*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau bữa tiệc, Vương Đạo Phương và Trần Ninh đã trò chuyện riêng về Đường Bắc Đầu.
Vương Đạo Phương nói: “Thiếu soái, sau khi thi thể của Âu Dương Đình và Diệp Tri Thu được đưa về thành phố Thiên Hải, Đường Bắc Đầu không hề thu liễm. Thậm chí còn bảo con trai út Đường Thiên Quyền sử dụng mối quan hệ trong quân để thăm dò tôi.”
Khóe miệng Trần Ninh hơi nhéch lên: “Ông ta nghe ngóng ông điều gì?”
Vương Đạo Phương nói: “Ông ta nói rằng Điển Chử đã phái một trung đoàn để giúp anh giết Âu Dương Đình và Diệp Tri Thu. Chuyện này là tôi phái Điển Chử làm hay là tự Điển Chử đã làm chủ quyết định.”
Vương Đạo Phương nói đến đây còn bổ sung thêm: “Cho đến bây giờ, họ vẫn nghĩ Điển Chử là một đại tá bình thường!”
Trần Ninh lãnh đạm nói: “Vậy ông thả tin tức cho ông ta nói chuyện này không liên quan tới ông.”
Vương Đạo Phương cau mày: “Vậy thì đám người Đường Bắc Đầu không phải là sẽ đến làm phiền cậu sao?”
Trần Ninh cười và nói: “Bá Vương thổ địa Đường Bắc Đầu này đã đã khơi dậy thành công sự chú ý của tôi. Những gì ông ta làm đã khiến tôi quyết tâm phải tiêu trừ ung bướu ở Giang Nam này. Vì vậy, kể cả ông ta không đến tìm tôi gây phiền phức thì tôi cũng sẽ từ từ giải quyết với ông ta.”
: Vương Đạo Phương nghe xong liền trầm giọng nói: “Nếu đã muốn động vào ông ta thì cần phải dùng thủ đoạn sắm sét, điều động mấy vạn quân, trực tiếp ông ta!”
Trần Ninh lắc đầu: “Đường Bắc Đầu trước đây từng là tỉnh trưởng tỉnh Giang Nam, nhân mạch của ông ta từ lâu đã ở khắp Giang Nam. Sau 20 năm thâm căn cố đề, con trai ông ta và vô số đệ tử đã độc chiếm phần lớn công việc kinh doanh kiếm ra tiền ở tỉnh Giang Nam.”
“Nếu hấp tấp động vào ông ta, tôi lo rằng sẽ gây ra xáo trộn kinh tế lớn ở tỉnh Giang Nam. Mấy ngày trước, tỉnh trưởng Đào Đông Lâm đã đến gặp tôi.”
“Đào Đông Lâm gợi ý với tôi rằng có thể động vào Đường Bắc Đầu nhưng phải dùng cách luộc ếch trong nước ấm.”
“Như vậy không chỉ giải quyết được Đường Bắc Đầu, mà có thể gắng sức không rơi vào tình trạng khủng hoạn kinh tế.”
Sau khi nghe Trần Ninh nói, Vương Đạo Phương hiểu rằng Trần Ninh đã quyết định từ từ xử lý Đường Bắc Đầu.
Trần Ninh hiện tại vẫn chưa tiết lộ thân phận thiếu soái của mình, cũng chưa từng dùng đến các thủ đoạn triệt đề.
Chỉ là anh đã kiên nhẫn loại bỏ cánh tay trái và phải của Đường Bắc Đầu như Âu Dương Đình và Diệp Tri Thu, giống như muốn chặt cây lớn thì phải chặt từ các cành trước.
Đường Bắc Đầu lúc này giống như một con ếch trong nước Trần Ninh trong cơn mơ màng nghe được Tống Sính Đình nói trong mộng: “Trần Ninh, em yêu anh.”
Hôm sau, cả nhà tỉnh dậy.
Đường Bắc Đầu nói đến đây thì ánh mắt rơi vào người con trai nhỏ của mình là Đường Thiên Quyền, ra lệnh: “Thiên Quyền, chuyện này giao cho con đi.”
Đường Thiên Quyền cười nói: “Bố yên tâm đi, Trần Ninh tính là cái thá gì. Con thuận tay là cũng có thể giết hắn. Thuận tiện sẽ giành lấy quyền làm đại lý vắc xin ung thư gan tặng cho bố.”
Đường Bắc Đầu cười thỏa mãn sau khi nghe vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT