Nguyễn Ấu San chớp chớp mắt, cười tủm tỉm: "Bởi vì em có siêu năng lực, không lâu trước đây đột nhiên biết là nếu em không nỗ lực hết mình, hôm nay có thể giống như thầy nói, em chỉ là một bình hoa xinh đẹp, không thích hợp vào nhóm nhạc nữ, về sau cũng sẽ không có nhiều người bỏ phiếu cho em. Nếu đã không thể ra mắt, em chỉ có thể về nhà thừa kế hai mươi mẫu khoai lang đỏ của ba mẹ... Cho nên gần đây em có lén đi tập luyện riêng."
Nguyễn Ấu San nói những lời này, tuy nhìn có vẻ như đang trả lời câu hỏi của Phó Việt Hành có phải cô che giấu thực lực hay không, nhưng nếu biết để ý một chút, sẽ biết Nguyễn Ấu San đây là đang vả mặt Phó Việt Hành, lúc trước độc miệng bảo Bùi Ưu dung mạo không thích hợp vào nhóm nhạc nữ.
Phó Việt Hành một lần nữa bị vả mặt:.....?!
Ngày cả thực tập sinh ở phía sau cũng thì thầm: "Má ơi! Nguyễn Ấu San có địa vị gì mà cái gì cũng dám nói thế này!"
"Nhưng mà cô ấy cũng lợi hại ghê, có thể nói từ lúc bắt đầu tới giờ, tiết mục của cô ấy là xuất sắc nhất, không thể nào không vào lớp A."
"Ê không lẽ chuyện không được ra mắt thì phải về thừa kế ruộng khoai lang là thật à? Nguyễn Ấu San này cũng cứng ghê."
Phó Việt Hành cũng biết, Nguyễn Ấu San vừa có nhan sắc vừa có thực lực, lại được các giám khảo khác thích, cô còn có quan hệ qua lại với Thẩm Túc nữa. Nếu giờ anh ta làm tiền bối cùng công ty mà còn làm Nguyễn Ấu San khó xử nữa thì không phải chỉ là độc miệng nữa mà thành ra cố ý gây khó dễ rồi.
Anh ta đành phải dựa theo thực lực của Nguyễn Ấu San mà chấm điểm: "Chúc mừng em, lớp A. Nhưng trước đó đã có 9 người vào lớp A, em muốn vào lớp này, vậy hãy đi lên tìm một bạn xuống cùng battle với em, ai thua sẽ phải vào lớp B."
Từ lúc ghi hình tới giờ, đây là lần đầu tiên gặp trường hợp phải battle, mọi người đều kích động chờ mong.
Lúc còn chưa phân lớp, Nguyễn Ấu San đã trực tiếp ngồi vào ghế center, bọn họ nghe nói cô không có thực lực, ai cũng cảm thấy cô quá tùy tiện, nhiều khi điểm còn chưa vào nổi lớp C.
Bây giờ Nguyễn Ấu San chứng tỏ bản thân, lại còn có màn biểu diễn "Super Girl" kia vừa hát vừa nhảy rất tốt, lại còn có năng lực quản lý sân khấu nữa, bọn họ quả thật không thể so được với cô. Bây giờ, ngoài Nguyễn Ấu San ra, ai ngồi vào vị trí center kia cũng không còn giống như trước nữa, ai cũng thấy người đó quá mức tự tin rồi.
Nữ vương mà không ngồi được vào ghế center, phải ngồi chỗ khác, bọn họ cảm thấy ủy khuất dùm nữ vương!
Nhưng mà người đang ngồi ở ghế center bây giờ là Tô Mạn Nhu, cũng đến từ công ty giải trí Tinh Xán, thực lực cũng giỏi, cũng hợp để làm....
Nhưng mà mọi người đều rõ như ban ngày, cô ta đứng trên sân khấu không thể tỏa sáng như Nguyễn Ấu San, thậm chí còn thua hẳn một bậc.
Nếu thật sự nghiêm túc xét thực lực của Nguyễn Ấu San mà nói, không thể chỉ gọi là A, mà phải là A+.
Mọi người đều rất tò mò, Nguyễn Ấu San sẽ trực tiếp battle với Tô Mạn Nhu ư? Tô Mạn Nhu liệu có đồng ý không?
Đáp án nhanh chóng đã rõ, Nguyễn Ấu San trực tiếp đi tới trước mặt Tô Mạn Nhu: "Chúng ta thi đấu một chút chứ?"
Tô Mạn Nhu nở nụ cười hơi miễn cưỡng, cô đang muốn làm ra bộ khiêm nhường, muốn nói là đều là người cùng công ty, ai ngồi vị trí center cũng được, còn định đem vị trí center nhường cho. Nhưng mà, nếu vì thế để cô ta đi vào lớp B, cô ta không cam lòng.
Nhưng mà trực tiếp battle trên sân khấu, cô ta có dùng năng lực công lược đi chăng nữa cũng chỉ có tác dụng với Phó Việt Hành.
Lại nói, chỉ có Phó Việt Hành là cảm thấy cô ta biểu diễn tốt, còn những lão sư khác ai ai cũng thấy cô ta không bằng Nguyễn Ấu San, nếu mà để cô ta ngồi ở vị trí center, e là không tốt lắm.
Cũng không biết vì sao, Nguyễn Ấu San nghỉ một vòng, lúc quay về thực lực sao có thể trở nên mạnh mẽ như vậy?
Trong lúc Tô Mạn Nhu còn đang do dự việc nên đồng ý battle hay là nhường lại vị trí, Nguyễn Ấu San đã mở miệng: "Đúng rồi, mong cô ngàn vạn lần đừng có nhường chỗ. Nếu cô làm thế, tôi sẽ coi như cô thừa nhận kỹ thuật không bằng tôi, không dám nhận khiêu chiến."
Má ơi, quả bom này cũng nổ to quá rồi!
Ở đây, ai cũng quay qua nhìn hai người con gái đang đứng trước vị trí center.
Tô Mạn Nhu cắn răng đứng lên: "Làm sao có thể? Đương nhiên tôi sẽ đồng ý thách đấu rồi."
Nguyễn Ấu San nói đến như vậy, nếu cô ta còn không đồng ý, có vẻ không quá can đảm rồi.
Lúc hai người đi lên sân khấu, Phó Việt Hành trực tiếp chỉ định nói: "Hai người biểu diễn bài mà ngày thường luyện tập đi."
Anh ta nghe nói bình thường Nguyễn Ấu San luyện tập không tích cực, lại thêm việc cô đi tập luyện riêng một mình bài "Super Girl" xuất sắc đến khiến người xem như được rửa mắt này, như thế cũng không chứng minh được cô đã có tiến bộ vượt bậc.
Nguyễn Ấu San một mình solo có thể xuất sắc không có nghĩa là đứng chung với người khác lại ổn.
Nguyễn Ấu San cũng không có ý kiến gì, cũng vừa vặn buổi sáng nay cô ở trên xe bảo mẫu đã xem video luyện tập theo nhóm của nguyên thân, kết hợp với ký ức của nguyên thân, động tác cũng không khó, cô còn có thể dựa theo giai điệu và tiết tấu ở trường quay mà phát huy, không cần quá dựa vào video.
Cô cùng Tô Mạn Nhu chọn một bài hát, phân chia đoạn hát, sau đó bắt đầu biểu diễn.
Nguyễn Ấu San cùng Tô Mạn Nhu nhảy đoạn nhạc đầu, nhưng lại không phải nhảy theo nhóm mà là mỗi người một đoạn.
Cho đến đoạn kết thúc...
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Nguyễn Ấu San hát hay hơn, động tác nhảy cũng tốt hơn.
Còn có, về biểu cảm mà nói, Tô Mạn Nhu cả quá trình đều bị lấn áp, hai người cùng đứng trên sân khấu, ai ai cũng không tự chủ được mà hướng về phía Nguyễn Ấu San.
Phó Việt Hành nói trước: "Cá nhân tôi rất thích Tô Mạn Nhu, rất có cảm giác của nhóm nhạc nữ. Nguyễn Ấu San khí chất quá mạnh, solo thì có thể, nhưng mà nhóm nhạc không phải chỉ có một người biểu diễn."
Nguyễn Ấu San lại một lần nữa hờn dỗi: "Em hy vọng Phó lão sư có thể bỏ qua cảm xúc cá nhân. Thầy là một nghệ sĩ chuyên nghiệp, công bằng, không thể như người xem bình thường vì yêu thích mà pick một ai đó."
Vừa chỉ thẳng mặt Phó Việt Hành nói anh ta không chuyên nghiệp, lại vừa không công bằng.
Cả trường quay nhất thời lâm vào trạng thái xấu hổ.
Tuy là nói thế, nhưng các lão sư khác ai cũng đều cho anh ta mặt mũi, vì Phó Việt Hành không phải chỉ đơn giản là một đỉnh lưu đang hồng, mà còn là tiểu thiếu gia của Phó thị.
Nhưng mà Nguyễn Ấu San một chút cũng không chịu thua, không chịu bị thiệt thòi.
Đạo diễn ở một bên cầm loa nói: "Năm vị lão sư liền biểu quyết cho điểm."
Trác Nhã Vi: "Tôi pick Nguyễn Ấu San, nếu không đủ tỏa sáng, sao có thể ngồi vào vị trí center."
Khương Vân Thuyền thời trẻ là nghệ sĩ của Tinh Xán, bây giờ đã mở phòng làm việc độc lập, nhưng vẫn có nhiều hợp tác với chủ của Tinh Xán. Nói ngắn gọn là, không thể đắc tội với Thái Tử gia của Tinh xán. Anh ta tỏ thái độ: "Tôi thấy Việt Hành nói cũng có lý. Nguyễn Ấu San rất xuất sắc, nhưng vẫn còn thiếu khả năng phối hợp với đồng đội, tôi chọn Tô Mạn Nhu."
Đại Đào công tư phân minh: "Lần này hai người bọn họ biểu diễn không có đoạn hát rap. Ở tiết mục trước, Tô Mạn Nhu cũng chưa có rap, cho nên, tôi chọn... Nguyễn Ấu San."
Mọi người quay qua nhìn về phía lão sư vũ đạo Trì An Nam.
Trì An Nam đỏ mặt xấu hổ, vẻ mặt rối rắm, nhìn trái nhìn phải, cuối cùng nói nhỏ: "Xét về vũ đạo... thật sự rất rõ ràng, Nguyễn Ấu San nhảy tốt hơn."
Vì thế, tỉ lệ ba - hai.
Kết quả đối kháng, Nguyễn Ấu San thắng.
Danh sách vào lớp A, là Nguyễn Ấu San.
Tô Mạn Nhu đối với kết quả này cũng đã biết trước, nhưng tốt xấu gì, Phó Việt Hành và Khương Vân Thuyền đều pick cô ta. Tuy cô ta thua, nhưng cũng không phải là mất mặt hoàn toàn.
Cô ta cúi đầu chào: "Cảm ơn Phó lão sư và Khương lão sư đã chọn em, là em còn chưa đủ ưu tú, về sau em sẽ tiếp tục cố gắng, việc vào lớp B chỉ là tạm thời thôi."
Nguyễn Ấu San nói tiếp: "Cảm ơn Trác lão sư, Đại Đào lão sư, Trì lão sư, em sẽ luôn cố gắng duy trì phong độ, không làm phụ lòng các thầy cô."
Có thể nói, lần này Nguyễn Ấu San quả thật rất xuất sắc.
Sau đó còn mười mấy thực tập sinh đang đợi biểu diễn.
Trong lúc biểu diễn, chỉ có một người được vào lớp A, là Ngu Tịnh biểu diễn hát solo, cô ấy lựa chọn battle với một thực tập sinh ngồi ở vị trí số năm, đồng thời cũng là một thực tập sinh am hiểu về vocal, sau đó thắng, thuận lợi vào lớp A.
Đến cuối cùng, hoàn thành việc phân lớp.
Tiếp theo đó là phân ký túc xá.
Lớp A được ở biệt thự đơn lập, người đang ngồi ghế center sẽ ở phòng riêng, còn lại một phòng hai người, tự lựa chọn bạn cùng phòng.
Còn những lớp khác, tất cả đều ở chung một căn chung cư, lớp B bốn người một phòng, các lớp còn lại sáu người một phòng.
Ký túc xá bố trí rất đẹp, rất có phong cách thiếu nữ, nhưng so sánh với bên kia, đương nhiên biệt thự của lớp A vẫn là nhất.
Về đồng phục lớp, lớp A màu hồng nhạt, lớp B màu cam, lớp C màu xanh, lớp D màu xanh lá, lớp F màu xám.
Đều là những cô gái mười bảy, mười tám tuổi, cho nên mặc màu nào cũng đẹp, ngày thường ai cũng mặc đồ trưởng thành, thậm chí còn thích mặc đồ trắng đen khác biệt, nhưng mà ở đây, trong chương trình tuyển chọn nhóm nhạc nữa thì...
"Hu hu tôi cũng muốn mặc đồng phục màu hồng nhạt."
"Lần sau, tôi nhất định sẽ thật nỗ lực để được vào biệt thự ở."
"Nguyễn Ấu San nghe nói trước kia thực lực không quá giỏi, cùng lắm sẽ vào lớp D, không tốt thì vào lớp F. Giờ cô ấy đã nỗ lực để vào lớp A, chúng ta vì cái gì không thể?"
"Đúng! Phải cố lên, chúng ta nhất định có thể!"
*
Ký túc xá lớp A, là một biệt thự hai tầng, phòng khách ở lầu một.
Nguyễn Ấu San tạm thời đang ngồi ở ghế center, không những một mình một phòng, mà còn được quyền chọn phòng.
Lúc phân lớp A xong bọn họ cũng chưa vừa lòng, chị gái trợ lý đạo diễn còn nói, nếu ai không phục Nguyễn Ấu San, có thể lựa chọn cùng cô battle một trận.
Cơ hội này nếu thắng thì hay, nhưng nếu thua thì lại mất mặt.
Nguyễn Ấu San thực lực cùng với ăn nói không thua ai, mọi người cũng không muốn đối đầu với cô, bộ còn chưa thấy Phó Dỗi Dỗi Phó Việt Hành vốn độc miệng thế mà còn chết dưới tay Nguyễn Ấu San sao, vì thế ban A không ai chọn battle cả.
Nguyễn Ấu San không chút do dự, chọn phòng ngủ chính ở lầu hai, phòng này có ánh sáng tốt nhất, còn có nhà tắm riêng.
Chọn xong, cô cười tủm tỉm nói: "Về sau chúng ta chung sống với nhau, mong mọi người có thể danh chính ngôn thuận khiến cho tôi từ phòng này dọn ra ngoài để mọi người tiến vào."
Lớp A: "...."
Má ơi, chị gái này bừa bãi quá!
Có một cô gái phong cách công chúa, trên đầu tóc màu hồng, diện mạo ngọt ngào, tò mò mở miệng hỏi: "Nguyễn Ấu San, cậu mới vào đã tự tin như vậy, không sợ lần sau không giữ được bài vị, bị vả mặt sao?"
Trong chương trình này, vị trí center bị thay người cũng là điều bình thường.
Nguyễn Ấu San thực lực tuy mạnh, nhưng mà cô hành động quá bừa bãi, không dễ lấy lòng người khác.
Từ chương trình đến hậu kỳ, nhan sắc và thực lực cũng chưa phải quan trọng nhất, người xem thích rồi bầu chọn mới quyết định thứ tự.
Cô gái tóc hồng tên là Ngu Tịnh, đã phát hành một single có thành tích không tồi, tên là "Lá thư màu hồng", cũng có fans, có chút danh tiếng.
Nguyễn Ấu San: "Nói vậy, so với việc làm pháo hôi bừa bãi vô danh...tôi càng thích đóng vai phản diện khiến cho người ta hận đến ngứa răng! Cho dù kết cục cuối cùng là bị đào thải, tôi ít ra cũng đã từng ngồi ở đây rồi, nên chẳng thấy phiền đâu!"
Nói xong, Nguyễn Ấu San quay lưng, hất tóc, mang hành lý lên lầu hai đi về phòng.
Sau đó, bởi vì hành lý đựng nhiều sách quá, quá nắng, khiêng không nổi.
Thế này, thật con mẹ nó xấu hổ.
~ Hoàn chương 6 ~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT