Chẳng bao lâu trong điện xuất hiện một mĩ phu nhân mặc xuyêm y thêu hoa mẫu đơn, bà chính là Hoàng Hậu Thiên Liễu (mẫu thân của Mộng Yên).
- Thần thiếp khang kiến bệ hạ, không biết ngài cho gọi thần thiếp có chuyện gì!
- Liễu nhi nàng không cần đa lễ lại đây gồi gần trẫm, trẫm có truyện quan trọng muốn nói với nàng!
Thần đế thấy Hoàng Hậu Thiên Liêu vội nói, Thần đế chỉ khoảng trống bên cạnh ông, thấy vậy hoàng hậu Thiên Liễu bước lên ngồi cạnh Thần đế, ông lấy ra tấm thẻ bạc đưa cho Hoàng Hậu Thiên Liễu,
- Đây là!
Cầm trong tay thẻ bạc bà kinh ngạc nhìn Thần đế, bà biết đây là thứ gì vì trước kia bà đã may mắn được Cha bà kể về nó, đây chính là thẻ chiêu sinh của Thánh Tông mười năm chỉ có mười hai tấm, người nhận diện thẻ thiêu sinh Thánh Tông rất ít, ít đến nỗi có thể đếm trên đầu ngón tay, vậy mà bà có thể may mắn cầm trên tay. Nhìn Liễu nhi nhìn ông như vậy, Thần đế liền đem tất cả kể lại cho Hoàng Hậu Thiên Liêu biết.
- Vậy là trưởng lão Thánh Tông muốn thu Yên nhi làm đệ tử, để thiếp đi nói tin vui này cho yên nhi biết!
Hoàng Hậu Thiên Liễu vui vẻ định đi nói cho Mông Yên biết,
- Không được, không thể nói cho Yên nhi biết trưởng lão Thánh Tông muốn thu Yên nhi làm đệ tử được!
- Tại sao chứ truyện này có gì không tốt sao!
Bà nhìn Thần đế khó hiểu hỏi.
- Không phải là không tốt mà nàng có từng nghĩ đến nếu Yên nhi vì thế mà kiêu ngạo, không để ai vào mắt sẽ đắc tội với rất nhiều người, nếu lỡ Trưởng lão đó đổi ý không thu Yên nhi làm đệ tử nữa thì nàng nghĩ Yên nhi sẽ ra sao, nàng cũng biết Thánh Tông rất khó thu đệ tử mười năm chỉ có mười hai thẻ chiêu sinh mà đệ tử được thu thì chỉ có năm đệ tử!
Nghe Thần đế nói, Hoàng Hậu Thiên Liễu mới hồi thần: "Đúng vậy lời bệ hạ nói rất đúng, nếu nói cho Yên nhi biết chỉ khiến Yên nhi càng thêm kiêu ngạo mà thôi, nếu vì thế mà Yên nhi không được Thánh Tông chọn làm đệ tử thì bà thật sự không dám tưởng tượng Yên nhi của bà sẽ ra sao nữa."
- Là Thần thiếp suy nghĩ quá đơn giản, người nói bây giờ thiếp phải làm sao!
Hoàng Hậu Thiên Liễu nhìn Thần đế có chút không biết phải làm sao.
- Nàng mau sai người dùng truyền âm phù pho viện trưởng lão nói Yên nhi không được tham gia vòng thi cuối cùng nữa, nếu lỡ Yên nhi được trưởng lão Thần Tông thu làm đệ tử, mà bây giờ chúng ta đang có thẻ chiêu sinh Thánh Tông cả hai chúng ta đều đắc tội không nổi!
Thần đế xoa chán có chút sâu xa nói, nếu giờ đắc tội với Thần Tông mà Yên nhi được trưởng lão Thánh Tông thu làm đệ tử thì không sao, nhưng Yên nhi mà không được Thánh Tông thu làm đệ tử thì đến lúc đó Thần Tông sẽ quay sang bỏ đá xuống giếng, ông âm thầm cảm thấy may mắn mình nghĩ ra sớm bây giờ chắc chắn Yên nhi chưa tham gia vòng thi cuối cùng. Nghe Thần đế nói Hoàng Hậu Thiên Liễu vội sai người gửi truyền âm phù cho Viện trưởng lão, bà và Thần đế hai người ngồi trong điện tiếp tục bàn bạc.
* * *
Mộng Yên bóp sinh phù không bao nâu nàng đã xuất hiện ở bên ngoài, nhìn Mộng Yên toàn thần đầy máu mấy nữ đệ tử không thích Mộng Yên đêu vui vẻ khi người gặp họa, chẳng bao lâu Viện trưởng lão và Sơn trưởng lão ra ngoài, Viện trưởng lão vội vàng đưa Mộng Yên đi chữa thương, nhìn Mông Yên đi rồi mọi người một số thì có chút đồng cảm, một số thì cảm thấy Mộng Yên bị vậy là đáng đời. Mộng Yên bây giờ đang nằm trên giường được đại phu băng bó vết thương vốn dĩ vết máu trên người Mộng Yên toàn là máu Yêu Thú nàng chỉ bị thương ngoài da, do nàng đánh nhau với yêu thú chỉ bị mất sức thôi. Viện trưởng lão thấy Mộng Yên chỉ bị thương nhẹ liền yên tâm ra ngoài, về phòng ông liền mở truyền âm phù ra, nghe song Viện trưởng lão có chút khó hiểu nhưng ông vẫn làm theo, ông đi đến phòng của các trưởng lão và trủ trì nói:
- Mộng Yên bị thương nặng không thể tham gia vòng thi cuối cùng được cho nên ta sẽ đưa nàng hồi cung, mong các vị ở đây thông cảm!
Nghe Viện trưởng lão nói các vị trưởng lão nhìn nhau bàn bạc, một vị trưởng lão thay mặt trả lời:
- Nếu Mộng Yên bị thương nặng như vậy, Viện trưởng lão ông nên đưa nàng hồi cung cũng phải thôi, đi đi gửi lời hỏi thăm của chúng ta chờ nàng!
- Đa tạ!
Nói rồi Viện trưởng lão ra ngoài biên mất, thấy Viện trưởng lão đi rồi các vị trưởng lão ở đây nhìn nhau sau đó tiếp tục bàn bạc về vòng thi cuối cùng. Viện trưởng lão bước vào phòng Mộng Yên đang chữa thương nhìn thấy Viện trưởng lão Mộng Yên liền nói:
- Viện trưởng lão ta chỉ bị thương ngoài da thôi có thể tiếp tục cuộc thi rồi!
- Ngài không thể tham gia vòng thi cuối cùng này được nương nương kêu ta đưa ngài hồi cung!
- Cái gì ta không thể tham gia vòng thi cùng, tại sao chứ!
- Ngài có thể hỏi nương nương!
Nói rồi ông lấy ra quận quận truyền tống phù ông đặt tay lên vai Mộng Yên niệm pháp quyết cả hai cùng biến mất. Đợi khi truyền tống kết thúc Mộng Yên đã xuất hiện ở phòng nàng, nhìn căn phòng quen thuộc Mộng Yên ngạc nhiên: "Quận truyền tống thần kì thật đó", Viện trưởng lão đưa Mộng Yên hồi cung sau đó ông cũng biến mất, nhiệm vụ đưa công chúa hồi cung đã song bây giờ ông phải quay lại với đệ tử học viện để thi nốt vòng tiếp theo. Thấy Viện trưởng lão biến mất Mộng Yên đang tính hỏi mà ông đã đi mất rồi, nàng bĩu mỗi "Thôi vậy để hỏi mẫu thân."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT