Người này gọi là Khương Thanh Thư, con gái cô là chủ tịch tập đoàn Hồng Nhân, tôi còn có hình đây.
Tiếp theo, tin tức và hình ảnh có liên quan đến Khương Thanh Thư và Khương Tuyết Nhu ở trên mạng được truyền sôi sùng sục.
Khương Tuyết Nhu nhận được điện thoại từ công ty bên kia gọi tới, cổ phần tập đoàn Hồng Nhân bị hạ thấp, công ty lại bị mắng mỏ, đám thành viên ban giám đốc ở công ty lại nháo nhào muốn bắt đầu mở đại hội.
"Tôi tới công ty ngay. " Khương Tuyết Nhu mới vừa nói xong, điện thoại di động liền bị cướp đi, Hoắc Anh Tuấn trực tiếp cầm lấy điện thoại trong tay cô đối với đầu kia ra lệnh: "Tôi là Hoắc Anh Tuấn, chuyện của tập đoàn Hồng Nhân tôi sẽ giải quyết, các người tạm thời đừng gọi điện thoại tới phiền cô ấy"
Giao phó xong sau, anh trực tiếp đem điện thoại di động ném sang một bên.
"Hoắc Anh Tuấn, anh làm gì?" Khương Tuyết Nhu tức giận dạ dày lại mơ hồ bị đau: "Anh bây giờ tự thân khó bảo toàn, có thể chớ xen vào việc của người khác được không?"
"Bộ dáng bây giờ của em không thể ra viện" Hoắc Anh Tuấn ánh mắt ôn nhu, nhưng giọng vẫn là bá đạo như thường lệ.
"Nhưng tôi không thể trơ mắt nhìn hình của mẹ tôi bị người ta truyền bá ở trên mạng, bà ấy đã chết hơn hai mươi năm, còn phải bị người ta bêu xấu" Khương Tuyết Nhu trong mắt hiện đầy nước mắt.
Nước mắt, theo gò má rơi xuống.
Cô rất thống khổ tự trách: "Cái này cũng trách tôi, là tôi vô dụng, không giúp bà ấy báo được thù, còn để cho bà ấy chết khong được yên nghỉ"
Hết thảy các thứ này, tuyệt không phải tình cờ, là do hai mẹ con Diệp minh Ngọc một tay sắp xếp.
"Tuyết Nhu, đừng khóc, tin tưởng tôi, tôi lập tức để cho người đi đè ép chuyện này, hơn nữa tôi đã sắp xếp xong xuôi hết thảy, bây giờ bọn họ lên mặt càng lợi hại, ngày mai nhất định sẽ bị trả đũa càng ác liệt." Hoắc Anh Tuấn ôm nàng cô, cúi đầu hôn nước mắt rơi trên mặt cô, giọng êm ái.
Khương Tuyết Nhu bị anh hôn không được tự nhiên, quay mặt sang một bên, lông mi treo nghi ngờ nước mắt lăn dài: "Anh muốn làm cái gì?"
"Bây giờ không nói cho em được, bí mật, ngày mai em cũng sẽ biết." Hoắc Anh Tuấn vén một lọn tóc trên trán cô ra: "Tôi đút em ăn cơm trước." . Hãy tìm đọc trang chính ở -- TRÙMTRUY ỆN.n et --
Rất nhanh, anh múc một chén canh đưa tới, đây là của dì Tân mới vừa nấu đem tới. Anh nhẹ nhàng thối thổi, từng muỗng từng muỗng một đút cô.
Mỗi lần, anh đều nhìn chăm chú cô, thật giống như gương mặt đó thấy thế nào cũng không chán ghét.
Nhưng Khương Tuyết Nhu không chịu nổi, cô đã tự mình soi gương, cô biết mình xấu xí, cô thật không rõ người đàn ông này nhìn mình mấy ngày làm sao một chút đều không thấy chán ghét.
"Chính tôi tự... "
"Không được, Tử Uyên nói, bây giờ dạ dày em không tốt, phải uống không nóng không lạnh, vừa vặn, nhưng chính em luôn không chú ý." Hoắc Anh Tuấn từ đầu đến cuối kiên trì đút cô.
Khương Tuyết Nhu căn bản không có biện pháp ngăn cản anh, bây giờ Hoắc Anh Tuấn giống như người đàn ông tốt một lòng một dạ chăm sóc cô.
Nhưng cô cảm thấy Hoắc Anh Tuấn nhìn gương mặt này của mình, sớm muộn sẽ không chịu nổi.
Hôm sau, khi Khương Tuyết Nhu tỉnh lại, Hoắc Anh Tuấn đã không có ở đây.
Buổi sáng chín giờ, dì Tần mở ti vi, cô ngẩng đầu một cái, liền thấy Hoắc Anh Tuấn đang trên ti vi tiếp nhận phỏng vấn của ký giả.
Đây là lần đầu tiên anh chính thức ló mặt ở trường hợp này, bối cảnh là ở một gian phòng nghỉ ngơi, Hoắc Anh Tuấn ngồi ở trên ghế sa lon, cả người mặc bộ âu phục màu bạc đắt giá bao quanh vóc người hoàn mỹ, đường nét anh tuấn ngũ quan thâm thúy, lông mi thật dài, lỗ mũi cao ngất, giở tay nhấc chân vừa ung dung hào phóng lại tôn quý nhã trí.
Anh đối mặt với người xem, đôi mắt thâm thúy lại mang phảng phất cảm giác như một ngôi sao lớn
Khương Tuyết Nhu kinh ngạc nhìn bên trong ti vi, vào giờ phút này Hoắc Anh Tuấn thật đẹp mắt khiến cho người ta không thể dời ra mắt.
Không chỉ cô, đài truyền hình người xem trước mặt cũng đều ngơ ngẩn toàn tập.
Mặc dù tất cả mọi người đều biết Hoắc Cậu cả dáng dấp đẹp mắt đẹp trai, nhưng cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới một người đàn ông có thể đẹp mắt tới vậy thật là một người phi phàm.
Ký giả nói: "Hiếm khi thấy Cậu cả Hoắc sẽ tiếp nhận phỏng vấn của chúng ta, trước kia tôi hẹn trước anh rất nhiều lần, cũng đều bị cự tuyệt, hình như là anh không quá vui vẻ khi tự mình xuất hiện trước mặt công chúng, lần này đồng ý là bởi vì nguyên nhân. gì đây"
- ----------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT