Khương Tuyết Nhu đã quá lâu rồi không thấy anh tức giận như vậy, cô vội vàng tắt điện thoại, nhìn anh giải thích: "Anh có phải đã thấy những hình kia hay không, anh đừng hiểu lầm."

"Hiểu lầm, tôi còn hiểu lầm thể nào được nữa?"

Hoắc Anh Tuấn nắm điện thoại di động trong tay đi đến chỗ cô mở tin tức ra, trong con ngươi đen nhánh hiện đầy vẻ thất vọng, chán ghét.

| "Chính cô nhìn một chút những thứ hình chán ghét kia đi, cô luôn miệng nói không thích Lương Duy Phong, nhưng cô lại ôm anh ta chặt thể! Còn đi cởi quần áo của anh ta, Khương Tuyết Nhu, cô làm sao lại không biết xấu hổ như vậy?"

Anh hung hăng cầm điện thoại di động ném lên ngực cô, cô đau. Lồng ngực anh cũng đau nhói.

Những người đàn ông ai nhìn thấy những tấm hình này đều không thể giữ được tỉnh táo, trên đầu anh chính là một cái sừng thật dài.

"Không có, em là bị gài bẫy, đêm hôm đó em bị Khương Kiều Nhân chuốc thuốc, sau đó Lương Duy Phong tới cứu em, nhưng em cùng với anh ta thật không có phát sinh quan hệ." Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Khương Tuyết Nhu vội vàng nghẹn ngào giải thích: "Em chính là ngâm mình nguyên một đêm ở trong nước lạnh”

"Cô khi dễ tôi là kẻ ngu hay sao?" | Hoắc Anh Tuấn trong cổ họng phát ra tiếng cười lạnh âm u: "Loại thuốc kia một người đàn ông như tôi cũng không chịu nổi, sau đó liền đi bệnh viện truyền nước biển. mới chuyển biến tốt, cô chỉ dựa vào tắm nước lạnh là có thể chịu đựng được sao?"

"Em nói tất cả đều là thật." | Khương Tuyết Nhu cố nén ủy khuất cùng khó chịu cố gắng giải thích: "Em có thể thề."

"Cô im miệng đi, Khương Tuyết Nhu, bây giờ tôi căn bản không hiểu cô, con người cô." Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên đè cô xuống thân, nắm lấy cằm cô thật chặt: "Cô ở trước mặt tôi giả bộ thuần khiết, giả bộ sạch sẽ, tôi đụng cô cô liền nói đau, nói sợ, cô đã sớm không còn lần đầu tiên, cô chơi tôi"

"Tôi hỏi cô, những hình này phát sinh từ lúc nào? Tôi nhớ ra rồi, trước đó vài ngày tôi đi công tác, thím Lâm nói cô có một đêm không về..".

"Em không có, em cho tới bây giờ không có cùng anh ta phát sinh qua quan hệ, em không thích Lương Duy Phong..." Khương Tuyết Nhu như cũ dùng sức lắc đầu. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

"Nhìn dáng dấp của cô tôi đã đoán đúng" Hoắc Anh Tuấn căn bản không nghe lời cô nói, trong ánh mắt đều là lãnh ý châm chọc: "Đêm hôm đó tôi cùng cô gọi điện thoại, cô nói hôm nay cô rất vui, cô còn nói cô đang đi dạo phố, ha, chắc hẳn là cô đang cùng Lương Duy Phong lên giường rồi."

Anh càng nói càng tức, trong lòng thật giống như có một vết thương, bị người khác sát muối, đau đến nỗi anh không thể hô hấp được.

Đối mặt hoài nghi và chỉ trích của anh, Khương Tuyết Nhu trong lòng cũng càng ngày càng lạnh.

Giữa bọn họ thật không có có cảm giác tín nhiệm nhau, cô thật không biết làm như thế nào mới có thể làm cho anh tin.

"Nếu như... Anh không tin em, có thể tự mình thử nhìn một chút, em thật sự còn có lần đầu tiên hay không" Khương Tuyết Nhu nắm chặt quả đấm, không thể làm gì nói.

Nhưng Hoắc Anh Tuấn nghe được vậy liền cười nhạo, tràn đầy khinh bỉ: "Cô cảm thấy mới vừa nhìn thấy những bức hình kia xong, tôi liền có thể thử sao, tôi bây giờ nhìn cô lâu một chút cũng ngại bẩn."

Anh sợ mình sẽ không nhịn được mà động thủ với cô, dứt khoát bực tức rời đi. Khương Tuyết Nhu bị thương tích đầy mình cả tinh thần lẫn thể xác.

Rõ ràng tối hôm qua còn hạnh phúc giống như là người phụ nữ hạnh phúc nhất toàn thế giới, nhưng trời vừa sáng, thật giống như cả thế giới cũng sụp đổ.

| Những hình kia từ đâu tới, nhớ lúc ban đầu, không phải Lương Duy Phong nói máy thu hình bị anh đập rồi sao.

Cô vội vàng gọi điện cho Lương Duy Phong.

- ----------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play