“Tần Tước, cô thông báo cho ông chủ tập đoàn đảo Mộng Ảo – Phó Hồng Nho, trong vòng nửa giờ tới gặp tôi.”
“Nếu như trong vòng nửa giờ ông ta không xuất hiện trước mặt tôi, vậy tập đoàn đảo Mộng Ảo của ông ta, chuẩn bị đóng cửa đi.”
Tần Tước nói: “Vâng, thiếu gia!”
Tất cả mọi người ở hiện trường, kể cả Tống Sính Đình, cũng kinh ngạc.
Phải biết rằng tập đoàn đảo Mộng Ảo, là doanh nghiệp nổi tiếng của Thủ đô, giá trị thị trường vượt quá 200 tỷ.
So với tập đoàn Ninh Đại, cũng không kém bao nhiêu.
Trần Ninh muốn tập đoàn đảo Mộng Ảo đóng cửa, lời này nói có chút cuồng vọng?
Phó Văn Bân càng cảm thấy Trần Ninh không thể lý giải!
Anh ta kêu lên: “Anh thì là cái quái gì, vậy mà nói khiến cho cha tôi trong vòng nửa giờ tới gặp anh?”
“Còn có, anh dám nói để tập đoàn Mộng Ảo Đảo chúng tôi đóng cửa, anh chỉ đơn giản là dốt nát không sợ hãi.”
“Anh chờ cho tôi đi, anh chuẩn bị chịu đựng lửa giận của cha tôi đi!”
“Đến lúc đó, chẳng những anh sẽ chết rất thảm, ngay cả vợ cùng cô em vợ của cô, kết cục cũng sẽ rất thảm…”
Trần Ninh nghe Phó Văn Bân kêu to, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo.
“Điển Chử, bây giờ tôi không muốn nghe tiếng chó sủa, để anh ta câm miệng đi.”
“Vâng, thiếu gia!”
Điển Chử giơ tay lên, hung hăng tát vào mặt Phó Văn Bân.
Chát!
Một cái tát làm cho hai má Phó Văn Bân sưng húp, khóe miệng tràn đầy máu, hàm răng thiếu chút nữa bay đi.
Cả người anh ta đều lộn xộn.
Từ nhỏ đến lớn, anh ta còn chưa từng chịu qua khổ như thế đâu.
Anh ta cuồng loạn gầm lên giận dữ chửi rủa.
Nhưng mà, không đợi anh ta mắng ra, Điển Chử đã tay năm tay mười, liên tiếp cho anh ta mười mắy cái tát.
Trực tiếp đánh cho khuôn mặt anh ta sưng lên như đầu heo, miệng đầy máu tươi.
Tục ngữ nói quỷ cũng sợ ác nhân!
Sau khi Phó Văn Bân bị Điển Chử hung hăng giáo huấn một trận, cả người anh ta đều yên, cũng không dám kêu gào, hấp hồi quỳ rạp trên mặt đát, giống như chó chét.
Trần Ninh lãnh đạm nói: “Anh ở chỗ này quỳ xuống nghĩ lại đi, chờ cha anh đến thay anh xin lỗi, anh mới có thể rời đi.”
Nói xong, Trần Ninh xoay người nói với Chung Đại Kỳ: “Chủ nhiệm Chung, không biết trại hè của chúng ta tối nay, có thể chính thức bắt đầu hay không?”
Chung Đại Kỳ biểu tình phụ trách, nhỏ giọng nói: “Trần tiên sinh, tất cả các sản nghiệp của đảo Mộng Ảo này đều là của Phó gia, bây giờ anh đánh Phó thiếu bị thương, ông chủ Phó sẽ không bỏ qua.”
“Tôi nghĩ rằng bây giờ không phải là thời gian để thảo luận về việc mở bữa tiệc lửa trại, anh vội vàng dẫn theo vợ.
con, rời khỏi đây trước đi.”
Vợ chồng Hoàng Thiên Thuận, lúc này cũng mở miệng khuyên nhủ: “Đúng vậy, Trần tiên sinh, cái gọi là cường long không áp được bọn rắn độc, Phó Hồng Nho là phú thương nổi danh trong Thủ đô, nhân mạch trải rộng khắp các tầng lớp chính trị quân sự hắc bạch thương nhân, không phải những người ngoài chúng ta có thể đắc tội.”
“Nếu không, Tràn tiên sinh các cậu đi trước, tránh một chút.”
“Bữa tiệc lửa trại này, không làm cũng được.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT