*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Những người này chào kiểu quân đội với Trần Ninh, sau đó động tác nhanh chóng đem tất cả thi thể trên mặt đất rời đi, đều đâu vào đây bắt đầu thanh tẩy hiện trường.

Chẳng bao lâu sân đã được làm sạch hoàn toàn mới.

Chẳng những toàn bộ thi thể máu tươi không còn.

Ngay cả những viên gạch đá xanh vỡ vụn trên mặt đất, và những bông hoa bị hỏng, tất cả đều được sửa lại.

Mặc cho ai nhìn thấy bộ dạng hiện trường này, đều không thể tưởng tượng được vừa rồi nơi này đã xảy ra một trận chém giết kịch liệt.

Khi nhóm người Tống Sính Đình, từ trong phòng nhao nhao đi ra.

Những người đàn ông bí ẩn mặc ngụy trang cũng đã rút lui.

Tống Sính Đình kinh nghi bất định, hỏi: “Chồng, những người đó là ai?”

Trần Ninh mỉm cười nói: “Người quét đường, giúp dọn dẹp mớ hỗn độn.”

Trên thực tế, tắt cả những người mặc ngụy trang này đều là binh sĩ trong khu vực hải quân Hoa Hạ.

Những người này là Vương Đạo Phương phái tới, thu dọn tàn cục cho Trần Ninh, dọn dẹp hiện trường.

Nhóm người Tống Sính Đình mơ hồ có thể đoán được những người đó đến từ trong quân, bọn họ cũng ý thức được, tuy rằng Trần Ninh không còn là thống soái quân Bắc Cảnh, nhưng Trần Ninh vẫn có ảnh hưởng trong quân.

Tống Thanh Tùng lo lắng nói: “Trần Ninh, sao cháu lại giết Diệp Sâm, lần này kết thù chuốc oán Tiêu Diêu vương, cho dù hoàn toàn kết thúc, cũng không còn đường sống vẹn toàn.”

“Ông ta đến báo thù, chúng ta phải làm sao đây?”

Trần Ninh cười cười: “Yên tâm đi, mọi việc có cháu ở đây, tuy rằng cháu không còn là thống soái Quân Bắc Cảnh, nhưng ở trong quân cháu vẫn có chút ảnh hưởng, không đến mức sợ Diệp Tiêu Dao.”

Tống Thanh Tùng nghe vậy, hơi yên tâm, thở dài nói: “Hy vọng chuyện này nhanh chóng qua đi.”

Trần Ninh an ủi: “Ông à, ông yên tâm, cháu cam đoan sẽ sớm giải quyết chuyện này.”

Một nhóm Diệp Sâm đều chết.

Lần trả thù này của Diệp gia coi như là thất bại.

Nhà Trần Ninh và Tống Sính Đình, cũng không tiếp tục ở trong nhà tổ của Tống gia, mà là lựa chọn chuyển về tiểu khu Giang Tân.

Về nhà.



Tống Sính Đình nói tới đây, nhìn về phía Trần Ninh: “Chồng, đoán chừng là Tiêu Diêu vương sẽ không bỏ qua, nếu ông ta đến trả thù, anh định thế nào?”

Trần Ninh cười nói: “Anh ở trong quân đội còn có chút ảnh hưởng, yên tâm đi, anh sẽ giải quyết.”

Tống Sính Đình nghe Trần Ninh nói như vậy, cũng không tiện nói gì nữa.

Núi Bát Long Thủ đô, sơn trang Tiêu Dao.

Ở đình giữa hồ, Diệp Tiêu Dao đang chơi đàn cổ trong chòi nghỉ mát.

Một người hầu đang ở bên cạnh, rắc hạt ngô xuống hò, một đám cá chép đầy màu sắc, bơi tới tranh giành sau đó mở miệng ăn hạt ngô.

Đột nhiên!

Một tiếng bước chân cấp tốc truyền đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play