“Thì ra là như vậy, anh cũng là vì em, thật xin lỗi”
Nhạc Hạ Thu tỏ vẻ cảm động, có chút khổ sở.
Thật ra thì trong lòng tức đến muốn hộc máu.
Cô ta ngàn vạn lần không nghĩ được ba năm trước ép buộc Khương Tuyết Nhu công khai ly dị với Hoắc Anh Tuấn lại thành cái chuôi đối phương nắm được ngày hôm nay.
“Vậy… lỡ cô ấy dùng chuyện này thường xuyên công khai uy hiếp anh, vậy thì anh có thể ly hôn cô ấy hay không?”
Nhạc Hạ Thu bỗng nhiên rơi “Chúng ta quen biết hai mươi năm, nói yêu thương cũng đã từ mười năm rồi, rốt cuộc muốn lúc nào… em mới có thế gả cho anh”
“Anh sẽ mau sớm nghĩ cách để ly dị.’ Hoắc Anh Tuấn vội vàng đưa khăn giấy cho cô ta, trong lòng cũng cảm thấy áy náy: “Anh đã có chủ ý rồi, em đừng suy nghĩ bậy bạ “
“Ừm, đúng rồi, hôm nay anh đi bệnh viện như thế nào rồi?” Nhạc Hạ Thu bỗng nhiên hạ thấp giọng nói.
Trình Nhã Thanh thấy vậy thức thời lặng lẽ thoái lui.
Khuôn mặt anh tuấn của Hoắc Anh Tuấn lập tức cứng đờ, anh cúi đầu: “Anh được kê thuốc rồi.”
“Tốt quá rồi” Nhạc Hạ Thu mặt đầy vui mừng.
Hoắc Anh Tuấn ăn vội hai miếng rồi đi lên lâu Nhạc Hạ Thu nhìn miếng thịt bò bít tết chỉ được ăn có một chút qua loa khó chịu, cẳn răng.
Ngày hôm sau, tại tập đoàn Hồng Nhân.
Khương Tuyết Nhu bước vào cửa tập đoàn trong bộ âu phục chỉnh tề, đơn giản nhưng lại có khí chất đi ngang qua quầy lễ tân gõ bàn, khác với hôm trước, lễ tân run rẩy ngẩng đầu: “Chủ tịch Khương.”
“Cô nhớ tôi là ai rồi sao? Lần sau có thể không cần hẹn trước nữa rồi.”
Khương Tuyết Nhu cười cười trực tiếp lên thang máy.
Lễ tân cũng thiếu chút nữa mềm nhữn cả người, sáng nay nhận được tin tức, nghe nói chủ tịch mới nhậm chức là Khương Tuyết Nhu, cô ta bị dọa sợ nghĩ mình bị đuổi việc, thật may là không bị.
Sau khi bước vào phòng họp, cổ đông tập đoàn đều đã đến đông đủ, toàn là những gương mặt quen thuộc, Nhạc Hạ Thu ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải, rất nhiều cổ đông vây quanh để tâng bốc cô ta.
“Tổng giám đốc Nhạc, lần trước tôi đi công tác nước ngoài, thấy chiếc túi xách này đặc biệt hợp với cô.”
“Tổng giám đốc Nhạc, đây chính là bút tích của nhà thư pháp nổi tiếng Dương Hồng Ngữ, nghe nói một chữ này có giá trị mấy chục tỷ, hơn nữa rất khó cầu đến, tôi cũng là có mấy phần giao tình mới có được, nên hôm nay mang tặng cho cô.”
“Tổng giám đốc Nhạc! Chai rượu vang này từ nước ngoài mang về, nghe nói đã được bốn mươi năm.”
Khương Tuyết Nhu ngồi ở chiếc ghế bảng da thật, nhấp một ngụm trà lạnh rồi đập mạnh tay xuống bàn.
Mọi người trong phòng họp đồng loạt nhìn cô, Nhạc Hạ Thu vội vàng cười nói: “Mọi người đừng có mải vây quanh tôi, hôm nay là cuộc họp hội đồng quản trị mừng chủ tịch Khương trở lại.”
Khương Tuyết Nhu nhìn cô ta: “Hôm nay là cuộc họp đồng quản trị, cô là thành viên ban giám đốc sao, ai bảo cô ngồi ở chỗ này?”
“Tôi… Tôi đây là thấy chủ tịch Khương mấy năm không trở lại, không quá hiểu tình hình của tập đoàn, cho nên muốn báo cáo với cô một chút” Nhạc Hạ Thu tỏ ra vô cùng bối rối và oan ức.
Diêu Vân Sơn thấy thế liền thay cô ta lên tiếng: “Tuyết Nhu à, tôi cũng biết giữa hai người có ân oán cá nhân, nhưng không cần phải mang tới trong cuộc họp của tập đoàn, những năm này chúng tôi thật rất cảm kích tổng giám đốc Nhạc và tổng giám đốc Hoắc, là hai người bọn họ đã giúp cho tập đoàn tăng lợi ích lên gấp bội, phỏng đoán cũng phải tăng lên sáu trăm tỷ”
“Cũng tại vì ba năm trước đột nhiên có tin cô qua đời, nhưng lại không phải, trong ba năm này, cô không hề quan tâm đến tập đoàn một chút nào, làm gì có chủ tịch nào như: cô?”
Đối mặt với chỉ trích của các cổ đông, Nhạc Hạ Thu lên tiếng nói: “Chủ tịch Khương chắc là cũng phải có lý do riêng của cô ấy”
“Tổng giám đốc Nhạc, cô thật tốt tính, cô ta đối với cô như vậy, cô còn nói đỡ cho cô ta” Một cổ đông thấy vậy lập tức ninh hót. Nhạc Hạ Thu dù sao cũng là người phụ nữ của Hoäc Anh Tuấn, tương lai sẽ là bà chủ nhà họ Hoäắc.
‘Đều là tại Khương Tuyết Nhu, ai bảo cô không có khả năng giữ được Hoäc Anh Tuấn chứ.
“Khó trách Hoắc Anh Tuấn chọn cô ấy, đàn ông đều thích dịu dàng ân cần” Có cổ đông thì thầm nói.
- ----------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT