Nó hát xong thì cả bọn phải trầm trồ, võ tay không ngớt, có người còn đang say bởi giọng hát của nó nữa đấy

- Xuất sắc! Quá xuất sắc

- Hay! Hay thật đấy

- Hay như bản gốc luôn rồi

- Nhi ơi, bà làm sao mà hoàn hảo thế. Đã xinh đẹp, học giỏi giờ còn hát hay nữa. Rồi bà có tài năng nào nữa nói luôn đi để bữa sau tụi này đỡ sốc. Chi nói

Còn nó thì chỉ biết cười. Lúc nãy giờ có một người vẫn theo dõi nó từ đầu đến cuối. Từng cử chỉ, ánh mắt, nụ cười của nó đều lọt vào mắt của ai đó

* Tại nhà nó

Nó vừa về đến nhà là thấy anh và ba mẹ đang ngồi trò chuyện. Nó bất ngờ khi thấy anh về

- Chào cả nhà con đi học về

- Ừm. Lại đây ngồi với mẹ nào. Mẹ nó dịu dàng gọi

- Anh về lúc nào thế. Nó quay sang hỏi anh

- Mới về lúc sáng. Anh có mua cho em con hamster này. Nói rồi anh xách lên một cái lồng nhỏ bên trong nhà một chú chuột hamster siêu đáng yêu

- Oa, anh là nhất. Thế là tối đó nó bỏ bữa ăn để đi may đồ cho bé hamster của nó

Sắp đến tết rồi nên trường nó có tổ chức lễ hội đùm bánh chưng tặng cho mấy bạn học sinh nghèo. Mọi người nghĩ nó chỉ biết ăn chứ gì. Nooo nó có biết đùm bánh chưng đấy. Hồi ở bên Mỹ cứ mỗi lúc tết đến là nó theo bà xem bà đùm bánh nên dần dần nó cũng biết cách đùm bánh. Lớp nó tham gia đùm bánh được giải nhất đấy, có phần tham gia của nó đấy. Ghê không? Ghê không?

Các bạn ngày mấy là được nghỉ tết còn trường nó 28 tết mà được nghỉ. Đã thế còn được nghỉ có một tuần nữa chứ, buồn thật sự. Mà năm nay nhà nó sẽ ăn tết ở Việt Nam và ông bà sẽ về đây ăn tết với nhà nó

Tết đến nên người làm trong nhà nó đều nghỉ hết nên công việc dọn nhà sẽ vào tay. Mà ciệc lau chùi bàn ghế là nỗi ám ảnh của nó. Bàn ghế toàn gỗ là gỗ, đã thế mấy cái kẹt ghé còn khó lau nữa, đúng ngồi lau muốn gãy tay luôn thật. Ai hiểu nổi khổ của những đứa nhà gỗ không, nhà gỗ thì đẹp thật nhưng mỗi khi lau chùi thì đúng là hoa mắt hoa mũi thật

Nó đang nằm xem phim thì tin nhắn từ "Sư Phụ" gửi đến. Ừm là bạn Dương của chúng ta đấy. Bữa nó nói được trên 8đ lí là gọi Dương bằng sư phụ nên phải thực hiện thôi. Nhưng thỉnh thoảng lúc trêu hắn nó mới gọi bằng sư phụ thôi

[ Ăn cơm chưa? ] Hắn nhắn

- Tớ ăn rồi. Còn cậu?. Bình thường mấy tin nhắn kiểu như này nó không rep đâu, không phải vì nó chảnh hay gì đâu mà do nhiều tin nhắn với nội dung "Ăn cơn chưa", "Làm gì đó" nó nhác rep cực kì, ừm là nhác chứ không phải chảnh đâu nhé. Nhưng mà với Dương thì khác, chỉ cần cậu nhắn là nó sẽ rep liền

[ Tớ cũng ăn rồi. Đã chuẩn bị cho tết chưa ]

- Xong xuôi hết rồi. Chỉ đợi nhanh đến tết thôi

[ Ừ ]

Nhìn chữ " Ừm mà nó tuột mút thật sự. Nó ghét ai nhắn tin với nó mà cứ nhắn ừ, ờ, rồi dấu like dồ lắm. Ghét cay ghét đắng luôn á, nhắn rứa rồi biết rep gì lại được, thế là cuộc trò chuyện kết thúc tại đó

Bên kia, hắn đang ngồi đợi Nhi rep tin nhắn mình nhưng 5 phút rồi mà cô chưa rep. Cô có biết hắn mong được nhắn tin với cô lắm mong, mong được trò chuyện cùng cô lắm không, mới có hai ngày mà hắn đã nhớ cô đến điên rồi, lúc nào trong đầu hắn cũng hình bóng của cô-người con gái hắn thương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play