"Cũng được! Chỉ cần em bỏ năm trăm triệu tệ ra để xả giận, em..."
Đột nhiên, Tịch Khôn bình tĩnh lại, nhìn Phùng Tinh Kiếm với ánh mắt khó tin.
"Anh Tinh Kiếm, anh có nói nhầm không vậy? Là kêu thằng chó kia đưa tiền cho em rồi xin lỗi em mới đúng chứ?"
Đám người hóng hớt lúc này cũng mới phản ứng lại, rõ ràng là có gì đó không đúng mà.
Sắc mặt Phùng Tinh Kiếm điềm tĩnh, khinh thường nhìn Tịch Khôn.
"Từ xưa đến nay, tôi nói đều là miệng vàng lời ngọc, cậu điếc à? Tôi bảo cậu đưa năm trăm triệu tệ rồi xin lỗi anh Trần!"
Xì xào!
Bỗng nhiên đám đông như bùng nổ, xôn xao bàn tán.
"Tôi không nghe nhầm đấy chứ hả? Cậu chủ Phùng bắt Tịch Khôn xin lỗi á?"
"Vừa rồi anh ta gọi người đàn ông ngoại lai này là gì? Anh Trần?"
"Người mà ngay cả người của gia tộc bậc nhất Hoa Hạ cũng phải kính trọng như vậy sẽ có thân phận thế nào chứ? Hôm nay xảy ra chuyện lớn thật rồi!"
"Tôi cược một nghìn tệ, Tịch Khôn sắp gặp đại hạn rồi".
Ánh mắt của đám người nhìn Trần Thái Nhật khác hẳn so với ban nãy.
Cuộc đối đầu giữa Tịch Khôn và Trần Thái Nhật, vì sự tồn tại của Ninh Yên Nhiên, mọi người đều cảm thấy việc nhà họ Ninh chèn ép được hẳn nhà họ Tịch không có gì đáng ngạc nhiên.
Nhưng bây giờ họ Phùng cũng đang có mặt!
Tịch Khôn liên tục nói rằng nhà họ Phùng là ông lớn chống lưng cho gã, cậu chủ Phùng quả thực cũng bị cuộc gọi bất ngờ của gã lừa cho một cú.
Kết quả lại khiến tất cả mọi người trố mắt.
Phùng Tinh Kiếm thực sự đứng về phía Trần Thái Nhật!
Hơn nữa, Phùng Tinh Kiếm - một người luôn kiêu ngạo, xưng hùng xưng bá ở Yến Kinh, lại gọi một tiếng “anh Trần” đầy kính trọng.
Hành động này đã cho thấy Trần Thái Nhật là một người mà ngay cả Phùng Tinh Kiếm của phải tôn trọng.
Đúng là sống lâu thì chuyện quái gì cũng gặp được!
Trần Thái Nhật không có bất cứ phản ứng nào, chỉ nhìn sang Tịch Khôn.
Lúc ấy, cậu chủ Tịch đã bị đánh roi một trận, ngay lập tức bắt đầu hoài nghi cuộc đời.
Tại sao ông lớn mà mình đang bám lấy lại đi ấn đầu mình xuống mặt đất vậy?
Nỗi sợ hãi vô hạn trong lòng gã đã bắt đầu lan sâu vào cơ thể.
Có vẻ như gã đã thực sự khiêu khích một người không nên khiêu khích chút nào...
Chân gã bắt đầu run rẩy, gã đặt hết hy vọng cuối cùng vào Phùng Tinh Kiếm, nào ngờ lại thành ra thế này.
Trần Thái Nhật khẽ đưa tay lên.
"Anh đánh trước đi, đánh xong là anh ta tỉnh".
Nghe vậy, Phùng Tinh Kiếm im lặng một lúc, nhưng lại đột ngột quay lại và nắm lấy cổ áo Tịch Khôn.
Tịch Khôn kinh hãi mở to mắt, còn chưa kịp kêu lên.
Bốp!
Một âm thanh lớn và rõ ràng vang lên.
Gò má trái của Tịch Khôn đột nhiên sưng lên như một quả bóng!
Bốp!
Lại một âm thanh sắc nét khác.
Má phải của Tịch Khôn cũng ngay lập tức phồng lên.
Phùng Tinh Kiếm là nhân vật đẳng cấp nào chứ? Tông sư hạng chín đỉnh cao, hắn tát hai cái tát này, nếu như dùng lực một chút, người thường sẽ bị đánh chết ngay!
Tịch Khôn thoi thóp, hai mắt đỏ ngầu, răng sắp gãy, cuối cùng thở dài, chậm rãi nói ra một câu.
"Tôi xin anh tha cho tôi... Tôi sẵn sàng bồi thường, xin anh tha thứ cho tôi".
Sợ quá!
Đường đường là cậu chủ Tịch của gia tộc hoàng kim lại cầu tha trước một tên ngoại lai vô danh.
Trần Thái Nhật xua tay.
"Được rồi, chốc nữa chuyển tiền là được, tát nhiều quá cũng chán".
Nói xong liền xoay người rời đi.
"Anh Trần, xin dừng bước!"
Phùng Tinh Kiếm vội vàng hét lên từ phía sau.
Trần Thái Nhật khó hiểu: "Có việc gì?"
Phùng Tinh Kiếm hít một hơi thật sâu, nói với giọng điệu thương lượng.
"Anh Trần là anh hùng trong thiên hạ, võ công tuyệt đỉnh. Đúng lúc nhà họ Phùng tôi đang rất thiếu người, không biết anh Trần có muốn đến nhà họ Phùng tôi làm trưởng lão gia tộc khác họ không?"
Ôi!
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người có mặt đều sững sờ.
Đây mới gọi là đỉnh cao này!
Mẹ chứ, trưởng lão gia tộc khác họ, khoa trương quá rồi đấy?
Gia tộc giàu có, nói chung, cơ cấu quyền lực bao gồm hai lực lượng chính.
Người đầu tiên phải gánh chịu gánh nặng tất nhiên là gia chủ, người có nhiều quyền lực nhất và cũng là người nổi tiếng và quyền lực nhất trong gia tộc.
Lực lượng còn lại là các trưởng lão gia tộc, tương đương với tính chất một hội đồng gia tộc, có nhiệm vụ trợ giúp gia chủ, cũng như giám sát gia chủ, nếu gia chủ có vấn đề gì, thậm chí còn có thể thay thế người đó bằng cách liên danh!
Quyền lực của các trưởng lão gia tộc rất lớn, địa vị của bọn họ trong gia tộc giàu có tương đương với thân phận dưới một người trên vạn người.
Huống hồ là các trưởng lão nhà họ Phùng!
Gia tộc bậc nhất Hoa Hạ, đến cả một họ hàng nhà ngoại của con cháu nhà họ Phùng, một người hết sức bình thường, cũng có hàng triệu tệ tiền tiêu vặt mỗi năm, ở Yến Kinh này, họ muốn làm chuyện gì cũng được.
Nếu là trưởng lão, đãi ngộ càng không thể tưởng tượng!
Ở yến Kinh, về cơ bản, nhà họ Phùng giậm chân một cái đến mặt đất cũng phải rung chuyển.
Phùng Tinh Kiếm thực sự muốn tặng đãi ngộ này cho một người ngoài?
Đám người hóng hớt, bất kể tuổi tác hay giới tính đều ghen đỏ cả mắt, trong mắt họ, Trần Thái Nhật chỉ đơn giản là một sự may mắn.
Trần Thái Nhật mỉm cười.
Một nụ cười coi thường chúng sinh, khiến trái tim của Phùng Tinh Kiếm sởn cả gai ốc.
"Phùng Tinh Kiếm, anh cho rằng nhà họ Phùng các anh có tư cách để tôi làm chức trưởng lão nhỏ nhoi đó sao?"
Hả?
Đám đông bùng nổ ngay lập tức!
Một người đàn ông trung niên không khỏi hét toáng lên.
"Mẹ nó chứ, cậu không làm thì tôi làm cho! Giả vờ ra oai cho lắm vào rồi sét đánh cho đấy!"
Ông ta còn chưa kịp nói xong thì đã bị đám người nhà họ Phùng lôi ra ngoài đè xuống đất mà đánh.
Trần Thái Nhật thực sự từ chối!
Hơn nữa, ý của anh đã thể hiện rất rõ qua giọng nói.
Nhà họ Phùng căn bản không xứng!
Tất cả mọi người đều cảm thấy trong một giây tiếp theo, Phùng Tinh Kiếm nhất định sẽ phát điên tại chỗ, một chiêu giết chết anh.
"Thực sự quá tiếc. Thế này đi, tôi thay mặt nhà họ Phùng, mong muốn được làm bạn với anh Trần. Ba tuần nữa là hội nghị liên minh hàng năm của gia tộc hoàng kim, tôi hy vọng anh Trần sẽ tới tham dự buổi lễ".
Dứt lời, hắn lấy một tấm thiệp mời từ trong túi ra, trịnh trọng đưa cho anh.
Trần Thái Nhật nhướng mày.
Hội nghị liên minh hoàng kim Yến Kinh là sự kiện thường niên quyết định thứ hạng của những gia tộc hoàng kim!
Trong nội bộ gia tộc hoàng kim, để duy trì sự thống nhất rõ ràng, nghiêm cấm tranh giành sinh mạng của các gia tộc nội bộ, thứ hạng chỗ ngồi về mặt cơ bản quyết định địa vị cao thấp.
Nhưng chỉ hội nghị mỗi năm một lần này mới có thể cải tổ các quân bài trong toàn liên minh bằng các phương thức chiến đấu, cờ bạc và cạnh tranh.
Có thẩm quyền của liên minh để làm chứng, toàn bộ ân oán sẽ được xoá sạch!
Vì vậy, mỗi khi đại hội liên minh đang đến gần, các gia tộc hoàng kim đều tự mình ra sức cứu người, quyên góp tiền, quyên góp trang thiết bị, với mục đích áp đảo đối thủ trong đại hội cũng như là nâng tầm địa vị.
Gia tộc hoàng kim là gia tộc gồm bốn hạng, mỗi một lần lên hạng cũng đồng nghĩa với việc hoàn toàn trấn áp được các gia tộc dưới hạng.
Bởi vì có liên minh làm trọng tài, các gia tộc hạng dưới không được chọc giận các gia tộc thượng lưu.
Tất nhiên, bốn gia tộc lớn lại là chuyện khác, bốn gia tộc Phùng, Lăng, Từ, Tiêu có địa vị siêu việt cũng không tham gia vào những trận chiến sau đó.
Những người có thể tham gia và chứng kiến sự kiện lớn này là những người đứng đầu ở thành phố Yến Kinh.
Trần Thái Nhật lắc tấm thiệp mời trên tay, cười nói.
"Đây là chuyện tốt đấy chứ. Liên minh hoàng kim đúng là cần được thay máu".
- -------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT