"Nhưng anh ta lại yêu đứa nhỏ này. Vừa rồi, anh ta còn nấu đồ ăn cho tôi nữa” 

Lâm Minh Kiều ợ một cái: "Tài nghệ của anh ta thật không tệ, tôi chợt phát hiện... tôi đã có chút yêu anh ta rồi. Một người đàn ông tốt như vậy, tôi không muốn để lại cho cô.”

"Lâm Minh Kiều, cô cứ đợi đó cho tôi. Cho dù cô có mang thai thì cũng vô dụng thôi" Nhạc Hạ Thu thét chói tai xong rồi cúp điện thoại. 

Cô ấy nghe thấy được giọng nói mất khống chế của Nhạc Hạ Thu. Lâm Minh Kiều cười một cách thật sảng khoái. 

Ba năm trước, Nhạc Hạ Thu đã ép cô ấy và Khương Tuyết Nhu thảm hại đến nhường nào. !

Rốt cuộc thì bây giờ cũng đến lượt cô ấy ngược đãi cô ta, thật là quá sảng khoái. 

Không được, cô ấy phải khoe chuyện này với Khương Tuyết Nhu. 

Ai ngờ, Khương Tuyết Nhu nghe xong, trầm mặc trong chốc lát rồi lên tiếng trách cứ: "Cậu quá xúc động rồi, loại người như Nhạc Hạ Thu không dễ đối phó 

như vậy đâu. Nếu cô ta ghi âm rồi khiêu khích ly gián thì Tổng Dung Đức sẽ cho rằng cậu mưu mô”. 

Lâm Minh Kiều trong lòng thấy lo lắng, một lúc lâu sau cô ấy mới nói: "Có mưu mô thì sao, tớ cũng không thật sự muốn ở cùng anh ta” 

"Được rồi, cậu tự mình suy nghĩ thông suốt là được." Khương Tuyết Nhu mập máy môi. Thực ra, cô vẫn cảm thấy có chút lo lắng. Dù sao không ai hiểu rõ ác độc của Nhạc Hạ Thu hơn cô cả. 

Bỏ đi, ngày mai cô vẫn nên đến sớm hơn, tránh cho Tống Dung Đức lại đi tìm Lâm Minh Kiều rồi gây phiền toái. 

Tống Dung Đức sống một mình trên tầng cao nhất của trung tâm thành phố. 

Vừa về đến nhà, anh ta chợt nhớ tới chiếc điện thoại di động để rơi ở chỗ Lâm Minh Kiều. Mà anh ta cũng lười cầm về, cùng lắm thì sáng mai anh ta sẽ đến đón cô ấy đi làm, thuận tiện lấy lại chiếc điện thoại di động là được. 

Đang chuẩn bị đi tắm thì chuông cửa vang lên. 

Anh ta mở cửa ra, Nhạc Hạ Thu khóc đến mức nước mắt giàn giụa đang đứng trước cửa: “Dung Đức, em vừa gọi điện thoại cho anh, là Lâm Minh Kiều nhận điện thoại. Cô ta nói cô ta mang thai đứa bé, có phải là thật hay không?” 

Sắc mặt của Tống Dung Đức lập tức thay đổi. Anh ta vẫn chưa nghĩ xem nên nói chuyện này với Nhạc Hạ Thu như thế nào. "Cô ta... cô ta đã nói gì với em?”. 

Nhạc Hạ Thu nhìn vẻ mặt của anh ta là lập tức biết trong chuyện này có phần nửa là thật. Cô ta nắm chặt nắm đấm. Thật không ngờ, Tống Dung Đức đã bị cô ta nắm chặt trong lòng bàn tay, vậy mà lại có con với Lâm Minh Kiều. 

Cô ta khóc hết nước mắt: "Lâm Minh Kiều nói anh không muốn cô ta bỏ đứa bé này, anh còn nấu cơm cho cô ta. Cô ta cũng yêu anh rồi, một người đàn ông tốt như vậy, cô ta muốn cưới anh.” 

Tống Dung Đức chợt ngây người. Lâm Minh Kiều nói yêu anh ta sao? Muốn cướp anh ta đi sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play