Y càng kéo hắn càng cuốn chăn chặt hơn.
- Dấu cái gì hả? Đồ ngon đúng chứ!? Không cho ăn mảnh âu!
Dồn sức kéo.
- Khổ quá không có cái gì đâu!Thầy năm tuổi chắc.
Giữ
- Hứ ! Vậy thì bỏ chăn ra!
Kéo thật mạnh.
- Khônggggg!
Thả tay.
Bịch .... - Người kia theo đà ngã khỏi giường.
- ( bò tới ) Thầy Trần !có đau lắm không ?
-Đau....
Y ngồi dậy, nhân cơ hội kéo chăn của hắn ra
- Ồ...
Bị y nhìn thấy thứ quý giá của mình đang chào cờ buổi sáng, hắn vội lấy tay che lại mặt bốc hỏa.
- Thầy.... thầy đừng nhìn nữa!
- Chà chà, tuổi trẻ sung sức quá hen. Bỏ tay ra ,đừng có dúi nó xuống như vậy.
Y cười cười gỡ tay y ra
- Em mà không xử lý là không tốt đẹp gì đâu,vào nhà tắm đi, dùng xong nhớ dọn cái đống sắp ra ngoài của em là được.
- .... sao thầy không giúp em?
- thằng nhóc này !!
Y xù lông nhảy bổ lên giường túm vò tóc hắn
- Việc đó chỉ để vợ mi mới có phận sự thôi!
Hắn tóm lấy tay y, cười hiểm đặt vào cậu bé đang cương cứng nổi một khối sau lớp quần.
- Cái... bỏ tay ra !
Y kéo tay không nổi.
- Không không . Tay thầy có thể giúp em a, tay này từng chỉ bài cho em nè, từng cầm phấn dạy em học nè, em ấn tượng lắm.
-.... Nói... nói xàm xàm cái gì vậy hả !? Chả ấn tượng thì sao ? tôi là giáo viên cũ của em.
-...... thầy ơi....
- Hả ?
Hắn ranh mãnh ghé miệng vào tai y thầm thì :
- Dưa hấu sắp chín a...
Lúc này mặt y mới thực sự ngượng, hai má ửng đỏ như trái đào. Y cũng biết mình hay mơ tới dưa hấu, món khoái khẩu. Nói mớ cũng rất nhiều, đều do tiểu Doan kể cho nghe.
-.... được rồi ! Tôi giúp em là được chứ gì?
- Giúp xong thầy làm vợ em nhé ? Em muốn thầy có con với em.
Hắn tiện miệng.
-.... đừng có cợt nhả, tôi chỉ vì sức khỏe của em thôi. Với lại... tôi không có ý sẽ tái hôn.
Y thấp giọng.
- Tại sao? Em yêu thầy l....
- Cuộc sống không phải chỉ có yêu thôi là đủ !
Y đánh gãy lời hắn
- Bạch Hy, em còn trẻ, còn tôi thì sắp thành ông chú trung niên . Em còn trẻ...
Hắn sầm mặt,mạnh bạo đè y xuống dưới thân, xé toàn bộ cúc áo trên người y.
To be continued...