Thấy Hướng Viễn Thần quay đầu đi chỗ khác không để ý tới mình, Vu Vũ Hàm có chút bất đắc dĩ cười cười.
Từ lúc sáng khi đưa vé máy bay vào tay Hướng Viễn Thần, sắc mặt Hướng Viễn Thần đã bắt đầu không tốt rồi.
Trước tiên phải nói chút về tình trạng hiện tại của hai người, hiện hai người đang ngồi trên khoang hạng sang của máy bay, cách mặt đất khoảng 30.000 feet (≈ 9,144 km), đang đi tới thiên đường trăng mật ----- đảo Bali.
Thật ra đây chính là một phần trong kế hoạch ban đầu của Vu Vũ Hàm, kết hôn rồi tuần trăng mật. Nhưng nếu nói với Hướng Viễn Thần về chuyến đi tuần trăng mật này, hắn nhất định sẽ nghiêm mặt nói: "Hai thằng đàn ông, tuần trăng mật cái đầu nhà cậu à."
Nhưng đây là cuộc hôn nhân lý tưởng của Vu Vũ Hàm, tuần trăng mật chính là một phần có thể xúc tiến sự ngọt ngào giữa hai người, không thể thiếu được. Vì vậy cậu liền giấu Hướng Viễn Thần nhờ Lâm Hiểu đặt vé máy bay hộ hai người, chính là kiểu tiền trảm hậu tấu. Quả nhiên, Hướng Viễn Thần tức giận.
Hơn nữa Hướng Viễn Thần đã không nói lời nào với mình suốt ba tiếng đồng hồ rồi, Vu Vũ Hàm cảm thấy thật tủi thân, nhưng chỉ có thể kiềm nén ở trong lòng, dù sao thì điều thứ nhất trong quy tắc của người đàn ông tốt thương vợ chính là dịu dàng với vợ vô điều kiện mà.
Vu Vũ Hàm lấy một tờ báo ra đọc, nhưng thật ra lại đang đau khổ tự hỏi rốt cuộc phải làm gì mới khiến Hướng Viễn Thần vui vẻ lại đây. Trên vai đột nhiên cảm nhận được sức nặng quen thuộc, hơi nghiêng đầu liền thấy khuôn mặt ngủ đang ngủ đáng yêu của Hướng Viễn Thần.
Vu Vũ Hàm trốn sau tờ báo có hơi mừng thầm trong lòng, nhưng vẫn nhíu mày. Cậu biết dạo này Hướng Viễn Thần đang bận vì một hạng mục lớn ở công ty, ngay cả tối qua cũng không ngủ trên giường. Nhưng Vu Vũ Hàm lại nhịn không khuyên bảo gì cả, quy tắc thứ hai của người đàn ông tốt thương vợ: Ủng hộ lựa chọn của vợ vô điều kiện!
Cố gắng cất tờ báo đi một cách nhẹ nhàng nhất có thể, tay kia ấn nút gọi, chỉ chốc lát sau một tiếp viên hàng vông bước tới.
Vu Vũ Hàm nhanh chóng làm động tác chớ lên tiếng, tiếp viên hàng không lễ phép gật đầu, sau đó Vu Vũ Hàm thấp giọng nói: "Có thể lấy cho tôi một cái chăn và tăng nhiệt độ điều hoà lên một chút được không?"
Tiếp viên hàng không vẫn giữ nụ cười mỉm như cũ, đem chăn tới và chỉnh lại nhiệt độ điều hoà, thấy khách hàng hài lòng gật đầu mới xoay người đi rời đi. Bỗng nhiên nhìn thấy một tiếp viên hàng không khác, nhanh chân vọt tới, giọng nói không giấu được ý cười: "Cậu biết gì không, chính là hai người đẹp trai ở hàng đó đó, hình như là một đôi, giọng của công rất ôn nhu nha."
Vu Vũ Hàm hoàn toàn không biết đến cuộc bàn tán ở bên ngoài, nhẹ nhàng đắp chăn cho người bên cạnh, tìm một tư thế khiến Hướng Viễn Thần thoải mái nhất, rồi tiếp tục lấy báo ra đọc.
Vu Vũ Hàm nhìn thấy một mục trong đó, từ từ xuất thần. Đã cách ngày hôn lễ của hai người hơn hai tháng, cái tin kia cũng được đăng ở chỗ này, hàng loạt phương tiện truyền thông vây quang hai người như chó săn. May là Hướng Viễn Thần không bị quấy nhiễu gì, đám chó săn kia cũng nhàm chán mà tự giác tản đi.
Ba mẹ hai bên cũng đã quen biết đối phương, thi thoảng còn rủ nhau làm buổi họp mặt gia đình các kiểu. Hai vị ba ba đều là kiểu càng già càng trẻ con, thi thoảng lại đỏ mặt tía tai chỉ vì một nước cờ, mama của Hướng Viễn Thần luôn phải làm người hoà giải.
Tiếu Tiếu vẫn tràn ngập địch ý với mình, mỗi ngày đều tự dưng xuất hiện khi mình muốn này nọ với Hướng Viễn Thần, như kiểu đã chuẩn bị từ trước rồi vậy. May là có Lương Bội Văn và ba mẹ hai bên thường xuyên tha nó đi, nếu không Hướng Viễn Thần vẫn sẽ bất công mà ưu tiên cho Tiếu Tiếu.
Nhưng cách lần quan hệ cuối cùng cũng đã hơn một tuần rồi. Xin thứ lỗi cho Vu Vũ Hàm khi thấy bất mãn, nhưng trong lòng Hướng Viễn Thần, Tiếu Tiếu luôn là số một, công việc là số hai, còn mình thì...... haizzz.
Nhưng lần tuần trăng mật này, cậu đã chuẩn bị rất đầy đủ, nhất định sẽ khiến hai người đều được thoả mãn tới cùng. Khoé miệng Vu Vũ Hàm nhếch lên một nụ cười xấu xa quen thuộc.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Hai người mới vừa xuống máy bay, liền bắt xe đi đến khách sạn gần bãi biển. Bãi biển ở đảo Bali rất nổi tiếng, mặc dù khách sạn gần bờ biển chỉ khoảng 2 - 3 sao, nhưng lại có những điểm đặc biệt riêng.
Ví dụ như khách sạn Vu Vũ Hàm chọn là theo chủ đề tuần trăng mật, bên trong lấy màu đỏ tươi làm chủ đạo, từ cửa bước vào xếp hai hàng nến được thắp sáng, xếp tới tận chiếc giường lớn mới đỏ tía, trên giường còn rải một ít cánh hoa màu hồng nhạt, xung quanh đều là hương hoa hồng. Vu Vũ Hai nhìn chiếc giường lớn đủ chỗ cho hai người có thể lăn lộn tuỳ ý, cười cực gian trá.
Hơn nữa trong phòng tắm còn có một cái bồn tắm lớn đủ chứa được 3 - 4 người, bên trong cũng rải đầy cánh hoa hồng. Chỗ này cũng không tồi, Vu Vũ Hàm lại cười gian trá.
Vừa định quay đầu xem vẻ mặt của người bên cạnh như nào, liền thấy Hướng Viễn Thần lảo đảo bước tới, lập tức ngã xuống giường rải hoa hồng, miệng than thở: "Mệt chết mất."
Mà những cánh hoa hồng lãng mạn kia đã bị đè dưới thân đến biến dạng.
Vu Vũ Hàm mang theo vẻ mặt cực kỳ hoảng hốt, nhìn Hướng Viễn Thần không hiểu phong tình, trái tim thuỷ tinh vỡ tan thành từng mảnh. Chẳng lẽ ngày đầu tiên của tuần trăng mật lại phải trải qua trên giường sao?
Thế còn bữa tối dưới ánh nến, cảnh đẹp ngày mới và các loại PLAY cậu nghĩ thì sao?
Xin hãy tha thứ cho những suy nghĩ xấu xa của Vu Vũ Hàm......
Không được! Cho dù có phải qua ngày ở trên giường thì cũng phải có ý nghĩa chút.
Vu Vũ Hàm cực kỳ lưu loát cởi sạch quần áo ở trên người, lao về phía người đang nằm trên giường như một con hổ đói.
Vừa mới ôm được người vào lòng, còn chưa kịp sơ múi gì đã bị một bàn tay tát cho đầu quay 180 độ lăn xuống giường, kém với một câu nói: "Nóng, cút mẹ nhà cậu đi!"
Giương đôi mắt đáng thương như nữ chính trong bộ phim truyền hình máu cún nhìn người nằm trên giường, Hướng Viễn Thần vẫn nhắm chặt mắt, dường như đang trong giấc mộng đẹp, miệng còn chép chép nói mớ.
Thấy người trên giường đúng là đã ngủ say, Vu Vũ Hàm che chỗ mặt bị tát, lặng lẽ chui vào một góc chăn khác, còn cắn góc chăn, thầm ngậm đắng nuốt cay.
Hu hu hu, mọi người đều nói thất niên chi dương. Đây còn chưa tới 7 năm mà sao đã "dương" thế này?
Hết chương 52.
(Vĩ): Thất niên chi dương (七年之痒) nghĩa là đôi lứa yêu nhau nếu vượt qua cái ngưỡng 7 năm thì coi như bách niên giai lão, bên nhau trọn đời, bằng không thì xa nhau vĩnh viễn, muôn thuở không thể tái hợp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT