Lãnh Hoài An không có chút rung động nào vung tay lên "Bình thân, Hạ tương."

"Vừa bị tình thế ép buộc vi phạm lễ nghi, không có hướng hoàng thượng hành lễ, còn cùng hoàng thượng đứng ngang hàng, thỉnh hoàng thượng thứ tội." Hạ Di đem đầu cúi đến càng thấp hơn, ngữ khí cũng mang theo khiêm kính.

"Đã đi tới nơi dị thế này, liền nhập gia tùy tục đi, ngươi và ta quân thần liền không cần lại câu nệ lễ quy, ngồi xuống đem việc này nói rõ ràng đi."

Hạ Di ân một tiếng liền hào phóng vào chỗ, ung dung thong thả nói: "Khởi bẩm nữ hoàng, quốc sư phù kê bói toán, tính ra Yến quốc sẽ có thiên loạn, đến lúc đó đem nước mất nhà tan, hài cốt chất như núi, vì cứu vớt thương sinh với thủy hỏa, quốc sư kỳ thần tính toán các loại nhân quả, cuối cùng tính ra chỉ có đem hoàng thượng đưa cách Yến quốc mới có thể lắng lại trận tai hoạ này, nhân duyên tế hội quốc sư nói là thiên cơ không thể tiết lộ, vì lẽ đó vi thần cũng không thể nào biết được."

Lãnh Hoài An lung lay rượu đỏ trong ly, lại nhẹ nhàng ngửi rượu đỏ thuần hương "Loại lừa gạt như vậy nói ra ngươi cũng tin tưởng, lần trước nàng tiên đoán trên đỉnh núi Hạc Minh có mây mù màu vàng quấy nhiễu, nhất định là có vật tường thụy giáng lâm, kết quả đại phí hoảng hốt một trận đến nơi đó. Cuối cùng, ngươi đoán trẫm phát hiện cái gì?"

Ánh mắt Hạ Di đối diện ánh mắt bé gái xem ra ngây thơ vô tà kia, trong lòng có chút muốn cười, hoàng thượng sau khi nhỏ đi, cỗ uy nghiêm tư thế thực sự là suy yếu hơn một nửa, nhưng nàng vẫn là cúi đầu đáp: "Thần ngu muội, phỏng đoán không ra đáp án."

Lãnh Hoài An tùy ý ôm tay dựa vào ghế "Tên khốn khiếp ấy đi nơi đó chỉ là vì thưởng thức đến Hạc Minh sơn ba mươi năm nở một lần hoa quỳnh tương." Âm thanh dừng một chút "Hiện tại là ai kế vị?"

"Đã là nữ nhi Bình Thân vương."

Ý tứ sâu xa ừ một tiếng, Lãnh Hoài An thưởng thức ly cao cồ trong tay "Hạ tương* tại sao không có đi phụ tá tân vương đây?"

*Hạ tương: Hạ thừa tướng. (Vì loli kêu hạ tương nên ta để như vậy luôn).

Trong lời này thâm ý sâu sắc, nếu như những vị quan khác bị hỏi tất nhiên là mồ hôi lạnh tràn trề, thấp thỏm thất thố, có điều Hạ Di vì đã có năm, sáu năm định lực từ lâu luyện thành núi thái sơn có sụp ở trước mắt thì mặt cũng không biến sắc, mặt nàng như nước trầm lặng nói: "Hoàng thượng sau khi biến mất, quốc sư mới báo cho vi thần chuyện này, lúc này thần cũng vô lực cứu hoàng thượng, vì ổn định thế cục, thần cấp tốc định ra người kế vị tốt nhất, sau đó quốc sư còn nói quá trình truyền tống xảy ra sơ suất, hoàng thượng khả năng sẽ gặp nguy hiểm, liền phái vi thần lại đây cứu giá."

"Làm thần đi tới dị thế sau phát hiện chính mình là một người tên là Hạ Di, từ internet tra được tin tức này chính là cái gọi là hồn xuyên. Hạ Di kia mấy ngày trước xảy ra tai nạn xe cộ, nằm ở bên bờ sinh tử, trùng hợp bát tự của nàng cùng ta phù hợp, tướng mạo cũng giống nhau đến bảy phần, vì lẽ đó ta liền ma xui quỷ khiến nhập vào thân thể của nàng, có điều, đây là quốc sư cố ý gây ra cũng không chừng."

Hạ Di lắc đầu một cái sắc mặt nghiêm túc nói: "Hạ gia đời đời ở Đại Yến quốc mãi là tướng, Yến quốc nữ hoàng đối với Hạ gia có ân. Lần trước ở bãi săn, hoàng thượng còn cứu thần một mạng, Hạ Di làm Hạ gia hậu nhân, bất luận lúc nào đều lấy Quân làm Thiên*, hoàng thượng mãi mãi cũng là nữ hoàng của Hạ thừa tướng."

*lấy Quân làm Thiên: xem vua như trời (từ Quân ở đây là Vua: Quốc Quân => vua một nước)

Lãnh Hoài An suy tư một hồi, trong mắt hiện ra một nụ cười, nhưng ánh mắt kia không chút nào thấy ấm áp, nàng từ từ đối diện Hạ Di nói: "Vậy cũng tốt, Hạ tương liền tiếp tục trở thành trợ thủ đắc lực phụ tá trẫm ở này đại thắng dành đất đặt chân."

Đương nhiên một vị trí to nhỏ đối với Lãnh nữ vương tới nói có thể nói là dã tâm lớn bao nhiêu, này chiếu là có thể rộng lớn đến mức nào.

Kỷ Sơ sửa sang tốt dung nhan trở lại phòng khách, mặt giãn ra hướng Hạ Di cười cười, ngồi xuống tiếp tục dùng cơm.

Hạ Di rót cho Kỷ Sơ đầy ly rượu nói "Ta mới vừa cùng Hoài An nói chuyện đàm luận, cảm thấy rất là hợp ý, muốn thu nàng làm muội muội kết nghĩa, ngươi thấy thế nào?"

Ánh mắt Kỷ Sơ trợn tròn qua lại nhìn Lãnh Loli cùng Hạ Di.

Loli nắm khăn xoa miệng một chút, chậm rãi nói: "Nếu Hạ tổng đã là chị nuôi của ta, kia liền không quấy rầy gà con ngươi nữa, đợi lát nữa ta liền chuyển tới nhà Hạ tổng đi."

Kiều đậu bao tải*! Kỷ Sơ không bình tĩnh trừng mắt Loli "Học được ghép vần chứ, là kỷ, bốn tiếng, không phải gà. Còn có, ngươi cùng Hạ tổng vô thân vô cố, làm sao lại đột nhiên nhận thân, ngươi bỏ thuốc mê gì cho nàng hả?"

*Kiều đậu bao tải: ta không biết Sơ cưng nói gì luôn, ta chỉ biết Loli gọi Sơ là gà. Loli nói kỷ thành kê, mà kê => gà.

Có lầm hay không, chính mình chụp cái WC, Loli liền bị người khác đem đi! Bọn buôn người này hiệu suất cũng quá cao đi, nàng cũng không nhịn được muốn tán thưởng!

Loli buông xuống mi mắt cắt một khối bò bít tết, thờ ơ nói rằng: "Gà con, ngươi và ta mới là vô thân vô cố, xem ngươi mấy ngày nay tức sôi ruột, ta đi rồi ngươi nên hài lòng mới đúng."

Kỷ Sơ cuống họng lập tức bị ngăn chặn, nàng cùng Loli tổng cộng cũng mới nhận thức mấy ngày, người khác muốn đi đâu thì đi, nàng có tư cách gì nhúng tay chứ.

Nàng muốn nói cho Loli: "Ngươi vừa mới cùng Hạ tổng gặp mặt không bao lâu, ngươi biết nàng là cái hạng người gì sao?"

"Vạn nhất Hạ tổng bán đứng ngươi làm sao bây giờ, trong hương thôn thích nhất loại hài tử da mềm thịt nộn như ngươi a."

"Hạ tổng nhưng là nhà giàu a, từ xưa nhà giàu ân oán nhiều, ngươi đi tới khẳng định sẽ bị bắt nạt"

Trong này môn môn đạo đạo Kỷ Sơ căn bản không nghĩ ra, nhưng nàng biết lấy Loli thủ đoạn đến xem, nàng cùng Hạ tổng nhất định là đạt thành thỏa thuận gì đó song phương đều có lợi.

Kỷ Sơ gãi đầu một cái, loại cảm giác chẳng hay biết gì hết thật không thoải mái a, Loli liền một câu giải thích cũng không cho nàng, tốt xấu gì nhân gia Hạ tổng đều biên ra chuyện chị nuôi này, mà Loli chuyện này quả thật như thần triển khai như thế!

Xẹp xẹp miệng, Kỷ Sơ không tiếp tục nói nữa.

Đối diện Hạ tổng vẫn duy trì ôn hòa mỉm cười ôn nhu nói: "Cảm tạ Kỷ tiểu thư chăm sóc Hoài An lâu như vậy, Thế Kỷ giải trí chế tác hai bộ phim đều mời Kỷ tiểu thư đón lấy."

Kỷ Sơ đặt dĩa xuống giơ khăn tay lên tinh tế lau sạch khóe miệng "Không thể nói là chăm sóc cái gì, phần tạ lễ này quá quý trọng, vẫn là mời Hạ tổng thu hồi đi."

Loli nghe vậy liếc mắt nhìn về phía Kỷ Sơ: "Chẳng trách lâu như vậy vẫn chỉ là cái kẻ chạy cờ."

Tuy rằng đã quen nữ vương ác miệng, nhưng lúc này đây lực sát thương có chút mạnh, Kỷ Sơ ngón tay xoa khẩn góc áo, sau đó mỉm cười nói: "Hoa hồng cần lá xanh xứng đôi, kẻ chạy cờ cũng là nhân vật rất trọng yếu."

Chuông điện thoại vang lên, Kỷ Sơ lấy điện thoại di động ra "Thật không tiện, tiếp điện thoại."

Đem điện thoại đặt ở bên tai, kỳ thực bên trong đang nói cái gì nàng căn bản nghe không rõ ràng "Được rồi, ta biết rồi, ta lập tức tới ngay."

Khép lại di động, Kỷ Sơ áy náy đối với Hạ tổng cười cười "Bằng hữu bên kia có chút việc gấp, để ta đi qua, thực sự là thật không tiện, Hạ tổng."

Hạ Di xua tay cho biết không có gì, Kỷ Sơ liền đứng lên, nói một tiếng tạm biệt liền rời khỏi phòng khách.

Đi tới trước quầy sảnh muốn trả tiền, người phục vụ nhưng nói gian phòng của nàng là miễn đan, Kỷ Sơ liền phẫn nộ rời khỏi.

Về đến nhà, Kỷ Sơ trước tiên đi trên giường lăn vài vòng, lăn đến đầu đều choáng mới chống thân thể ngồi dậy, tiện tay nắm cái gối đem mặt chôn ở bên trong, âm thanh buồn buồn xuyên thấu qua vải bông truyền tới "Ta mới không phải kẻ chạy cờ."

Kỷ Sơ đột nhiên lại như trở về lúc cao trung, từ nhỏ nàng liền lười nhác không yêu học tập, thế nhưng dựa vào khôn vặt thành tích cũng không tệ, lên cao trung bởi vì độ khó gia tăng vì lẽ đó thành tích ngày càng sa sút, nhưng quan niệm thăm căn đế cố mình là một học sinh ưu tú.

Mãi đến tận có một ngày chủ nhiệm lớp tìm nàng nói chuyện, nàng mới chú ý tới biểu hiện trong mắt chủ nhiệm lớp, ánh mắt ấy lại như là đang xem một cây cỏ dại ven đường, đối với nàng xem thường. Kỷ Sơ lúc đó liền âm thầm hạ quyết tâm phải cho chủ nhiệm lớp đẹp mặt, liền khắc khổ học tập hai cái cuối tuần, thi liền đứng top 3 của lớp, sau đó sẽ không có sau đó, bởi vì Kỷ Sơ cũng không lâu lắm liền bị bức bách tạm nghỉ học.

Lần này, không biết mình khắc khổ học tập mấy tháng mới có thể thành minh tinh hạng A nữa... Con đường phía trước thật gian nan a, Kỷ Sơ hất cằm lên một mặt khổ đại thù thâm nhìn bên ngoài cửa sổ, cảm giác mình đang bước trên hàng trình vạn lý trường thành a.

Kỷ Sơ đi rồi sau đó, Hạ Di nhìn lướt qua nữ vương đang bưng chén rượu có chút thất thần "Hoàng thượng vì sao đột nhiên nói chuyện như thế..."

"Tàn nhẫn thật không?" Nữ vương lại lay động rượu trong ly "Bởi vì a."

Nàng nhìn kỹ dòng nước màu đỏ trong ly rượu liên tục xoay tròn thành vòng xoáy, ngữ khí dài lâu nói rằng: "Ta còn muốn tiếp tục ở giới giải trí nhìn thấy gà con a."

*nguyên lai Loli kêu Kỷ Sơ là gà con con (ngọc)trai => Kỷ ; Sơ. (nhưng đọc kì quá nên ta để gà con thôi).

Tiểu Loli lại bắt đầu cười đến như nữ vương, Hạ Di nhìn thấy cảnh tượng này hơi nghiêng đầu thác quai hàm, ngón tay gõ nhẹ gò má: Hoàng thượng lại bắt đầu chơi trò chơi nuôi dưỡng a, Kỷ tiểu thư ngươi tự cầu phúc đi.

=============

Hôm nay là sinh nhật ta nha, ngủ một giấc cho đã rồi tự cố mục đích mua 1 đống đồ ăn về tự biên tự diễn, ăn đến thở không nổi rồi vừa nằm edit, vừa chờ tin nhắn của một người lạ. Chờ quài mà méo thấy, moẹ. Riếc rồi tự biến mình thành ma nữ phất phơ luôn, sắp thành trạch nữ chính hiệu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play