Hai ngày sau, Hạ Sơn đến như đã hẹn, Lâm Sơ Văn có chút lưu luyến đưa Sở Diệp lên xe ngựa.

Hạ Sơn nhìn bộ dạng hai người bịn rịn chia tay, có chút nghi hoặc, "Hai người các ngươi sao lại thế này, lưu luyến không rời, giống như một cặp phu thê trẻ mới vừa đãi tiệc tân hôn vậy, bộ dạng không nỡ xa rời."

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đều bị lời nói của Hạ Sơn làm cho đỏ bừng mặt, Sở Diệp cũng không tốt kéo chậm trễ thời gian, cùng với Hạ Sơn đi rồi.

Lâm Sơ Văn ở cửa nhìn xung quanh một lúc lâu, mới vào nhà.

Sở Diệp đi theo Hạ Sơn, cùng thương đội hội hợp.

Sở Diệp thấy được một thương đội kéo dài năm sáu km, giống Hỏa Vân Mã của Hạ Sơn có hơn mấy chục con, Rồng Bay Câu, Kim Giác Mã phẩm chất càng cao, Ô Vân Đạp Tuyết cũng có không ít.

"Thật nhiều người!" Sở Diệp nói.

Hạ Sơn gật gật đầu, có chút đắc ý nói: "Người nhiều mới an toàn a! Hồn Sư là người dẫn đầu thương đội của chúng ta, từ nơi này đến Vĩnh An Thành cũng không yên bình, trên đường có không ít thổ phỉ sơn trại, ta một mình nhưng không có gan đi."

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Hồn Sư! Kia cũng thật lợi hại."

Hạ Sơn cười cười, nói: "Còn không phải sao."

Sở Diệp triều thủ lĩnh thương đội nhìn qua, thương đội thủ lĩnh khuôn mặt râu quai nón, bên cạnh đi theo một con Rồng Bay Câu, một con Hạ San Hổ, nhìn tinh thần phấn chấn. Không ít thương nhân, vây quanh ở thủ lĩnh dẫn đầu kia nói gì đó, vẻ mặt nịnh nọt lấy lòng.

Hạ Sơn nhìn Sở Diệp, nói: "Thủ lĩnh chúng ta có phải rất uy phong hay không!"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Đúng! Đúng!"

Hạ Sơn đè thấp thanh âm, thần thần bí bí nói: "Thương đội thủ lĩnh của Chúng ta, tiền thuê một chuyến đi là 3000 đồng vàng, nghe nói, còn có khoản thu nhập thêm 8000 đồng vàng."

Sở Diệp chớp chớp mắt, nói: "Kia cũng thật lợi hại!" Khoản thu nhập thêm so với tiền thuê cao hơn nhiều như vậy?

Hạ Sơn gật gật đầu, tràn đầy hâm mộ nói: "Đúng vậy! Ta khi nào, có thể hỗn đến vị trí đó thì tốt rồi, thật ra ta, cũng không cần phải kiếm nhiều như vậy, một tháng một ngàn đồng vàng là được."

Sở Diệp cong cong khóe miệng, thầm nghĩ: Sớm muộn gì hắn sẽ hỗn tốt hơn so với thương đội thủ lĩnh.

Thương đội không ở Trúc Khê Trấn trì hoãn quá lâu, rất nhanh liền lên đường.

Trên đường đi, thời gian hầu hết đều ở gấp rút lên đường, hành trình có chút buồn tẻ, Tiểu Ngân thỉnh thoảng sẽ thả đàn ong ra ngoài để hóng gió. Trên đường hoa dại không ít, mặc dù số lượng không nhiều, nhưng mà, nhiều ít cũng thu được một chút mật ong.

Lúc chạng vạng, bởi vì trước không thôn, sau không khách điếm, mọi người chỉ có thể ở ven đường nghỉ ngơi.

"Sở thiếu."

Sở Diệp nhìn sắc mặt Hạ Sơn ngưng trọng, có chút nghi hoặc nói: "Chuyện gì vậy?"

Hạ Sơn cau mày, nói: "Ngân Sí Ong của ngươi tuyệt đối có Tam giai." Lúc trước Hạ Sơn còn không thể xác định, nhưng lần này lại có thể khẳng định.

Sở Diệp: "..."

"Trong đàn ong tựa hồ giống như có Ngân Sí Ong nhị giai."

Ngân Sí Ong tam giai muốn khống chế Ngân Sí Ong nhị giai không hề dễ dàng, Hạ Sơn nhìn đến Nhị giai Ngân Sí Ong thải mật trở về, một lúc lâu mới dám xác nhận cấp bậc của đối phương.

Hạ Sơn lúc đầu đã cảm thấy kỳ lạ, Hỏa Vân Mã của hắn dường như rất sợ Tiểu Ngân, Hạ Sơn nguyên bản còn tưởng rằng ngựa của mình sợ bị chập, bây giờ nghĩ lại cảm thấy cấp bậc của Tiểu Ngân so với Hỏa Vân Mã của hắn cao hơn.

Tuy nói Hồn Sủng không lấy kích thước cơ thể đương anh hùng, nhưng mà, phát hiện Hỏa Vân Mã của mình, cấp bậc lại so sánh không bằng một con tiểu ong mật, ngay cả thủ hạ của đối phương có mấy con cùng Hỏa Vân Mã của mình cùng giai vị, Hạ Sơn vẫn là có chút hụt hẫng.

Sở Diệp thở ra một hơi, nói: "Muốn ăn mật ong không?"

Sắc mặt Hạ Sơn nhăn nhó một chút, hung tợn nói: "Muốn!"

Hạ Sơn nhìn thần sắc Sở Diệp, thầm mắng bản thân không tiền đồ, chịu không nổi cám dỗ của mật ong.

Sở Diệp ở trong lòng thở dài, phía trước vì chiến đi lần này, Tiểu Ngân đi trong núi dùng vương giả uy áp bức bách ba con Nhị giai cùng mười con Nhất giai Ngân Sí Ong trở về.

Trong núi tồn tại ong chúa chính thống, Ngân Sí Ong nhị giai, nếu lưu lại Long Nhai Thôn, Ngân Sí Ong nhị giai rất dễ dàng đào thoát, bất quá, rời Long Nhai Thôn thật xa, thì không giống nhau.

Tìm không thấy đường về, Ngân Sí Ong thoát ly ong đàn rất khó để sinh tồn, chỉ có thể đi theo Tiểu Ngân một đường đi đến tối.

Sở Diệp đánh giá Tiểu Ngân là tính toán thừa dịp khoản thời gian đi ra ngoài này, triệt để hàng phục phê Ngân Sí Ong đó, nhượng những con Ngân Sí Ong này sát nhập vào.

Ngân Sí Ong bình thường suy nghĩ tương đối đơn giản, thời gian lâu rồi, chắc sẽ đem vương trong núi kia quên mất.

Ba con Nhị giai Ngân Sí Ong, mười con Nhất giai Ngân Sí Ong lực lượng không nhỏ, Tiểu Ngân nếu có thể triệt để đem cổ lực lượng này biến nó thành lực lượng của riêng mình sử dụng thì, chiến lực ong đàn, có khả năng sẽ tăng lên gấp đôi.

Rất nhanh đã đến Hoán Hoa Cốc, Sở Diệp lưu lại Hoán Hoa Cốc, thương đội tiếp tục đi về phía trước.

Sau khi thương đội rời đi, Sở Diệp tìm một nơi an toàn, lấy ra la bàn tiến hành dò xét.

Sau khi dò xét kĩ lưỡng, Sở Diệp mới tìm mấy tuyến đường an toàn, bắt đầu phóng ong.

Hoán Hoa Cốc đang là mùa bách hoa nở rộ, ở bên ngoài sơn cốc, liền có thể ngửi được hương hoa nồng đậm

Ong đàn phía trước bởi vì khuyết thiếu nguồn hoa, rất sớm liền đói bụng, hiện tại được đến một nơi cỏ cây tươi tốt như vậy, sôi nổi không chờ đợi được bay đi ra ngoài.

Hoán Hoa Cốc vòng vây bên trong vô cùng nguy hiểm, rất ít người, vòng vây bên ngoài Hoán Hoa Cốc có rất nhiều người dừng lại để hái thuốc, còn có một số cặp tình nhân trẻ ở bên ngoài ngắm hoa, hôn môi, càng phóng đãng hơn, trực tiếp đánh dã chiến. Sở Diệp không cẩn thận thấy được hai lần sự kiện trẻ em không nên xem, thập phần xấu hổ, đi sâu vào vòng vây bên trong một phần.

Hoán Hoa Cốc vòng vây bên trong tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng mà, linh dược rất nhiều, có không ít người vào núi hái thuốc, trong núi tồn tại không ít chỗ ở tạm thời.

Sở Diệp tìm thấy một hốc cây bị vứt bỏ, tạm thời ở vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play