Đây là lần đầu tiên trong những ngày qua cô chủ động gọi điện thoại cho anh.

Hồi chuông vang lên một lúc lâu, cuối cùng cũng kết nối được, nhưng là giọng nói lớn của Tống Dung Đức: "Khương Tuyết Nhu, cô đúng là một ngôi sao chổi, cô đã hại chết Hoắc Anh Tuấn"

"Anh ấy sao?" Khương Tuyết Nhu trong lòng dâng lên dự cảm xấu.

"Chín gia đình giàu có truy cứu tập thể, lão Hoắc bị mang đi điều tra" Tống Dung Đức nóng nảy nói, "Nếu không phải là bởi vì cô, Hoắc Anh Tuấn căn bản cũng không tới bước đường hôm nay"

"Anh có tư cách gì nói tôi, nếu như không phải là anh đêm đó bắt cóc tôi, căn bản sẽ không có loại này video!" Khương Tuyết Nhu cũng căm tức phản bác, "Du thuyền là của anh, video truyền ra ngoài anh có trách nhiệm rất lớn đúng không?!"

Tống Dung Đức á khẩu không trả lời được: "Phía sau có thế lực lớn muốn hại chết cậu ta, chuyện không như vậy đơn giản Khương Tuyết Nhu trực tiếp cúp điện thoại. Cô muốn gọi cho Ngôn Minh Hạo để có thông tin. Dưới lầu bỗng nhiên truyền tới tiếng gõ cửa khẩn cấp.

Cô mặc quần áo đi ra ngoài, quản gia nhà họ Hoắc mang một đám vệ sĩ đi tới: "Cô Khương, phiền cô đi cùng tôi tới Trang Viên. một chuyến."

Dì Tân cuống cuồng nói: "Đường quản gia, có thể chờ cậu chủ trở lại hay không. "

"Cậu chủ đã bị mang đi điều tra ở bên tư pháp." Quản gia mặt đầy lạnh lùng: "Tất cả những chuyện này đều là vì cô ta, tối nay cô ta phải đi."

"Dì Tân, để tôi đi cùng ông ta."

Khương Tuyết Nhu đi xuống lầu, cô sớm đoán được, nhà họ Hoắc sẽ đến tìm cố, chẳng qua là sớm muộn mà thôi.

Một canh giờ sau.

Nhà họ Hoắc đèn đuốc sáng choang.

Đây là lần thứ hai Khương Tuyết Nhu tới. Lúc đi vào, người nhà họ Hoắc đều ở đó, biểu cảm đều rất chán ghét nhìn cô.

Đối mặt với gia đình giàu có nhất Kinh đô, ánh mắt Khương Tuyết Nhu bình tĩnh đến dửng dưng.

Từ khi tới thủ đô, thật sự đã xảy ra rất nhiều rất nhiều chuyện, so với những gì trải qua trong đời cô còn nhiều hơn.

Cô không sợ hãi.

"Xem ra cô không giống như tôi nghĩ. Cô rất bình tĩnh. Không hổ là người có thể làm cho Hoắc Anh Tuấn mê muội, rất có thủ đoạn." Ông cụ Hoắc nhìn chằm chằm cô, mặc dù tuổi đã hơn bảy mươi, nhưng để ngồi vững cái ghế quyền lực nhất trong giới thượng lưu nên phong thái vô cùng quyết đoán.

".." Khương Tuyết Nhu yên lặng.

Bà cụ Hoặc nhìn bộ dáng của cô, tức giận tiến tới mang một cốc trà nhằm đầu cô đập xuống.

Bên cạnh một bóng người bước nhanh tới, ly trà đập xuống đầu Hoắc Phong Lang.

Dù sao giải bày cũng vô ích.

Một tên vệ sĩ hung hăng đi đến, dùng đầu gối đá có một cái, cô bị đau té quy dưới đất.

Hoắc Khải lạnh lùng nói: "Cô lại không thèm nói chuyện sao? còn không dám mở miệng?"

- ----------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play