Edit: HT-Dieulinh
"Lăng Dập Thần giúp cậu?" Thẩm Kiều An nghe cô nói xong ra vẻ kinh ngạc.
"Ân"
Diệp Linh cúi đầu, mặt đỏ ửng
Cô cười, trong mắt mang theo tia giảo hoạt, "Kia hẳn là đối với cậu có ý tứ đi."
Diệp Linh vội vàng ngẩng đầu "K-Không có khả năng đâu...."
"Cậu thích anh ta?" Thẩm Kiều An không đáp mà hỏi ngược lại
Diệp Linh ấp úng nửa ngày, không thừa nhận cũng không phủ nhận, xấu hổ đến không dám nhìn cô.
"Nếu cậu thích anh ta, vậy lớn mật theo đuổi đi, thừa dịp anh ta hiện tại đối với cậu có ý tứ." Thẩm Kiều An cười nói, đáy mắt lóe lên tia giảo hoạt nhanh chóng biến mất.
Lăng Dập Thần không phải ghét nhất những người hay vội vàng thổ lộ, luôn theo đuổi hắn sao?
Vậy thì đẩy Diệp Chi lọt hố, làm mất độ hảo cảm của nam chủ đi?
"Thật...... Thật sự có thể chứ?" Diệp Chi ngẩng đầu, có chút không xác định hỏi.
Tuy rằng cô thích Lăng Dập Thần, nhưng vì tâm lý còn tự ti nên cô hơi do dự.
Thẩm Kiều An gật đầu "Lăng Dập Thần ưu tú như vậy, cậu mà không nắm bắt cơ hội. Nữ sinh theo đuổi hắn biết bao nhiêu, người trước ngã, người sau lại thành công....lúc đó ngươi liền ngồi khóc đi! Muốn có được tình yêu, phải biết tự nắm bắt cơ hội!!"
Nghe xong này, Diệp Chi gật gật đầu.
Đột nhiên đôi mắt tỏa sáng ngẩng đầu hướng cô nói, "Cậu đúng là bằng hữu tốt của tớ, nhưng cậu phải giúp đỡ tớ đó, còn có không thể cùng tớ thích anh ấy nhé!"
Thẩm Kiều An chỉ cười, không nói gì.
Mấy ngày kế tiếp, Thẩm Kiều An buổi tối chơi game với Lăng Dập Thần, ban ngày liền cùng Diệp Chi chơi với nhau.
Chỉ là mấy ngày nay Diệp Chi mỗi ngày đều sẽ phát ngốc, nói là theo đuổi nam chủ mà vẫn không có hành động gì làm Thẩm Kiều An có chút thất vọng.
Thẳng đến sáng sớm hôm nay, cô ở cổng trường gặp Diệp Chi mang theo cơm hộp đến.
"Tiểu Chi, cậu đây là làm gì?"
"Đây là tớ vì Dập Thần làm bữa sáng, tớ suy nghĩ vài biện pháp nhưng không có cách nào lôi kéo được quan hệ. Hôm qua tớ mới nhớ hồi trước anh giúp tớ, tớ chưa gửi lời cảm ơn."
Diệp Chi ôm hộp cơm vui vẻ nói, ánh mắt mơ màng, cô ta đã bắt đầu ảo tưởng rồi.....
"Lăng Dập Thần học ngành tài chính, cậu biết hắn học phòng nào không?" Thẩm Kiều An hỏi.
Diệp Chi suy nghĩ nửa ngày, cô chỉ là một tân sinh làm sao biết nghành tài chính ở đâu, cuối cùng trả lời "Không biết."
"Tớ biết nè, để tớ dẫn cậu đi." Thẩm Kiều An gật đầu, như thế nào để ngươi đơn độc tiếp xúc nam chủ đâu.
" An An, cậu thật sự là quá tốt." Diệp Chi trong lòng vui vẻ cực kỳ, âm thầm đắc ý, xem ra tiếp cận Thẩm Kiều An là không sai!!
Ngành tài chính ở Đại học C gần khu kí túc nam, Thẩm Kiều An cùng Diệp Chi đi một hồi mới tới nơi.
Lăng Dập Thần ở C đại rất có danh tiếng, sau khi nghe ngóng liền biết hắn ở đâu.
"Ừm, xin hỏi Lăng Dập Thần học ở đây sao?"
Diệp Chi nhìn phòng học chỉ lác đác mấy người, không thấy Lăng Dập Thần bèn hỏi nữ sinh đang nghịch điện thoại bên cửa sổ.
Nữ sinh kia nghe đến tìm Lăng Dập Thần, ánh mắt không liền không hữu hảo.
Đem Diệp Chi đánh giá từ đầu đến cuối, ngữ khí không khách khí : "Đến làm gì?"
Còn không đợi Diệp Chi mở miệng, nữ sinh nhìn hộp cơm trong tay, khinh thường nói "Lại đến thổ lộ? Lại không nhìn lại mình như thế nào. Không biết xấu hổ."
Nói xong không nhìn Diệp Chi nữa, nữ sinh bên cạnh không khỏi hỏi, "Làm sao vậy? Lại là tới tìm Lăng Dập Thần?"
"Ừ, sáng hôm nay là người thứ tư ."
"Đi theo cô ta là tân Hoa Hậu giảng đường à?"
Nữ sinh sửng sốt, tầm mắt dời về phía Thẩm Kiều An, nghe nói tân Hoa hậu giải đường là đệ nhất nữ nhi của Tập đoàn lớn nhất thành phố A, tài đại khí thô, người này ả không đắc tội được.
"Ân, nếu là cậu thích Lăng Dập Thần, hai người còn xứng đôi, nữ nhân kia một bộ nghèo kiết hủ ,dạng này ai thích a."
Nữ nhân kia, chính là Diệp Chi......
Diệp Chi nghe đến đây, sắc mặt trắng nhợt,cảm giác tự ti bắt đầu nảy lên. Thậm chí bắt đầu oán trách Thẩm Kiều An không nên khuyên cô theo đuổi Lăng Diệp Thần....