nhẹ nói: “Anh Tuấn, đau quả.”
“Xin lỗi” Hoắc Anh Tuấn nhẹ nhàng buông tay, mặt đầy vẻ xin lỗi, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi trung tâm của sàn nhảy.
Nhạc Hạ Thu khó chịu âm thầm siết chặt tay.
Trong thời gian gần đây, cuộc hôn nhân giữa cô ta và Hoắc Anh Tuấn mới là tiếc mục đánh chú ý nhất, nhưng Khương Tuyết Nhu lại cố tình xuất hiện để cướp đi sự nổi bật của cô ta, không chỉ như thế, trên mạng còn có rất nhiều người so sánh cô ta và Khương Tuyết Nhu, cô ta cho dù mời thủy quân, cũng không sao thắng nổi Khương Tuyết Nhu.
Bây giờ khó khăn lắm mới cùng với Hoắc Anh Tuấn tham gia buổi lễ long trọng, Khương Tuyết Nhu lại âm hồn bất tán xông ra.
Điều càng khiến cho cô ta bực bội chính là, cô ta vừa nhìn thấy sự ghen tị trong ánh mắt của Hoắc Anh Tuấn, sự ghen tị của người đàn ông này với người đàn ông khác.
“Anh Tuấn, mẹ anh ở đằng kia, chúng ta đi chào hỏi một chút đi” Nhạc Hạ Thu dịu dàng nói.
"U"
Dù sao cũng là người một nhà, ở bên ngoài vẫn phải cư xử đúng mực.
Hai người cùng nhau đi về phía Hoắc Nhã Lam, Hoắc Nhã Lam đang nói chuyện cùng với một người bạn cũ, người bạn cũ trêu ghẹo nói: “Con dâu với con trai của bà tới rồi kìa.”
“Chào dì ạ” Nhạc Hạ Thu chào hỏi hai vị trưởng bối.
“Aiz, thật hiểu chuyện” Thấy người nhà của Hoắc Nhã Lam tới, bạn cũ tìm cớ đi nói chuyện với người bên cạnh.
Hoắc Nhã Lam hờ hững liếc nhìn Nhạc Hạ Thu, rất không vui vẻ với Nhạc Hạ Thu, nguyên nhân chủ yếu chính là mấy năm nay, cứ hễ đi đến nhà cũ của nhà họ Hoắc là hai ông bà cụ cứ nhắc đến chuyện bào thai song sinh trong bụng của Khương Tuyết Nhu không còn nữa, khiến cho bà rất tức giận.
Nếu không phải có sự tồn tại của Nhạc Hạ Thu thì bà sớm đã làm bà nội rồi.
Mặc dù bà không thích Khương Tuyết Nhu cho lắm, nhưng bà cảm thấy Nhạc Hạ Thu càng lẳng lơ hơn, một người đàn ông đã kết hôn, có cả con rồi mà cô ta vẫn không biết xấu hổ mà nhào vào, kết quả là vì chính bị sảy thai, điều này cho thấy Nhạc Hạ Thu này thực sự không có đạo đức.
Nhạc Hạ Thu thấy Hoắc Nhã Lam không để ý đến mình, trên mặt hiện lên sự tủi thân.
Hoắc Anh Tuấn không đành lòng nói: “Mẹ, Nhạc Hạ Thu chào hỏi”
“Mẹ biết, mẹ không có điếc” Hoắc Nhã Lam nhẹ giọng đáp.
Nhạc Hạ Thu gượng cười nói: “Di à, con đi lấy điểm tâm cho dì.”
Cô ta cũng không muốn mặt nóng dán mông lạnh với Hoắc Nhã Lam.
Sau khi nhìn cô ta ấm ức rời đi, Hoắc Anh Tuất đột nhiên không vui: “Xem ra con không nên đến đây chào hỏi mẹ. Còn mẹ, tại sao không trông coi Hoắc Phong Lang đi mà để nó chạy đi khiêu vũ với Khương Tuyết Nhu, chị dâu cũ với em chồng ở cùng một chỗ, thật sự rất xấu hổ
Vốn dĩ lúc đầu Hoắc Nhã Lam cảm thấy cũng không được tốt cho lắm, nhưng khi nghe giọng điệu của Hoắc Anh Tuấn, theo bản năng trả lời: “Các con đã ly hôn lâu rồi, khiêu vũ cũng không phải hẹn hò ở bên nhau, người khác chưa nói cái gì, con ở đây khoa chân múa tay, con quan tâm cũng quá rộng rồi đó”
“Cho dù người khác có nói cũng sẽ không ở trước mặt nói” Hoắc Anh Tuấn không chút khách khí mà phản bác. .
ngôn tình ngược“Con sai rồi, bây giờ những người khác chỉ đang nghĩ cách làm thế nào để xây dựng mối quan hệ với Khương Tuyết Nhu, người kế nhiệm của tập đoàn Diệp thị, giám đốc tập đoàn Hazle, với thân phận như vậy, không ai muốn bỏ lỡ cơ hội này, Phong Lang có quan hệ tốt với Khương Tuyết Nhu, điều này chỉ có lợi, không có hại”
Hoắc Nhã Lam phức tạp nói: “Hoắc Anh Tuấn, bây giờ Khương Tuyết Nhu đã không còn là người phụ nữ như ngày xưa nữa, giá trị thị trường trong tay của con bé mặc sức nhảy vọt lên, có | thể lọt vào top ba trăm của Nguyệt Hàn
“Hơn nữa con bé là con gái duy nhất của Diệp Gia Thanh, thực sự là thiên kim nhà họ Diệp, cho dù con bé đã từng kết hôn, cũng có rất nhiều người đàn ông ưu tú quý tộc nhà giàu chen chúc nhau vỡ đầu để cưới được con bé, làm quen với con bé, không tin thì con hãy tự mình xem đi."
Hoắc Anh Tuấn lại một lần nữa nhìn về phía sàn nhảy.