Thời điểm Sở Diệp đến Long Nhai Thôn, trên người còn có 150 đồng vàng, sửa chữa phòng ốc, mua sắm đồ dùng sinh hoạt, linh dược hạt giống, linh tinh vụn vặt tiêu gần hai mươi đồng vàng.

Vừa mới đi ra ngoài một chuyến, Sở Diệp hoa 30 đồng vàng mua khế ước quyển trục (1), hai mươi đồng vàng mua võng bắt trùng, 30 đồng vàng mua hai viên Hồn Tinh mộc hệ, mười đồng vàng mua một ít mật Thảo Tinh Ong, mười đồng vàng mua một ít Phục Linh Dịch, trên người chỉ còn lại có 30 đồng vàng.

Sở Diệp lắc lắc đầu, đem trong đầu những suy nghĩ lung tung rối loạn quăng đi ra ngoài, chuyện sau này để sau này chậm rãi tính, việc khẩn cấp bây giờ là phải vào núi, tìm cơ hội lại gần con ong chúa thua trận kia, nếu mọi chuyện được thuận lợi, hắn có thể có được một con Hồn Sủng rồi.

Nghĩ đến Hồn Sủng, Sở Diệp liếm liếm môi, lộ ra vài phần chờ mong. Tình cờ đến được thế giới thần bí này Sở Diệp không muốn chỉ làm một người bình thường.

Sở Diệp đeo một cái balo rồi đi vào trong núi, cái balo trên người hắn chỉ dùng để che dấu, đại bộ phận đồ vật đã chuẩn bị từ trước điều để ở trong không gian.

"Diệp thiếu, vào núi a!"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

Thôn dân nhìn Sở Diệp, nói: "Chẳng lẽ Diệp thiếu là muốn vào núi tìm kiếm Hồn Sủng?"

"Đúng vậy."

Thôn dân có chút cảm thán nói: "Chuyện này cũng không dễ a."

Sở Diệp cười cười, nói: "Thử một lần cũng không sao."

"Cũng đúng."

Sau khi Sở Diệp đi vào bên ngoài lãnh địa của Ngân Sí Ong, Ngân Tuyết Mật do Ngân Sí Ong đàn ủ giá trị xa xỉ, có một số thôn dân mạo hiểm thâm nhập vào địa bàn của chúng để cướp tổ ong, Ngân sí Ong hung hãn thực có không ít thôn dân đã chết vì độc của nó.

Đồng vàng tuy tốt nhưng tánh mạng càng quan trọng hơn, người chết ngày một nhiều nên thôn dân dần dần cũng không dám tới gần nơi này.

Có lẽ là đang trong thời kỳ mấu chốt củ mới thay đổi nên đàn Ong có chút bạo động, cho nên Sở Diệp cũng không dám lại gần quá.

Sở Diệp lấy la bàn trên người ra, tìm một chỗ chờ đợi.

Sở Diệp đợi hơn một ngày, trên la bàn dấu chấm đại biểu lão ong chúa tồn tại ánh sáng càng ngày càng ảm đạm, rồi từ từ tắt đi.

Lão ong chúa Chết trong nháy mắt, hai dấu chấm màu xanh lục đột nhiên sáng bừng lên.

Lão ong chua sau khi qua đời lưu lại Hồn Tinh, tân ong chúa có thể hấp thu Hồn Tinh đó, nhanh chóng trưởng thành, Hồn Tinh chỉ có một, tân ong chúa lại có tới hai con, đương nhiên là không đủ chia rồi.

Đàn Ong giống như cảm ứng được lão Ong chúa đã chết liền xao động lên.

Tiếng vỗ cánh của đàn ong ầm ầm vang lên, vô số Ngân Sí Ong ở không trung bay múa, giống như là đang đưa hồn vậy.

Sở Diệp Ngồi yên núp trong bụi cỏ không dám ngôi đầu lên nhìn.

Lão thủ lĩnh của Đàn Ong đã chết cũng là thời điểm xao động nhất của đàn ong nếu lúc này hơi thở của hắn bị tiết lộ ra ngoài, sẽ bị đàn Ong bao quanh công kích kịch liệt.

Trước lúc đến đay vì tránh cho những việc ngoài ý muốn, Sở Diệp mua Vô Vị Phấn của một người thợ săn trong thôn, hắn rắc vào người khoản chừng hai bịch thuốc, bằng không bây giờ chỉ sợ dữ nhiều lành ít.

Sở Diệp nhìn vào trên la bàn, hai chấm màu xanh lục đan xen vào nhau, màu sắc lập lèo không ngừng.

Không ít đàn ong bay về đại bản doanh ở phía đông, Sở Diệp thầm nghĩ: Những đàn ong này bay qua đó không biết có phải là muốn xem diễn hay không đây.

La bàn thượng quang mang lúc sáng lúc tối, tia sáng léo đến bay nhanh, Sở Diệp không khỏi suy đoán trận chiến này chắc là rất kịch liệt.

Vị trí của Sở Diệp đến đại bản doanh của đàn Ngân Sí Ong cũng được một khoảng cách.

Ong đàn đều tụ tập bay đến đại bản doanh, toàn bộ rừng cây im ắng, cho người ta một loại cảm giác rất hoang vắng.

Sở Diệp nhìn về ngọn núi phía đông.

Ở trên ngọn núi phía đông, tụ tập vài nhóm ong đàn rất lớn, từ xa nhìn vào trên bầu trời giống như có một đám mây màu bạc vậy.

Sở Diệp nhìn đám mây trên không trung không khỏi cảm thán, Ngân Sí Ong ở trong núi thật là có không ít a!

Khó trách đàn Ngân Sí Ong này có thể làm chủ cả một khu vực người bình thường càng không dám chọc chúng.

Ước chừng khoảng 4 tiếng sau, trên la bàn có một điểm màu xanh lục lung lay từ đại bản doanh bay đi ra ngoài, theo Sở Diệp phán đoán thắng bại hẳn là đã có kết quả.

"Ong ong ong" Sở Diệp nghe được tiếng ong ong ở phía xa, tiếng kêu ong ong càng lúc càng lớn, kèm theo vài phần vui mừng.

Sở Diệp âm thầm đoán ong đàn chắc là đang ăn mừng tân vương mới, chỉ ong chúa chiến thắng trong rừng kia không biết uy phong đến cở nào.

Đám mây trên không trung bên trong không ngừng tan ra, vô số Ngân Sí Ong trên dưới bay múa, cảnh tượng rất là hoành tráng.

Người thắng vạn người vây xem, người thua không một con ong hỏi thăm, Sở Diệp vì tiểu ong chúa thua cuộc thương xót một phen liền hướng đến quang điểm đang bay đuổi theo đi.

1. Thời xưa, sách vở thường cuốn lại thành trục, nên gọi là "quyển trục" 卷軸.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play