"Thật may là con hiểu chuyện" Diệp Gia Thanh mặt đầy vui vẻ yên tâm.
Khương Tuyết Nhu thấy Diệp Minh Ngọc mặt như sắp tức chết, trong lòng buồn cười, không nghĩ tới có một ngày cô lại biết dùng chiêu số Bạch Liên Hoa của Khượng Kiều Nhân, nhưng mà còn dùng rất tốt.
"Bố, bố cũng không thể bởi vì mới vừa đón con về mà đối với con có áy náy, liền luôn là giúp con, khen con, Minh Ngọc trong lòng sẽ không thoải mái, sẽ bất lợi cho quan hệ chị em cùng gia đình hòa thuận, con mặc dù tới, nhưng không nghĩ sẽ ảnh hưởng tới gia đình của các người."
Diệp Gia Thanh cảm động không thôi, so với Diệp Minh Ngọc nuôi ở bên cạnh yếu ớt tự cao tự đại, Khương Tuyết Nhu càng thân thiện: "Đi, bố mang con đi nhìn căn phòng, có không hài lòng thì nói với bố".
Hai người phụ nữ đi lên trên lầu, Diệp Minh Ngọc mau giận điên lên: "Mẹ, người đàn bà này quả là tấm cơ."
Vệ Phương Nghi cũng vặn chân mày thật chặt, cô cho là Khương Tuyết Nhu là từ trong gia đình nhỏ lớn lên, rất dễ gây khó dễ.
Không nghĩ tới không đơn giản, giống mẹ cô năm đó vậy không phải là không đơn giản chút nào.
Nhưng mà ngay khi năm đó mình có thể làm hỏng mẹ cô, cũng không tin còn không giải quyết được con gái cô ta.
"Được rồi, bình tỉnh một chút, mẹ con đời này người nào chưa thấy qua, chỉ cô ta, mẹ không để vào mắt" Vệ Phương Nghi kéo cô ta: "Tối nay nhà họ Hoắc tổ chức yến hội, con chuẩn bị như thế nào rồi?"
Nhắc tới chuyện này, Diệp Minh Ngọc kích động ánh mắt tỏa sáng: "Con chọn một bộ váy lễ phục cao cổ màu hồng kết hợp cùng sợi dây chuyền, còn mời Kayya tới đây trang điểm cho con, tối nay con nhất định tỏa sáng nhất bữa tiệc, đến lúc đó Hoắc thiếu gia nhất định sẽ một cái chọn trúng con."
Vệ Phương Nghi hài lòng gật đầu: "Mẹ nghe ngóng, tối nay Hoắc lão phu nhân nói là trang viện quá vắng lạnh, trên thực tế là muốn cho Hoắc thiếu gia tìm vị hôn thê, người bà mời đều là các cô gái quyền quý bên trong Kinh Đô chưa lập gia đình, nghe nói Hoặc thiếu gia trước đó vài ngày cách chức đi ra ngoài chơi một chuyến thời điểm cuối năm nay rốt cuộc trở lại, lão phu nhân nhất định năm nay phải cậu ta kết hôn."
“Mẹ, con thích Hoắc thiếu gia" Diệp Minh Ngọc đỏ mặt bàng nói: "Nhìn anh ấy là con đã thấy anh ấy là người đàn ông đẹp trai nhất thế gian, không người nào có thể hơn được anh ấy"
"Thật tốt cố gắng, mẹ tin tưởng con, một khi co vào cửa nhà họ Hoắc, thì một người như Khương Tuyết Nhu là cái thá gì." Vệ Phương Nghi trưng lên vẻ mặt đầy khinh thường.
Chạng vạng.
Khương Tuyết Nhu ngồi trong phòng khách cùng Diệp Gia Thanh nói chuyện phiếm.
Đột nhiên thấy Diệp Minh Ngọc mặc một bộ lễ phục màu hồng ăn mặc chỉnh chu từ trên lầu đi xuống, Diệp Gia Thanh cau mày hỏi: "Con đi đâu?"
"Nó đi tham gia yến tiệc của một người bạn" Vệ Phương Nghi nhàn nhạt cười nói.
"Chớ trở về quá muộn" Diệp Gia Thanh cũng không nói gì.
Ngược lại Khương Tuyết Nhu chú ý thấy trên mặt Diệp Minh Ngọc đầy vẻ hưng phấn, thậm chí ở nơi đáy mắt của Vệ Phương Nghi cũng toát ra một nét vui vẻ, thoạt nhìn là biết bọn họ đang rất cao hứng chuyện gì đấy.
Ban đêm.
Nhà họ Hoắc, một bữa yến tiệc linh đình đang được cử hành.
Các nam thanh nữ tú trẻ tuổi, quần áo đẹp đẽ, trong sàn nhảy khiêu vũ uyển chuyển nhẹ nhàng.
Tối nay, người tụ tập ở đây đều là những thiên kim quý tộc giàu có đứng đầu Kinh Đô.
Mỗi một thiên kim tiểu thư đều liều mạng biểu hiện tài hoa của mình, mọi người đều biết, tối nay ngoài mặt là một bữa yến tiệc, nhưng trong thực tế là vì vị kia Hoắc thiếu gia chọn thái tử phi.
Ai có thể khiến anh ta vừa ý, thì đó chính là một bước lên trời.
Chỉ tiếc, đến bây giờ, vị Hoắc thiếu gia dung nhan thần tiên vẫn chưa lộ ra mặt.
Trong thư phòng lầu ba. Hoắc Anh Tuấn một tay kẹp điếu thuốc, một tay khác lật xem văn kiện, trên ngọn đèn ánh đèn sáng ngời choáng váng nhuộm lên trên gương mặt vô cùng tuấn mỹ của anh, thần sắc lạnh lùng, thật giống như hết thảy những huyên náo chung quanh đều không liên quan đến anh.
- ----------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT