Nguyên Tổng, hôm nay ngài có một cuộc gặp mặt với chủ tịch Sunsire! - Ừm...chuẩn bị xe. Tôi sẽ đến đó để gặp Mạc Thiếu Quân

Nguyên Thành Đông vân vê chén trà trong tay, mặc dù mắt nhìn về phía trước nhưng trong đầu dường như đang suy tính một kế hoạch nào đó

Trên màn hình có hình ảnh trong phòng của Hà Cẩm Vân. Cô đang ngồi ngoài ban công, Nguyên Thành Đông bất chợt nhìn chằm chằm vào màn hình, đôi môi bạc khẽ nhếch lên. Cảm giác thích thú vừa khám phá ra một chuyện rất thú vị

- Rất vui, càng ngày càng kịch tính rồi đấy!

Hà Cẩm Vân đang nói chuyện với đứa nhỏ trong bụng, cô trò chuyện với con như lúc cô mang thai Tiểu Ái. Hình ảnh chói mắt như thế đã vô tình để lộ ra cho Nguyên Thành Đông, để cho hắn nắm được điểm yếu

_______

- Bên đó chưa tới sao?

- Dạ thưa sếp họ nói là delay lại chắc sẽ hẹn gặp ta sau một tiếng nữa.

Mạc Thiếu Quân vốn dĩ là muốn xem xem Nguyên Thành Đông muốn giở trò gì nhưng càng chờ thì hắn lại không tới, Mạc Thiếu Quân từ trước đến nay đi gặp đối tác chưa bao giờ phải chờ đợi, đều được đón tiếp chu đáo. Lần này Nguyên Thành Đông đã chọc tới giới hạn của Mạc Thiếu Quân

- Chúng ta mau chóng trở về, không đợi nữa!

Mạc Thiếu Quân cùng hai trợ lí và luật sư chuẩn bị rời khỏi thì điện thoại của Mạc Thiếu Quân bata chợt vang lên

- Alo...

- Đã không có lòng kiên nhẫn mà lại muốn được lợi hay sao? Anh trai....

Nghe người đàn ông kia gọi mình một tiếng anh trai Mạc Thiếu Quân không thể nào chịu nổi, hắn không trả lời định cúp máy nhưng đầu dây bên kia lại vang lên tiếng của người mà Mạc Thiếu Quân ngày đêm mong nhớ

'Con à, con ở trong đó không được phá mẹ nghe không? Bố con là người rất giỏi, bố sẽ mau chóng đưa mẹ con mình trở về nhà. Ở nhà còn có chị Ái Ái và có cậu nhỏ nữa...'

Mạc Thiếu Quân nghe xong liền khẩn trương, hắn cho tất cả mọi người trở về

- Đồ khốn mày làm gì cô ấy rồi?

- No No, anh trai...

- Mày còn gọi như vậy nữa thì một xu mày cũng sẽ không nhận được đâu!

- Vậy sao? Vậy cả đứa con trong bụng cô ta anh cũng không cần?

Ồ, hay anh nghĩ đó là của tôi?

Mà cũng chưa chắc, cô ta ở đây được hơn một tháng rồi, có khả năng đấy chứ?

Giọng điệu giễu cợt của Nguyên Thành Đông cứ văng vẳng bên tai Mạc Thiếu Quân, tin tức Hà Cẩm Vân mang thai có thật hay không thì hắn chưa thể chắc chắn nhưng giọng nói đó thì không thể sai được. Là Hà Cẩm Vân!

- Bao giờ có thể chuyển giao ?

- Để xem tâm trạng tốt thì ta sẽ gặp nhau!

- Tao muốn nói chuyện với cô ấy trước đã!

Mạc Thiếu Quân không muốn mạo hiểm, từ trước đến nay hắn làm việc luôn thận trọng. Chỉ cần Hà Cẩm Vân được bình an thì hắn có thể yên tâm ra kế hoạch khác

- Rất tốt, ngày mai nếu vui vẻ tôi sẽ cho hai người nói chuyện!

Cúp điện thoại Nguyên Thành Đông liền thoả mãn, hắn cho người quay xe lại biệt thự trên núi đồng thời rút chiếc sim điện thoại kia vứt xuống đường tránh phiền phức

________

Còn Mạc Thiếu Quân tạm gác lại việc riêng, cho người thu mua lại công ty Wonsize đồng thời lấy danh nghĩa khác mua cổ phiếu của công ty

Trợ lí thân cận của Mạc Thiếu Quân đang đứng bên cạnh, anh ta đang phân tích muốn Mạc Thiếu Quân xem xét lại quyết định của mình. Nước đi lần này quá nguy hiểm rồi

- Ngài Mạc, Wonsize hiện nay đang trên bờ vực phá sản nếu chúng ta mua lại e rằng khó giữ được mà sẽ gây thiệt hại lớn

- Cậu đi theo tôi bao nhiêu năm rồi vậy mà vòn nói điều dư thừa này sao?

Mạc Thiếu Quân đứng trước cửa sổ sát đất nhìn ra bên ngoài thành phố, hắn dạo này rất hay hút thuốc cũng chẳng biết thói quen này bắt đầu từ khi nào. Nhưng từ khi không có Hà Cẩm Vân ở bên Mạc Thiếu Quân đều cảm thấy rata trống trải, trở về căn nhà kia vì Tiểu Ái cần có hắn nếu không Mạc Thiếu Quân sẽ ở công ty cả ngày lẫn đêm.

- Mua lại Wonsize tự tôi biết có cứu được không. Chuyện này tuyệt đối không được để kẻ thứ ba biết!

- Rõ thưa ngài!...

Trợ lí lui ra ngoài, một lát sau liền có thư kí tiến vào thông báo Mạc phu nhân đến công ty muốn gặp hắn

- Mẹ, sao mẹ và Tiểu Ái lại tới đây? có chuyện gì cứ gọi con về là được rồi!

- Ái Ái ở nhà chán, muốn mẹ dẫn đến đây tìm con

Tiểu Ái im lặng từ lúc vào đến giờ, bây giờ mới thấy ủy khuất mà chạy đến cạnh Mạc Thiếu Quân than thở

- Con buồn quá bố ơi!

- Sao vậy con gái?

Tiểu Ái còn nhỏ nhưng lúc nào cũng như bà cụ non khiến mọi người cảm thấy rất vui vẻ và yêu mến con bé

- Mẹ đi lâu quá, con chờ mòn mỏi cả mắt rồi!

- Ngoan đi con gái, mẹ đang đi nghỉ ngơi. Nếu Ái Ái ngoan ngoãn thì khi trở về mẹ sẽ mua nhiều quà cho con chịu không?

- Vâng ạ, bố nhớ bảo mẹ là con thích ăn Trứng màu nha...

Mạc phu nhân cũng muốn hỏi thăm về Hà Cẩm Vân nhưng không tiện nói. Từ trước đến nay bà luôn tỏ ra ghét bỏ cô nên khiến cho Mạc Thiếu Quân phải mệt mỏi ở giữa, nhưng sống lâu thì bả hiểu được rằng tình cảm thật sự giữa con người mới là quan trọng nhất. Đời người sống chẳng mấy chốc, nhân lúc còn trẻ thì nên tìm cho mình tình yêu đích thực. Đừng như bà, khi Mạc Phong chết đi bà như con chim trong lòng đã bị đè nặng cái danh Mạc phu nhân hão huyền này cũng chẳng hạnh phúc gì cả...để rồi hối hận cũng chẳng thay đổi được gì ngoài hai từ 'Giá Như'

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play