Cảm giác kí phải hợp đồng bá vương làm cho Kỷ Sơ phi thường khó chịu, kẻ cầm đầu để cho mình tâm tình tích tụ tự nhiên là không thể bỏ qua.
Kỷ Sơ bán nheo mắt lại: "Chuyện của Tống tổng cùng Hạ tổng ta trước đây nhưng là hơi có nghe thấy nha, sau khi gặp ngươi mới phát hiện, nghe đồn Tống tổng ngây thơ cuồng dại bên trong lại là một nữ lưu manh phong lưu bất kham a, lời truyền miệng quả nhiên không tin là thật được."
Tống Thư Niên đi cà nhắc đề mông ngồi lên bàn làm việc, phong tình vạn chủng giơ tay lên, cẩn thận nhìn chằm chằm móng tay được sơn màu đỏ rực, giống như hững hờ nói: "Ta cùng tiểu Di từ nhỏ đã nhận thức, vẫn coi nàng là em gái ruột chăm sóc. Một hài tử sạch sẽ như vậy bây giờ lại bị một linh hồn xấu xí chiếm cứ, chỉ cần ta có cơ hội, nhất định sẽ làm cho nàng biến thành tro bụi."
Nói xong lời cuối cùng, nàng nhẹ nhàng hướng ngón tay thổi một hơi, phảng phất như thổi đi cái gì tàn tẫn. .
ngôn tình ngượcKỷ Sơ trong nháy mắt có chút sợ hãi, lui về phía sau một bước: "Tống tổng ngươi đang nói cái gì, ta hoàn toàn nghe không hiểu, ngươi không phải là bị hồn nhập vào đi, Tống tổng, ngươi còn nhớ ngươi tên gì sao?" Nàng đưa tay ra ở trước mặt Tống Thư Niên lắc lắc.
Mà Tống Thư Niên chỉ là thùy mi mắt, ngồi không nói một lời, ngay ở lúc Kỷ Sơ muốn rời đi, nàng đột nhiên nắm lấy tay của chính mình, khóe môi lại chênh chếch hơi nổi lên, trên mặt hiện ra vẻ mặt lưu manh quen thuộc "Tiểu khả ái thật thông minh, một lời nói phá thiên ky. Đến ôm bắp đùi của ta đi, ôm xong ngươi cấp tốc lột xác."
Kéo xuống móng vuốt của Tống Thư Niên, Kỷ Sơ không tự chủ lông mày hơi nhíu, Tống Thư Niên lại không cái đàng hoàng, tiểu khả ái là cái xưng hô cỡ nào buồn nôn a, có điều... Nàng thác quai hàm nghiêm túc hồi tưởng sự tình ngày hôm qua, sẽ liên lạc lại ngày hôm nay theo như lời nói của Tống Thư Niên, trong đầu nhiễu đi vòng vòng, rốt cuộc cuối cùng có chút manh mối.
Nàng sáng mắt lên chỉ vào Tống Thư Niên bỗng nhiên tỉnh ngộ kêu lên: "Ta biết rồi, lúc trước truyền thông đồn đại nói ngươi cùng Hạ tổng đều là một đôi, còn yêu so với kim đều bền, tình thâm ý nùng, nhưng là hiện tại lại biểu hiện chán ghét Hạ tổng như thế, khẳng định là bị quá trớn, Hạ tổng bị một nam nhân nội tâm xấu xí cướp chạy, ngươi liền cảm thấy bị phản bội nên nản lòng thoái chí, thái độ khác thường bắt đầu trò chơi hái hoa, trống vắng cô quạnh mới nơi nơi quyến rũ người khác đề bổ khuyết nội tâm trống rỗng." [Edit: làm đạo diễn được rồi đó Sơ cưng].
Kỷ Sơ vẻ mặt đắc ý xoa eo nhỏ hơi ngửa lên trời, còn nỗ lực thu lại tư thế, lời nói ý vị sâu xa vỗ vỗ lưng Tống Thư Niên nói: "Ngươi không thể buông thả chính mình a, cảm tình thương tích cái gì chẳng mấy chốc sẽ khép lại, không cho phép ngươi theo đuổi người này đến người khác, Hạ tiểu thư sẽ trở lại ôm ấp ngươi, lại nói cổ đại có câu: Thiên nhai nơi nào không có cỏ..."
Tống Thư Niên nhìn người bên cạnh ở kia thao thao bất tuyệt một bộ chuyên gia tâm lý, không khỏi có chút dở khóc dở cười, đem đầu Kỷ Sơ dùng sức vò "Ký xong hợp đồng còn không mau cút đi, là nghĩ đến một đoạn văn phòng cấm kỵ yêu say đắm sao?"
Kỷ Sơ sờ đầu một cái, âm thầm trừng Tống Thư Niên một chút, cầm văn kiện lưu loát chạy ra văn phòng.
Lần đầu tiên làm vai nữ chính, Kỷ Sơ tâm tình nói không nhảy nhót là giả, vốn cho là bộ phim này chỉ tiếp cái nữ phụ, không nghĩ tới lại có thể lên làm nhân vật chính, có điều tính toán cũng là bởi vì kịch bản này quá mức mới mẽ, vì lẽ đó không có mấy cái nữ minh tinh đồng ý tiếp đi.
Về đến nhà Kỷ Sơ cẩn thận nghiền ngẫm đọc bộ *Cuộc Sống Xa Hoa* này, kết hợp với cải biên cùng kịch bản đến lời kịch, hết mấy mười phút, nàng liền bắt đầu ở trên giường lăn lộn nắm kịch bản gõ đầu của mình "A..a...lời kịch đáng ghét nhất, nếu như đụng phải đạo diễn yêu thích chữ đạo thì càng thảm, nhân vật này nói chuyện sao lại ra vẻ nho nhã như thế, thật bực a."
Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng chuông cửa, Kỷ Sơ nhảy xuống giường mở cửa, kết quả là một phần chuyển phát nhanh, cùng người chuyển phát nhanh nói mình gần nhất không có mua đồ vật gì, hắn nói người thu kiện này chính là Kỷ Sơ nàng, bất đắc dĩ ký nhận mở ra phát hiện là lễ hộp xem ra rất cao cấp, mặt trên ấn nhãn hiệu Balmain, càng thêm nghi hoặc mà nhấc lên cái nắp, một cái dạ phục cao quý hoa mỹ son sắc đập vào mi mắt.
Mặt trên quần áo còn có một tấm thẻ tinh xảo, là mời Kỷ Sơ đi tham gia tiệc rượu, người kí tên là Hạ Di, mà ngày mời vừa vặn chính là tám giờ tối nay.
Cảm giác như là phong cách tây cao cấp, tiệc rượu kia nhất định có rất nhiều đồ ăn ngon nha, Kỷ Sơ vui rạo rực thay đổi y phục, bắt đầu trang điểm, bởi vì phải phối y trang tối màu, cho nên nàng lần đầu tiên thử nghiệm trang điểm phục cổ mà diễm lệ, mang theo vòng tay chạm trổ màu vàng, mang giày da cao 9cm, Kỷ Sơ như Đại tiểu thư nghểnh đầu ra cửa.
Đến cửa quán rượu, Kỷ Sơ mới phát hiện mình quên mang thư mời, người phục vụ đặc biệt tận chức mà đem nàng che ở ngoài cửa.
Kỷ Sơ ở cửa loanh quanh một hồi, cân nhắc chính mình có nên về nhà tự ăn một nồi lẩu hay không a, quên đi, ngay lúc nàng bất tri bất giác, một cái tay nhu nhược không xương quấn lấy eo nàng, một dáng người phong tao cũng hiện ra trước mặt nàng.
"Tiểu mỹ nhân đêm nay đổi phong cách rồi, chặc chặc, rất có ý nhị nga." Tống lưu manh ngón tay gây xích mích dây lưng tại bên hông Kỷ Sơ "Thật nhiều sợi tơ a, rất muốn đem thứ này toàn bộ đều mở ra a."
Đưa tay che đai lưng, Kỷ Sơ trợn tròn hai mắt cảnh cáo Tống Thư Niên "Đây là trường hợp công cộng, biết điều một chút cho ta."
"Lẽ nào ở trường hợp riêng tư, ta có thể kiêu căng đùa giỡn ngươi sao?" Tống Thư Niên lại khuếch đại nở nụ cười, như con mèo đang ăn vụng.
Kỷ Sơ liếc nàng một chút, "Mau dẫn ta vào tiệc rượu, không cần nói cho ta, đường đường là Tống tổng lại một cái bạn gái cũng không thể có."
"Chuyện không có lợi ta có thể không làm, nếu như ngươi là bạn gái của ta liền phải tận ứng trách nhiệm bạn gái nga, đợi lát nữa có thể cùng ta khiêu vũ."
Kỷ Sơ: "Biết rồi, vũ kỹ của ta dở muốn chết, đợi lát nữa giày cao gót giẫm chết ngươi cũng đừng trách ta."
Tống Thư Niên nhướng mày, học lên thân sĩ Anh quốc hơi câu tay mời Kỷ Sơ, Kỷ Sơ không tình nguyện đi tới cùng lưu manh đồng thời tiến vào khách sạn.
Vừa tiến vào phòng tiệc rượu, Kỷ Sơ vọt thẳng đến bàn ăn dài xếp đầy bánh ngọt mỹ thực, Tống Thư Niên từ phục vụ khay cầm lấy một ly rượu đầy hứng thú nhìn Kỷ Sơ ăn đồ ăn.
"Nguyên lai tiểu mỹ nhân còn là một kẻ tham ăn, ngươi đã có chút trẻ con phì không sợ ăn nữa thành béo sao." Tống Thư Niên ngón tay chọt chọt cằm, "Có điều, tiểu mỹ nhân lại mập một chút sờ lên càng có cảm giác a, càng thoải mái, tận tình ăn đi."
Kỷ Sơ duy trì lễ nghi bàn ăn, vẫn không có mở miệng nói chuyện, ung dung thong thả nhưng không gián đoạn nàng ăn đồ vật.
Tuy rằng Kỷ Sơ không để ý tới nàng, nhưng Tống Thư Niên rất có tinh thần tự ngu tự nhạc "Tiểu mỹ nhân ngươi đáp ứng làm bạn nhảy của ta a, nhanh đi theo ta khiêu vũ đi."
"Tiệc rượu đến thật nhiều danh lưu siêu sao, thương mại cùng con ông cháu cha, tiểu mỹ nhân không đi quyến rũ mấy cái để an nhàn sao? Thôi, ta ngay ở trước mặt ngươi đây, quyến rũ một mình ta đã đủ rồi."
"Tiểu mỹ nhân không uống chút rượu sao, uống nhiều rồi ta sẽ đưa ngươi về nhà, sau đó say rượu loạn tính cái gì liền thuận theo tự nhiên..."
Ngay Tống Thư Niên còn ở lải nhải, phòng khách trên lễ đài Hạ Di nắm chặc microphone: "Chào mọi người, ta là chủ tiệc rượu đêm nay - Hạ Di, mọi người có thể tham gia lần dạ hội này, ta cảm thấy phi thường vinh hạnh, lần này dạ hội mục đích chủ yếu chính là vì cho mọi người dẫn kiến một hồi tân đối tác của Thế Kỷ giải trí -- Lãnh Hoài An."
Hạ Di mặt hướng cầu thang xoay tròn, hơi ngước đầu mang theo mỉm cười đoan trang, mọi người cũng không khỏi theo tầm mắt của nàng nhìn sang, một người phụ nữ đang từ từ đi xuống, mặc một thân dạ phục Balmain màu chàm, tóc đen cao cao vấn lên trung gian còn khảm mấy cây lông chim màu xanh lam, phía dưới cũng chuế một tầng lông chim màu xanh ngọc, xem ra liền như một con Khổng Tước kiêu ngạo, không đúng, không thể dùng Khổng Tước để hình dung, nàng mỹ quá mức có tính xâm lược, chỉ là một cái ánh mắt liền có thể khiến người ta luân hãm, không phải loại sinh vật Khổng Tước chỉ có bề ngoài kia.
Trong đại sảnh ánh sáng tựa hồ cũng bị hấp dẫn đến trên người Lãnh Hoài An, những chuyện khác có vẻ vạn phần ảm đạm, mọi người không cảm thấy đều đã quên hô hấp.
Lãnh Hoài An bình chân như vại tiếp thu ánh mắt của mọi người, lại giống năm đó ở Đại Hùng bảo điện đăng cơ như thế, các thần tử quỳ trên mặt đất, nàng mặc long bào, mang theo khí thế quân lâm thiên hạ từng bước từng bước đi tới long ỷ, sau đó từ từ ngồi xuống, nghe bách quan hô: "Ngô hoàng vạn tuế, văn thành vũ dức, trạch bị thương sinh."
Đợi được Lãnh Hoài An từ trên thang lầu đi xuống, Hạ Di mỉm cười nói yến tiệc sẽ bắt đầu, mời mọi người thoả thích hưởng thụ, các tân khách mới phục hồi tinh thần lại khe khẽ bàn luận lên.
Kỷ Sơ sở trường củng củng Tống Thư Niên hướng nữ vương bĩu môi "Đây mới thực sự là mỹ nhân, ngươi muốn quyến rũ liền đi quyến rũ nàng a."
Tống Thư Niên lại vẻ mặt bình tĩnh, thậm chí tầm mắt đều chưa từng ở trên người nữ vương lưu luyến, nàng uống vào một ngụm rượu "Đẹp thì là đẹp, có điều ta không có hứng thú."
Kỷ Sơ: "Ngươi không phải nhìn thấy mỹ nhân sẽ động lòng sao?"
Tống Thư Niên nhíu mày khẽ cười một tiếng: "Nàng mỹ đến quá có lực chinh phục, ta cũng không muốn bị thu phục, chính ngươi suy nghĩ thật kỹ, hai con lang đụng mặt lẫn nhau, coi như đối phương có thân thủ mạnh mẽ, da lông đẹp đẽ, nhưng là chúng nó sẽ có hứng thú muốn quyến rũ nhau sao?"
Nàng lại há há mồm: "Hàm răng sắc bén như thế, cắn phá cổ họng của đối phương đúng là lựa chọn không tồi."
Kỷ Sơ: "Ngạch..." Vậy đại khái chính là trong truyền thuyết hai công gặp gỡ, tất có một người bị thương đi, nhưng là đã như vậy, vậy tại sao Tống lưu manh đêm đó gọi Loli sau khi lớn lên lại tìm nàng, đây quả nhiên chứng minh khi nữ vương biến thành Loli thời điểm là phi thường không có bá vương.
Đèn phòng khách điều ám một chút, âm nhạc vang lên, có người trong sàn nhảy bắt đầu uyển chuyển nhảy múa, Tống Thư Niên lại dính vào "Chúng ta đi khiêu vũ đi."
Tầm mắt Kỷ Sơ quét một vòng, vừa vặn nhìn thấy nữ vương cùng Hạ tổng hướng các nàng đi tới, nàng mau mau đẩy ra Tống lưu manh "Hiện tại là thời điểm tốt để các ngươi hợp lại, còn không đi mời Hạ tổng khiêu vũ."
Tống Thư Niên giơ tay lên, uống hết thảy rượu "Chiếm lấy hết thảy gia sản của Tiểu Di hiện tại còn phân cho người ngoài, Hạ tiểu thư thực sự là khá lắm, ta cũng không dám cùng nàng khiêu vũ đâu."
Kỷ Sơ đang muốn nói tiếp nhưng thoáng nhìn nữ vương cùng Hạ Di đã đi tới trước mặt các nàng.
Nữ vương lời ít mà ý nhiều mở miệng: "Ngươi, lại đây."
Thắt lưng Kỷ Sơ bị Tống Thư Niên kéo lấy, nàng khô cứng cười nói: "Lãnh nữ vương, ngươi hay là đi tìm vị tân khách khác cùng nhảy đi."
Nữ vương: "Chê cười, bắp đùi của trẫm có thể để cho những người đàn ông kia mò sao, trẫm muốn làm động tác vai nam, sờ đùi người." Khi nói chuyện còn ý tứ sâu xa nhìn hai chân thon dài của Kỷ Sơ, cái váy ngắn này là nàng chọn, độ dài vừa vặn đến cái mông.
Nữ vương tầm mắt chuyển qua trên người Tống Thư Niên, người sau đưa tay ra "Ta tên Tống Thư Niên, lần đầu gặp gỡ, mời chỉ giáo nhiều hơn." Lời nói cực kỳ đàng hoàng vẫn cứ bị Tống lưu manh nói ra một luồng lưu manh vị.
Nữ vương hư hư nắm chặt tay Tống Thư Niên "Họ Lãnh tên Hoài An."
Hai người ánh mắt giao tiếp đến một chỗ, bầu không khí không tên có chút giương cung bạt kiếm, Hạ Di cười khanh khách tiến lên, kéo tay Tống Thư Niên "Tống tiểu thư, ca khúc này ta rất yêu thích, nếu không cùng khiêu một khúc đi."
Ánh đèn chiếu rọi xuống, nụ cười của Hạ Di xem ra đặc biệt ấm áp mà mỹ hảo, Tống Thư Niên rất là sửng sốt nửa ngày mới rút về tay "Xin lỗi, ta không biết khiêu vũ." Nói xong cũng trực tiếp rời đi. Hạ Di theo thường lệ đi theo.
Liền nữ vương ôm tay nhướng mày đối với Kỷ Sơ nói: "Là muốn bị ta ban cho cái chết, vẫn là lựa chọn khiêu vũ."