Nghe được câu trả lời mà hắn muốn, Mặc Tinh Hoàn yên lặng quyết định về sau mỗi ngày buổi tối đều phải ăn nhiều thêm một bữa ăn khuya.
Rất nhanh.
Trà Trà từ nơi âm trầm kia đi ra.
Phía trước cách đó không xa, cô còn thấy được thị vệ đang tuần tra.
Cô lắc lắc cánh tay của hắn, kinh hỉ nói, "Ngươi thật là lợi hại a!"
Nhanh như vậy liền đi ra!
Nếu là đổi thành cô, phỏng chừng còn ở tại chỗ đó xoay quanh.
Cô nói xong, thực mau liền đi tới chỗ có thị vệ tuần tra.
Ngay khi thị vệ nhìn thấy Mặc Tinh Hoàn, vừa mới chuẩn bị lên tiếng hành lễ, đã bị hắn phất tay ngăn cản.
Ngay sau đó, thị vệ liền nhìn thấy.
Bên cạnh Thái Tử điện hạ của bọn họ còn có một tiểu công tử môi hồng răng trắng, lớn lên rất là tuấn tú???
"???"
Bọn thị vệ theo bản năng đồng thời đưa tay xoa xoa mắt.
Hả?
Bọn họ không có nhìn lầm?
Nhưng là!
Thái Tử sao có thể để người khác tiếp xúc thân cận như vậy?
Ôm cánh tay, dán sắt vào người?
Đối phương còn là một tiểu công tử?
Chẳng lẽ, Thái Tử không mê sắc đẹp, mà lại thích như thế này sao?
Bọn thị vệ khiếp sợ rồi lại mộng bức, không biết phải làm sao.
Mắt nhìn Thái Tử cùng vị tiểu công tử kia càng đi càng xa, bọn họ vẫn đứng ở tại chỗ như cũ, không lấy lại được tinh thần.
Thật lâu sau, không biết là ai, đột nhiên nói một câu, "Cái phương hướng kia, hình như là tẩm điện của Thái Tử điện hạ......"
*
Trà Trà bị Mặc Tinh Hoàn trực tiếp đưa tới tẩm điện.
Cung nữ hầu ở tẩm điện, sớm đã khiếp sợ không biết phải làm sao.
Có người bước chân hỗn độn đi thúc giục phòng ăn chuẩn bị thức ăn khuya.
Có người vội vội vàng vàng dâng trà.
Còn có người khiếp sợ đến mộng bức.
Nội tâm hiện lên các loại não bổ, điên cuồng suy đoán vị tiểu công tử kia là từ đâu nhảy ra tới.
Phải biết rằng, Thái Tử chưa từng cùng người khác thân cận như vậy.
Đương nhiên, cũng có người tò mò muốn nhìn nhiều hơn một cái, bất quá, đầu còn chưa có nâng lên, đã bị uy áp của Thái Tử làm cho sợ tới mức cả người phát run.
Các nàng chỉ có thể nhìn thấy quần áo của tiểu công tử.
Còn về mặt mũi......Không thấy được......
Đại khái, lớn lên thực tuấn tú đi?
Trà Trà nhìn thấy điểm tâm đặt trên bàn, tức khắc ánh mắt sáng lên.
Cô một bên nhìn điểm tâm, một bên kéo kéo góc áo của Mặc Tinh Hoàn, "Ta, ta có thể ăn cái này một chút trước sao?"
"Có thể."
Trà Trà, "!!!"
Hương vị của điểm tâm này!
Siêu ngon nha.
Cô giữa trưa ăn 3 món rau 1 canh gì đó, hoàn toàn bị nghiền áp!
"Ngao ngao ngao, Thất Thất, ta cảm thấy ngươi nói có đạo lý, ta phải làm lão đại trong cung Thái Tử!"
Đồ ăn ngon đều là của ta!
Thất Thất yết ớt nói, 【...... Cố lên. 】
Dù sao cô hiện tại tùy tiện vẫy vẫy tay, Mặc Tinh Hoàn cũng sẽ cho cô......
Thức ăn khuya rất nhanh đã được mang lên.
Chẳng qua, Mặc Tinh Hoàn vừa rồi nói hắn có thói quen ăn khuya, liền đũa cũng chưa chạm vào.
Trà Trà ngồi ở chỗ đó ăn, hắn liền ngồi ở bên cạnh nhìn.
Thật lâu sau, Trà Trà buông chén đũa, đôi mắt lúng liếng xoay chuyển, cô chủ động tiến đến trước mặt Mặc Tinh Hoàn, nhỏ giọng nói.
"Ta nói cho ngươi nghe một bí mật được không?"
"Được."
Trà Trà, "Nói trước, bí mật này của ta là có điều kiện, ta nói bí mật, ngươi cần phải cho ta một chút chỗ tốt."
Nghe vậy, Mặc Tinh Hoàn có chút hứng thú, hắn nhìn tiểu cô nương ngoan ngoãn, đáy lòng dâng lên một tia tò mò.
"Ngươi nghĩ muốn chỗ tốt gì?"
Trà Trà sửng sốt, "Ai, ngươi chẳng lẽ không hỏi trước bí mật của ta là cái gì sao?"
Mặc Tinh Hoàn tư thái tùy ý, "Có đạo lý, vậy ngươi đem bí mật nói ra trước, ta nghe thử xem, có thể đổi được chỗ tốt hay không."
Trà Trà, "Được rồi, vậy ta đây nói bí mật trước"
Thất Thất, 【..................】