- Chuyện gì mà ồn vậy !?
Bạch Hy ngó vào bếp .
Huỳnh Đông trai " thẳng " quay ra mách tội ngay :
-Họ làm tôi có thai ! Rồi sao tôi lấy vợ !!
-.... có rồi còn hám lấy vợ hả ? Lấy chồng đi , chọn 1 trong 4 đứa nó.
Bạch Hy nhướn mày.
Bình Tú chống hai tay lên eo :
- Thật ra thì chúng tôi đang tranh chấp bánh bao. Xem là con ai.
- Khỏi cãi, đương nhiên nó là con tôi!
Hồng Tư vỗ ngực.
- Là của tôi a !
Cát Trình xoa xoa bụng Huỳnh Đông
- Phải không con yêu ~~??
Cốp !
Hạo Minh cầm thìa thường dùng múc canh gõ một nhát vào đầu Cát Trình .
- Nó họ Hạo và phải là họ Hạo. Nếu như thực sự không phải của tôi thì tôi cũng sẽ cướp nó về thành của tôi.
Bạch Hy vẫn đầu ngó vào trong, thân ở ngoài , dề miệng :
- Chậc, mấy cái người này. Nếu không biết thì cả 4 người làm cha có sao đâu. Còn về tên thì trao quyền cho người số lẻ đi , đứa bé theo họ baba .
-..... ờ ha, vậy cũng được đó.
Cát Trình xoa xoa chỗ đau.
-Quá bình đẳng nhỉ ?
Hồng Tư vuốt cằm
- Hầy, đơn giản vậy mà xém nữa huynh đệ tương tàn.
Bình Tú cười.
Hạo Minh im lặng, vẻ mặt cũng coi như là đồng ý.
" Đường Bạch Hy ! Thằng con giời đánh ! Sáng nay mày giành sắp đồ cho vợ đi làm mà mày lại để hộp cơm của con dâu cha ở nhà sao !?"
Lại là cái giọng vang xa nghìn trùng của ông chủ Đường.
- Ôi ! Chết cha !...
Bạch Hy chạy tới lấy hộp cơm từ tay cha đem đi.
- Còn các cậu nữa !
Ông chủ đứng giữa nhà bếp
- Kêu đầu bếp làm món gà hầm sen rồi phục vụ tử tế cho phu nhân à nhầm quả gia Hương nghe chưa !? Tôi đi công chuyện , nhớ là cậu ấy có nói không ăn hoặc sẽ ăn sau là phải năn nỉ cầu xin , bắt ăn bằng được nghe chưa !? Nếu cậu ấy muốn làm việc thì bảo cậu ấy ngồi chép thực đơn hay vẽ tranh treo tường, cấm làm việc nặng ok ? Tối tôi về sẽ hỏi thực hư, nếu không theo lời tôi dặn thì đừng có trách.
Dứt lời y vội rời đi .
* Ở trường trung học xx*
Trần Ảnh đang tận hưởng "giờ nghỉ trưa không cơm ăn " ở phòng giáo viên. Chán nản lôi ảnh đứa con gái bé bỏng hồi nhỏ ra ngắm nhớ muốn khóc luôn...
To be continued...