*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.**********
Chương 687: Báo thù cho em
Tân Minh Xuân nói: “Cái này chẳng có gì, có lớp dành cho người lớn! Em có thể từ từ học tập, chờ đến trình độ có thể tham gia kì thi, anh sẽ sắp xếp cho em tham gia kì thi xã hội!”
Bản thân Tần Minh Xuân cũng không có bằng cấp, nhưng mà, nhưng mà bên trong anh ta đều thay đổi, đối với mấy thứ này, không sao cả.
Nhưng mà, Tần Manh Manh là thật sự không có văn hóa,
Tân Manh Manh nghe được những lời này, có chút xúc động, nhưng mà, vẫn là nhịn không được sự lo lắng: “Anh trai...Cái này có phải sẽ tốn rất nhiều tiền hay không?”
Cô chỉ biết, thôn Đại Loan của bọn họ, muốn nuôi một đứa học đại học, thật là muốn chết mà.
Tần Minh Xuân bất đắc dĩ lắc đầu: “Anh mượn cô Bạch mượn 900 triệu, trả tiền nợ của nhà mình xong, tiền để cho em đi học, vẫn còn!”
Tần Manh Manh nghe được những lời này, cắn cắn môi: “Nhưng mà cứ như vậy, chúng ta thiếu rất nhiều tiền đó! Anh trai, bằng không em không đi học nữa, em đi rửa bát kiếm tiền, em nghe nói, ở trong thành thành phố rửa bát, một tháng cũng có thể kiếm khoảng gần 10 triệu đó!”
Tần Minh Xuân hoàn toàn không nghĩ tới, Tân Manh Manh còn có ý nghĩ "rửa bát” này.
Mặt cậu thiếu niên tái nhợt gầy ốm biến thành màu đen: “Manh Manh, loại bỏ ý nghĩ này ngay, anh sẽ không cho em đi rửa bát, em phải chăm chỉ đi học, những chuyện còn lại, giao cho anh là được, chuyện kiếm tiền, không phải chuyện em nên nhọc lòng!”
Tần Minh Xuân có chút cạn lời, lại cũng vừa chua xót vừa vui mừng, tiểu nha đầu này, cái gì cũng không hiểu, cư nhiên còn nghĩ giúp mình kiếm tiền, chia sẻ trách nhiệm, anh cũng không biết nói cái gì mới tốt.
Hai người nói cả nửa ngày, Tần Manh Manh cuối cùng vẫn là đáp ứng với Tần Minh Xuân, dựa theo sự sắp xếp của Tần Minh Xuân, đi học.
Nhà họ Sở.
Sở Tuần Thịnh không chớp mắt nhìn chằm chằm vào nhân vật trong trò chơi, trên mặt mang theo một ý cười. Hiện tại, buổi tối mỗi ngày với Vân Quyển Vân Thư cùng nhau chơi game, đều thành hạng mục giải trí mỗi tối duy nhất.
Anh ta khẽ cười nói: “Vân Thư, anh đến Trung Lộ giúp em bắt người, chú ý! Em đem đối thủ ở phía đối diện Trung Lộ dẫn ra!”
Tên trên mạng của Vân Yến là Vân Quyển Vân Thư, Sở Tuấn Thịnh liền trực tiếp gọi cô là Vân Thư, cô không biết thân phận của mình, Sở Tuấn Thịnh cũng không có ý muốn vạch trần, ngược lại là sợ cô nghe ra được giọng nói của mình, khi nói chuyện, cố tình đè thấp âm thanh.
Sở Tuần Thịnh là một người thông minh, anh biết trong thực tế, Vân Yến nhìn có vẻ cung kính với mình, thật ra là ước gì có thể tránh xa mình ra, nếu cô ấy biết người cùng cô ấy chơi game chính là mình, thì khả năng lên đến tám phần là không chơi nữa.
Sở Tuấn Thịnh sao có thể cho phép loại chuyện này xảy ra chứ.
Cho nên, anh không những có thể thay đổi giọng nói, hơn nữa thông qua ghi âm, âm điệu nói chuyện có thay đổi một chút, càng không giống là giọng nói của mình ngày thường khi nói chuyện, lâu như vậy, Vân Yến một chút cũng không phát hiện ra.
Âm thanh của Vân Yến từ điện thoại truyền tới: "Anh ngồi ở trong bụi có chút đi, đừng lên quá sớm!”
Giọng nói của Sở Tuấn Thịnh mang theo ý cười: “Hiểu rồi, hai chúng ta đã phối hợp bao nhiêu lần rồi, sự ăn ý này vẫn phải có!”
Vân Yến “Ừ” một tiếng, liền liều mình tiến lên đi câu dẫn đối phương từ Trung Lộ ra chòi.
Kết quả, khi cô còn cách chòi của đối phương còn một khoảng cách, quân địch đột nhiên từ bên trong bụi cỏ nhảy ra tận ba người, chỉ một giây thời gian, trực tiếp đem Vân Yến thoi thóp còn ít máu giết chết.
Nhìn giao diện trò chơi chỉ còn màu đen trắng, Vân Yến nhịn không được mảng câu thô tục: “Thịnh Thế, con mẹ nó, anh...anh đây là cố ý hại em à!”
Mặt của Sở Tuấn Thịnh có chút đỏ lên.
Khi Vân Yến biết anh ấy đi bắt người, sẽ thăm dò trước một chút chung quanh bụi cỏ, bảo đảm đối phương sẽ không có quá nhiều người ở xunh quanh.
Nhưng mà, Vân Yến không biết chính là, Sở Tuấn Thịnh cùng cô chơi game, liền thả lỏng, căn bản không để ý đến những thứ này.
Cho nên, liền dẫn tới việc Vân Yến bị bắt.
Giọng nói của Sở Tuần Thịnh có chút xin lỗi: "Anh vừa rồi...quá bất cẩn!”.
“Em đã chết, anh bất cẩn hay không bất cẩn, có thể thay đổi được kết cục sao?” Sở Tuấn Thịnh nói: “Chờ chút, anh báo thù cho em!”. Vân Yển nhịn không được hét lên: "Còn anh, tôi coi cậu là em của tôi không sai biệt lắm!”
Sở Tuấn Thịnh nghe được những lời này, cười nhạt một tiếng: “Em trai? Em là kẻ lừa đảo, sao lại không khiến cho người khác thích em một chút được nhỉ?”
Vân Yến hô hấp giống nhae hơi hơi cứng đờ: “Thịnh Thế, anh nói chuyện cẩn thận, ai kẻ lừa đảo vậy!”.
"Đương nhiên là em, em gạt anh em là nam, chuyện này anh đã nhớ lâu lắm rồi!”
Vân Yến cạn lời: “Nói không chừng tôi là một nhân yêu, hoặc là, tôi mở máy thay đổi giọng nói đó!”
Sở Tuấn Thịnh cười khẽ, ngữ khí có chút không đứng đắn: “Mặc kệ là nam hay nữ, anh chính là thích em!”
Giọng nói của Vân Yến có chút cứng đờ: "Anh đừng nói hươu nói vượn!”
Sở Tuấn Thịnh không cho là đúng: “Chờ đi, anh lập tức liền đi xử lí ba người vừa giết em kia, báo thù cho em!”
Vân Yến càng hết chỗ nói: “Không cần!”
Sở Tuấn Thịnh hằng giọng một tiếng: “Mới vừa nói thích em đó, sao em lại không dễ nịnh vậy!”
“Nếu cậu muốn nịnh tôi, cậu gọi tôi một tiếng chị đi!” Ngữ khí của Vân Yến có chút khiêu khích.
Sở Tuấn Thịnh trầm mặc hai giây, âm thanh trầm thấp, đột nhiên từ trong điện thoại truyền qua nói: “Chị!”
Mang theo âm thanh trầm thấp, phảng phất ý cười còn mang theo sự rung động nhè nhẹ khiến cho lòng người run lên, Vân Yến bên kia, lập tức liền đờ ra.
Sở Tuấn Thịnh không nghe thấy Vân Yến không hé răng, ý cười trong đáy mắt càng đậm, nha đầu này, so với trong tưởng tượng của mình còn có thú vị hơn!
Sở Tuần Thịnh cũng không tiếp tục nói chuyện, nhanh chóng di chuyển anh hùng, đi mai phục Đa Nhiên Ở Đối Diện.
Đa Nhiến Ở Đối Diện, cũng là một người trong số những người vừa mới giết Vân Yến.
Chẳng qua, Sở Tuấn Thịnh mới vừa ngồi xuống trong bụi có trong khu dã đối diện, Đa Nhiên Ở Đối Diện đã xuất hiện ở trên bản đo.
Kết quả lúc này, đồng đội của bọn họ bắt đầu mắng chửi người.
Hoa Gian Một Bầu Rượu: Tên Đa Nhiên và Trung Lộ là đồ ngốc à! Một người đã chết, một mình cậu đứng ở tại chỗ bất động!
Quỷ Mới Hiểu Tôi: Tên Trung Lộ này vừa thấy là biết không biết chơi, mới vừa bắt đầu liền tặng mạng cho người ta.
Hoa Gian Một Bầu Rượu: Học sinh tiểu học phải chăm chỉ học tập đi, đi ra thách thức người khác làm gì?
Quỷ Mới Hiểu Tội: Hơn nữa, nhìn tên, giống như một người phụ nữ!
Sắc mặt Sở Tuấn Thịnh có chút âm trầm: “Đầu óc hai người có vấn đề à!”
Anh ta khi nhìn thấy người khác nói Vân Yến như vậy, liền có có chút tức giận.
Vân Yến nói: “Đừng nói chuyện với bọn họ, loại người này, khi bắt đầu còn chưa biết thế nào đâu, cứ thích phát tiết năng lượng không cần thiết!”
Vân Yến mới vừa nói xong, Sở Tuấn Thịnh nhìn thấy Đa Nhiên Ở Đối Diện lại đây, ba chiêu đem người trực tiếp giết, không hề để ý đến hai tên ngốc ở bên kia.
Kết quả, lên đường có chút xem không vừa mắt.
Thượng Đơn Đệ Nhất Vương Tử Thần: Hai vị huynh đệ đủ rồi, đối với một người phụ nữ ác mồm như vậy, phong độ đầu?
Hoa Gian Một Bầu Rượu: Này, có người tới giúp cho Trung Bộ kìa!
Quỷ Mới Hiểu Tôi: Nhìn thấy Trung Lộ là nữ, liền lên làm một chàng trai nịnh hót, thật là làm mất mặt của đám đàn ông chúng tôi!
Hoa Gian Một Bầu Rượu: Sao anh ta biết Trung Lộ là nữ?
Quỷ Mới Hiểu Tôi: Có thể là đoán từ tên!
Hoa Gian Một Bầu Rượu: ***, ngốc *, gu của mình còn không cho nói!
Thượng Đơn Đệ Nhất Vương Tử Thần: Hai vị đầu óc có vấn đề, vẫn là đi đến khoa thần kinh khám đi!
Lời nói của Thượng Đơn mới vừa phát ra, Sở Tuấn Thịnh lại giết thêm một người.
Hai kẻ ngốc đó cũng không nói