Long Cửu nhìn thấy thứ quen thuộc trong hốc mắt tối như mực của con quạ quỷ kia, bất giác sợ đến ngây người. Không lâu trước đây, lão dùng con thần nhãn này tung hoành thiên hạ, chiếm được danh hào Thần Nhãn Long Cửu. Chính là hiện tại, con thần nhãn này lại trở thành vũ khí trong tay người khác, nhắm vào lão.
"Đây.. Không có khả năng!" Long Cửu lắc mạnh đầu, hoàn toàn không thể tin đây là sự thật.
Giản Phàm cũng đắc ý cười to ra tiếng: "Long Cửu, ngươi không nghĩ tới phải không, con Tử Lôi Kim Nhãn nổi tiếng thiên hạ của ngươi hiện tại lại ở trên người ma vật tế luyện của ta. Hôm nay, ngươi muốn giết ta, trước hết qua được ải của con thần nhãn này đi."
Tiếng nói vừa dứt, Giản Phàm tay lập tức kết chỉ quyết.
Chốc lát sau, "Quạ quạ quạ.."
Quỷ Nha giống như nhận được mệnh lệnh gì đó, vỗ cánh vài cái, đột nhiên phi lên không trung. Một con tử đồng kim quang nhấp nháy, ầm vang một tiếng, một đạo tử mang ngột nhiên hướng Long Cửu vọt tới.
"Lão Cửu, cẩn thận!"
Lão nhân tóc vàng vội vàng hét lớn nhắc nhở, Long Cửu tựa hồ còn có chút run sợ, đợi đến khi tử lôi kia gần chạm đến người mới phản ứng lại, vội vàng giơ Ngạo Long Kiếm lên chắn.
Oanh!
Trong không trung phát ra một tiếng nổ như vạn mã phi nhanh. Long Cửu ở giữa những đạo tử mang chớp động như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, một ngụm máu tươi không nhịn được phun ra.
Thấy tình cảnh này, lão giả tóc vàng cũng lão nhân tóc đỏ nhất tề khẩn trương, vội vàng phóng về hướng Giản Phàm. Trong lòng bọn họ thừa hiểu, con Quỷ Nha này là do Giản Phàm điều khiển. Chỉ cần giải quyết Giản Phàm thì nó cũng sẽ không nhận được chỉ đạo.
Nhưng mà, điểm này Giản Phàm há có thể không nghĩ tới?
Lạnh lùng cười, thủ quyết Giản Phàm lại chuyển. "Rầm rầm" lại thêm hai tiếng nổ, lưỡng đạo tử mang chia hai hướng lão nhân tóc vàng cùng hồng phát lão nhân đánh tới. Hai người miễn cưỡng cản xuống, lại cùng bị đánh bay ra ngoài, máu tươi trên khóe miệng chảy xuống một đường.
Trác Phàm thấy vậy, không khỏi kinh hãi, Tử Lôi Kim Nhãn này quả nhiên bá đạo. Chỉ là cảnh giới tam trọng thiên cũng làm cho ba cao thủ thiên huyền cảnh vô lực đánh trả.
Chiếu theo tình huống này mà nói, Tiềm Long Các tất bại, như vậy Lạc gia bọn họ cũng liền xong đời.
"Không được, lão tử tuyệt đối không để cho loại chuyện này xảy ra."
Ánh mắt khẽ nhíu lại, Trác Phàm hung hăng cắn chặt răng, ngón tay khẽ động, một đạo hồng quang liền chậm rãi từ trong cơ thể hắn bay ra, bay thẳng về hướng Giản Phàm.
Tuy rằng làm như vậy, hắn chấp nhận mạo hiểm rất lớn. Vạn nhất Bổn Mệnh Huyết Anh của hắn bị phát hiện, một đạo tử lôi liền có thể diệt nó trong nháy mắt, như vậy chính Trác Phàm cũng sẽ thân vong.
Chính là, nếu không làm như vậy, ba lão nhân kia bị đánh bại, Lạc gia bọn họ vẫn không tránh khỏi cái chết.
Đánh cược một phen!
Trác Phàm tâm hạ ngoan độc, dẫn dắt Huyết Anh lặng lẽ tiếp cận Giản Phàm.
Mà giờ khắc này, tất cả lực chú ý của Giản Phàm đều bị ba lão nhân Tiềm Long Các kia hấp dẫn, căn bản không chú ý tới nguy hiểm đang đến gần.
"Ha ha ha.. Tử Lôi Kim Nhãn này thật đúng là đồ tốt, cho dù ba người các ngươi hợp lực lại, lão phu cũng không có chút sợ hãi nào." Quỷ Nha lại bay trở về đầu vai Giản Phàm, Giản Phàm nhìn ba người kia, càn rỡ cười to.
Mặt khác hai người mặc hắc bào kia cũng lập tức bay đến bên người Giản Phàm, khóe miệng lộ ra nụ cười tà dị.
Thấy tình cảnh nay, ba người Long Cửu sắc mặt đều trầm xuống. Tam đại trưởng lão Tiềm Long Các bọn họ đồng loạt ra tay, vậy mà lại bị người khác xem thường đến như thế này, vẫn là lần đầu gặp phải.
Nếu hôm nay không thể giành được phần thắng, thể diện của Tiềm Long Các sẽ vì bọn họ mà mất hết.
"Chỉ là một con ma vật, cộng một một con Tử Lôi Kim Nhãn trộm được, đã nghĩ thắng được ba người lão phu. Trọc Ưng, ngươi có phần quá tự đại rồi." Lão giả tóc vàng thở dài một hơi, trong nhãn đồng kim quang toàn động, sát ý trên người không chút che dấu nào phát ra, rõ ràng đang thực sự tức giận.
"Lão Cửu, lão ngũ, các ngươi đừng ai động tay vào, lão phu phải một mạch lấy được đầu của ba kẻ đó."
Không khỏi cảm thấy rùng mình, hồng phát lão giả nhìn thấy ánh mắt quyết tuyệt của lão nhân tóc vàng, chậm chạp gật đầu. Long Cửu thấy vậy, cũng khẽ gật đầu, sau đó hai người liền rời khỏi chỗ đó.
Đều là Cửu Đại Trưởng Lão của Tiềm Long Các, bọn họ hiển nhiên rất rõ thực lực của lão nhân tóc vàng.
Phiên Giang Đảo Hải Kim Giao Tiễn, không nổi giận thì thôi, đã giận dữ tất trảm thiên liệt địa. Cho dù là Long Cửu lúc trước khi còn thần nhãn trong người, trong Tiềm Long Các, lão cũng có hai kẻ và một nửa người tuyệt đối đánh không lại.
Hai người đầu là đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão, phân nửa còn lại, chính là tam trưởng lão khi tức giận.
Ầm!
Kim quang mạnh mẽ chói mắt từ thân thể của lão nhân tóc vàng phát ra cùng với tiếng vang chói tai, toàn thân lão dần bao phủ một tầng màng kim sắc dày đặc, tựa như mặc một thân kim sắc khải giáp, khiến cho lão mỗi khi cử động một ngón tay đều phát ra tiếng kim loại va chạm vào nhau.
Sắc mặt bất giác biến đổi, Giản Phàm tựa hồ cũng ý thức được lão nhân này đã xảy ra biến hóa nào đó, có thể uy hiếp đến sinh mệnh của lão, sắc mặt cũng càng trở nên ngưng trọng.
"Lão phu hôm nay sẽ cho ngươi mở mang tầm mắt một chút, danh hào Phiên Giang Đảo Hải Kim Giao Tiễn của lão phu làm thế nào mà có được."
Song chưởng hung hăng siết chặt, lão nhân tóc vàng hiện tại toàn thân cao thấp đã tràn ngập kim quang, hai mắt lạnh lùng nhìn về phía Giản Phàm, dưới chân từng bước thẳng hướng đến lão. Đồng thời, song chưởng giao nhau, như tiễn đao chộp về phía trước.
Rống!
Tiếng rồng gầm trong trẻo vang vọng phía chân trời, tại trời đêm tối đen, ba người Giản Phàm thế nhưng có thể nhìn thấy quanh thân lão nhân tóc vàng xuất hiện một long đầu hư ảnh cự đại.
Giờ này khắc này, con cự long kia há miệng thật to, theo song chưởng giao kích trảo của lão nhân tóc vàng hạ xuống, một ngụm cắn nuốt ba kẻ kia.
"Linh giai cao cấp vũ kỹ, Long Phệ Trảo!"
Sợ hãi cả kinh, Giản Phàm vội vàng xốc lại thủ quyết, sai khiến Quỷ Nha vội vàng xuất ra Tử Lôi Kim Nhãn.
Oanh, lại một tiếng tử mang bắn ra!
Nhưng lần này, tử lôikhi bắn tới trên kim sắc long thủ, cũng ầm vang một tiếng bị văng ra. Con long đầu kia tốc độ một chút cũng không giảm hướng về phía ba người cắn tới.
Cực kỳ hoảng sợ, Giản Phàm vạn vạn không nghĩ tới lão già này lại lợi hại như thế, ngay cả Tử Lôi Kim Nhãn cũng không làm gì được. Bất quá, hắn cũng có thể thấy được, kim quang trên long thủ kia nhạt xuống không ít.
"U Minh Tỏa Liên!"
Lúc này, Giản Phàm hét lớn một tiếng, ba người đồng thời vung tay lên. Nhưng thấy hơn mười sợi xích thiết từ trong tay ba người họ tràn ra, giống như một đám mây đen đen ngòm, đem cả long thủ bao vây.
Rầm, rầm..
Những sợi xích siết chặt lại, cả long thủ liền hoàn toàn bị hắc liên khóa trụ, nhưng long thủ kia không có biến mất, vẫn sừng sững như cũ.
"Không hổ là tam trưởng lão của Tiềm Long Các, ba người chúng ta hợp lực nhưng lại chỉ có thể đánh ngang tay với ngươi."
Giản Phàm đỏ mặt tía tay cầm lấy xích đen, hai mắt hung hăng nhìn chằm chằm lão nhân phía trước, trên đầu đã đổ đầy mồ hôi. Hai kẻ cạnh người hắn cũng tương tự.
Tam trưởng lão cắn chặt răng, khóe miệng kéo lên một đường cong khinh bỉ: "Nếu không có Tử Lôi Kim Nhãn trợ trận, bằng vào ba người các ngươi cũng xứng cùng lão phu giao thủ?"
"Hắc hắc hắc.. Ngươi nói đúng, chúng ta còn có Tử Lôi Kim Nhãn."
Dường như nhận được gợi ý từ tam trưởng lão, Giản Phàm nhếch miệng cười, tay đang cầm lấy thiết liên kết động thủ quyết. Chốc lát sau, con Quỷ Nha kia quát to một tiếng, một con kim đồng lại bắt đầu bốc lên ánh sáng tím.
Thấy tình cảnh này, trán tam trưởng lão đổ ra chút mồ hôi lạnh.
Hiện tại hắn đang giằng co cùng ba kẻ trước mặt, một khi ở trong tử lôi kia, cho dù không chết cũng là trọng thương.
"Tam ca!"
Long Cửu cùng lão nhân tóc hồng thấy vậy, cực kỳ sợ hãi, muốn xông lên phía trước nhưng không còn kịp nữa.
Mắt thấy tam trưởng lão kia lập tức sẽ bị mất mạng dưới tử lôi kia, Giản Phàm lộ ra nụ cười đắc ý.
Nhưng mà, cùng lúc này, Trác Phàm ở bên ngoài cách đó trăm bước, đồng dạng mỉm cười quỷ dị.
"Thừa dịp ngươi loạn, phải lấy mạng ngươi. Lần quyết chiến này, lão tử tuyệt không thể để cho Tiềm Long Các thua!"
Trong mắt Trác Phàm sát ý lóe qua, tay kết động ấn quyết. Chỉ một thoáng, Huyết Anh mai phục cách đó không xa đột nhiên hướng Giản Phàm phóng đi. Hiện tại tất cả lực chú ý của ba người Giản Phàm đều đặt trên người tam trưởng lão, căn bản không phát hiện được vật khác thường phía sau tập kích.
"Hắc hắc hắc.. Tam trưởng lão Tiềm Long Các, tìm chết đi."
Giản Phàm điên cuồng cười to, ánh mắt của Quỷ Nha đã tràn ngập tử mang. Đột nhiên một đạo hồng quang nhập thể, hơi thở Giản Phàm bỗng dưng bị kiềm hãm, hắc liên trong tay liền ngột nhiên tiêu tán, hoàn toàn không thấy bóng dáng.
"Giản trưởng lão, ngươi làm gì vậy?" Hai người bên cạnh cả kinh, vội nhìn về phía Giản Phàm quát to.
Giản Phàm lúc này mới phát giác có dị vật nhập thể, muốn vận công bức ra nhưng đã quá muộn..
Tam trưởng lão thấy cơ hội như vậy, há có thể buông tha? Tinh quang trong mắt chợt lóe, đột nhiên phát lực!
Rống!
Lại một tiếng rồng gầm rung trời, long thủ cự đại kia nháy mắt giãy khỏi trói buộc của hắc liên, đột nhiên cắn xuống.
Đồng tử khẽ co rụt lại, hai người kia biết không địch nổi, vội vàng lui về phía sau. Đáng thương thay, Giản trưởng lão bởi vì bị Huyết Anh khống chế huyết mạch, thân thể nhất thời trì trệ. Ngay lúc này, vút một tiếng, một cánh tay theo âm thanh đó bay ra.
Tam trưởng lão bắt được cánh tay kia, ngạo nghễ đứng trên không trung, nhìn Giản Phàm đã mất một cánh tay cùng hai người mặc hắc bào, lạnh lùng cười.
"Đáng chết, Tiềm Long Các các ngươi vậy mà cũng luyện chế ma vật để đánh lén.."
Giản Phàm cắn chặt răng, trong lòng bi phẫn. Nghĩ đến lão là ma đạo cao thủ, hôm nay lại bị người lấy ma vật đánh lén. Truyền ra ngoài, lão còn mặt mũi nào ở ma đạo? Quan trọng nhất chính là, dùng ma vật thành công đánh lén lão lại là chính đạo nhân sĩ.
"Rút!"
Răng nghiến chặt, Giản Phàm biết hiện tại hắn đã rơi vào thế hạ phong, tái chiến cũng không giành được nửa điểm tiện nghi nào. Vì thế quyết định thật nhanh, mang theo hai kẻ tới giúp đỡ kia bay khỏi.
Nhưng Long Cửu há có thể để cho cừu nhân khinh địch như vậy mà rời đi.
"Truy!"
Hiểu được cảm thụ của Long Cửu, tam trưởng lão gầm lên một tiếng, liền mang theo hai người kia đuổi theo..
Huyết Anh lại bay trở về trong cơ thể của Trác Phàm, không ai biết là hắn ra tay. Trác Phàm cười nhạt, cừu hận này, U Minh Cốc sẽ đổ hết lên đầu Tiềm Long Các, dù sao ân oán giữa bọn họ cũng không ít, thêm chút nữa cũng chẳng là gì.
Trác Phàm thầm an tâm trong lòng.
Chẳng qua, con Tử Lôi Kim Nhãn kia, vẫn khiến cho hắn thập phần để ý.
"Tìm cơ hội, phải nghĩ biện pháp tu luyện được pháp môn này." Trác Phàm sờ sờ cằm, nhãn đồng đảo trái đảo phải. Trên đời này, thứ có thể làm cho Ma Hoàng hắn coi trọng không nhiều lắm, mà Tử Lôi Kim Nhãn của Thiên Đế chính là một trong số đó.
"Sát!"
Nhưng đúng lúc này, một đội nhân mã thân mặc hắc y cũng đột nhiên xuất hiện, hướng phân bộ của Tiềm Long Các phóng tới. Xông vào phía trước có đến mấy chục cao thủ đoán cốt cảnh.
Bất quá, Tiềm Long Các bên này dường như cũng đã sớm có đối sách, Long Kiệt lập tức liền mang theo nhân mã đi ra đối kháng. Chỉ chốc lát sau khi song phương giao chiến cùng một chỗ, từ trong viện một đội nhân mã lại lao ra, là do Long Quỳ dẫn đầu.
Lúc trước khi các thiên huyền cảnh cao thủ giao chiến, bọn họ vẫn luôn ẩn nấp, chờ đợi thời cơ. Hiển nhiên đã làm bao vải rất tốt, chờ người U Minh cốc toàn bọ tiến vào, bọn họ có thể tiêu diệt toàn bộ đối phương.
Mà người U Minh Cốc tựa hồ cũng không dự đoán được bọn họ sớm có mai phục, phát giác có điều không đúng, lập tức rút lui. Long Quỳ cùng Long Kiệt mang người đuổi theo.
Sau một lúc, tất cả mọi người đều biến mất, chỉ còn lại người của Lạc gia trong tiểu viện này.
"Đây là điệu hổ ly sơn?"
Sớm biết được kế hoạch của U Minh Cốc, Trác Phàm sờ mũi, không chút nóng nảy. Bởi hắn vốn vẫn luôn chờ, chờ nhân vật chính thực sự xuất hiện.
Chỉ chốc lát sau, Dương Minh dẫn theo sơn tặc Hắc Phong Sơn xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, Trác Phàm bật cười một tiếng, lắc đầu: "U Minh Cốc trả giá lớn như vậy, chỉ vì để cho Lạc gia chết trong tay Lôi gia, thật không hiểu trong hồ lô rốt cuộc có gì.."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT