*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Kiến Minh thấy Trần Ninh, cũng phá lệ giật mình!
Anh ta nghi ngờ nhìn Trần Ninh: “Không phải anh đã đắc tội Triệu gia ở Tây Cảnh, Triệu gia yêu cầu anh qua đó tiếp nhân trừng phạt sao, sao lại trở về rồi?”
Trần Ninh hoàn toàn không có ý trả lời Diệp Kiến Minh, giơ tay lên chính là một cái tái!
Chát!
Diệp Kiến Minh trực tiếp bị Trần Ninh tát một cái bay.
Cái tát này quá tàn nhẫn, Diệp Kiến Minh trực tiếp bị tát đến nỗi hai má sưng tấy, miệng đầy máu, răng rụng mất một nửa.
Ngay cả Tống Sính Đình nhìn cũng chết lặng!
Diệp Kiến Minh chật vật đứng dậy khỏi mặt đất, trong miệng oán hận nói: “Tiểu tử, mày có biết tao là ai?”
Mày dám đánh tao, tao tuyên bố
mày chết chắc rồi, cho dù mày tặng vợ mày lên trên giường của tao cầu xin tha mạng, cũng không cứu được mạng của mày đâu…”
Ánh mắt Trần Ninh lạnh lữo, nhấc chân đá ra, đá vào đầu gối phải của Diệp Kiến Minh.
Rắc một tiếng!
Đầu gối của Diệp Kiến Minh giống như gỗ mục bị Trần Ninh đá gãy.
“A…”
Tiếng hét của Diệp Kiến Minh, ngay
lập tức vang lên khắp văn phòng.
Cơn giận của Trần Ninh vẫn chưa được dập tắt, rắc rắc, anh đánh gãy chân trái và cả hai tay của Diệp Kiến Minh.
Diệp Kiến Minh bắt đầu phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, nhưng dần dần ngay cả tiếng hét cũng trở nên yếu ớt, hấp hối. Cảm ơn bạn đã ủng hộ nhảy hố. Bạn là động lực cho chúng mình để tiếp tục cố gắng!!
Trần Ninh dửng dưng nhìn Diệp Kiến Minh, lạnh lùng nói: “Tôi mặc kệ cậu là ai, nhưng nếu cậu dám động vào vợ tôi, đây là kết cục.”
Lúc này, Điển Chử và Bát Hổ Vệ bước vào.
Trần Ninh nói với Điển Chử và Bát Hổ Vệ: “Đem tên tiểu tử này cùng mấy chó săn bên ngoài, toàn bộ ném tới đường lớn, về sau tăng cường lực lượng an ninh tập đoàn Ninh Đại.”
Điển Chử và những người khác cùng nói: “Vâng!”
Ngay sau đó, Diệp Kiến Minh như chó chết bị kéo ra ngoài.
Lúc này Tống Sính Đình vẫn còn đang bàng hoàng, cô nắm tay Trần Ninh như sự Trần Ninh biến mất.
Trần Ninh cười an ủi nói: “Vợ, không sao, cái người ngang ngược tàn ác này đã bị anh đuổi đi rồi.”
Tất nhiên, ở Hoa Hạ, họ tự xưng là
một công ty an ninh và sẽ không thừa nhận là mình là lính đánh thuê, bởi vì theo truyền thống của Hoa Hạ, không cho tồn tại bất kỳ một lình đánh thuê nào.
Nhưng trên thực tế, không thể phủ nhận là Diêm Vương Điện là một tổ chức lính đánh thuê, nó là một tổ chức đánh thuê tầm cỡ thế giới.
Sở dĩ Diệp Kiếm Đông có thể tạo ra một tổ chức lính đánh thuê lớn như vậy ở thành phố là vì ngoài thực lực mạnh mẽ và một nhóm thủ hạ siêu cấp cường giả, còn bởi vì anh ta có quan hệ mật thiết với nhóm nhị đại. Cảm ơn bạn đã chọn n hảy hố | Nh ayho. co m Truyện hay cập nhật mới nhất
Miêu Chính Căn Hồng ở thành phố.
Anh ta thường xuyên giao du với các công tử quyền quý hàng đầu ở thành phố, mọi việc đều thuận lợi, do đỏ lẫn vào thành phố rất thuận buồm xuôi gió.
Diêm Vương Điện của anh ta cũng nổi tiếng ở Hoa Hạ và thậm chí ở Đông Á.
Mẹ của Diệp Kiếm Đông mất sớm, cha anh ta lấy mẹ kế, khi anh ta còn nhỏ thì bị mẹ kế đánh đập, mắng mỏ suốt ngày.
Có điều, con trai của mẹ kế, cũng là em trai anh ta Diệp Kiến Minh, luôn đối xử với anh ta rất tốt.
Mẹ kế đánh đập, mắng nhiếc, không cho ăn.
Người em trai Diệp Kiến Minh đã bí mật giấu thức ăn, giấu mẹ kế mang đến cho anh ta.
Vì vậy, khi Diệp Kiếm Đông lớn lên, anh ấy rất thờ ơ với mọi người, nhưng đặc biệt cưng chiều em trai của mình.
Vậy mà lần này em trai anh ta lại bị người ta đánh gãy tay chân, cũng đã triệt để làm anh khó chịu.
Anh ta ngồi ở mép giường, vừa hút thuốc vừa nhìn em trai trên giường, rồi chậm rãi nói: “Là ai, khiến em tôi ra nông nỗi này?”
Phía sau anh ta, một người đàn ông cường tráng với bộ râu ngắn và khuôn mặt đen đúa đáp lại với giọng giống như Lôi thần: “Báo cáo Thiên Sách, nghe nói ở thành phố Trung Hải một người tên Trần Ninh làm ra chuyện này, nhị thiếu gia đùa giỡn vợ
của Trần Ninh, bịTrần Ninh…
Diệp Kiếm Đông giơ tay lên và ngắt lời người đàn ông vạm vỡ mặt đen.
Anh ta dửng dưng nói: “Tôi chỉ cần biết ai đã làm chuyện này, về phần tại sao lại đánh trọng thương em tôi, chuyện đó không thuộc phạm vi tôi quan tâm.”
Nghe vậy, người đàn ông vạm vỡ mặt đen cúi đầu nói: “Vâng, Thiên Sách!”
Diệp Kiếm Đông lạnh lùng nói: “Cả gan làm em tôi ra nông nỗi này, tên
Trần Ninh này, tôi muốn cậu ta phải hối hận khi đến thế giới này.”
Gã cường giả mặt đen thì thào nói: “Thiên Sách, có muốn điều tra một chút lai lịch thân phận của Trần Ninh trước không, dám đả thương Nhị thiếu gia, có lẽ tên này có chút năng lực.”
Diệp Kiếm Đông thờ ơ nói: “Không cần tra, cho dù cậu ta là thiên vương, đánh trọng thương em tôi, thì cậu ta cũng phải chết.”
Người đàn ông vạm vỡ mặt đen nói: “Vâng!”
Diệp Kiếm Đông hút một điếu thuốc, nhả ra đám khói mờ, nét mặt góc cạnh và cực kỳ u ám của anh ta cực kỳ âm trầm, trong làn khói mờ phá lệ thần bí quỷ dị.
Anh ta lại lên tiếng, lạnh lùng ra lệnh: “Tập hợp Thập Đại Diêm La, tôi muốn đích thân đến Trung Hải báo thù cho em trai tôi.”
Gã cường giả mặt đen nghe vậy hoàn toàn sững sờ, thất thanh: “Thiên Sách, Trần Ninh có thể chỉ là một thương nhân nhỏ ở thành phố. Nhay ho.com | luôn cập nhật truyện mới và hay nhất | Nha yh o.com| Nhay ho.com|
Trung Hải, cần gây chiến lớn như vậy sao?”
“Ngài lại muốn đích thân ra tay, còn muốn xuất động Thập Đại Diêm La của Diêm Vương Điện chúng ta, tôi nghĩ chọn một trong Thập Đại Diêm La để lấy mạng Trần Ninh là được ròi!”
Diệp Kiếm Đông thờ ơ nói: “Không!”
“Trần Ninh đánh em tôi thảm thế này, tôi phải giết cả nhà cậu ta để trút hận!”
Nghe vậy, người đàn ông vạm vỡ.