Edit: HT-Dieulinh
Có thể ở gần giám thị Diệp Chi, ngăn cản nam nữ chủ hai người thân mật, Thẩm Kiều An cớ sao mà không lợi dụng? Nên cô vui vẻ đồng ý.
Hai người ăn trưa tại nhà ăn trường học, cô cùng với nữ chủ nói chuyện rất ăn ý, liền kết thành bằng hữu.
"Giữa trưa cũng không có việc gì, không bằng chúng ta đi thư viện giết thời gian đi?" Diệp Chi đưa ra ý kiến.
Thẩm Kiều An nhìn sang hướng sân vận động, Lăng Dập Thần giữa trưa hẳn sẽ chơi bóng rổ , nghĩ vậy cô liền cự tuyệt, "Tớ còn có chút việc, lần sau đi."
"Ừm."
Diệp Chi có chút mất mát, khai giảng ngày đầu tiên, cũng không biết vì sao các bạn đồng học luôn không thích cô, luôn có ác ý về cô, cũng chỉ có Thẩm Kiều An là đối tốt với cô, người này cũng rất ôn nhu lại tốt bụng, cho nên Diệp CHi rất thích chơi chung với Thẩm Kiều An.
Sân bóng ở Đại học C khá lớn, vị trí cũng dễ tìm, ngày thường sân bóng rổ giữa trưa cũng không có người nào, hôm nay thế nhưng ngoài ý muốn lại đông đúc.
"Á!!! Thật soái!"
"Lợi hại a!!!"
.
Tầm mắt dời về phía sân bóng rổ , liền thấy Lăng Dập Thần quay người một cách soái khí rồi ném bóng vào rổ.
Bên ngoài nữ sinh lại hét chói tai, haiz---đều bị nam chủ mê muội a....
Thẩm Kiều An bước đi vào bên trong, phát hiện bên kia lan can có nam sinh áo đen đang đứng chống nạnh xem trận đấu.
Lý Lỗi?
Lý Lỗi là anh em từ nhỏ của nam chủ có tính cách rộng rãi, gặp người đẹp liền xúm lại, theo ký ức của nguyên chủ thì Lý Lỗi đang bị chấn thương, cho nên mới không có chơi bóng được.
Thẩm Kiều An đầu xoay chuyển, liền đến cửa hàng gần sân bóng mua chai nước khoáng, uống một ngụm sau đó vặn nắp.
Lơ đãng bước gần đến cạnh Lý Lỗi đang xem trận bóng.
Lý Lỗi đang xem hăng say, ngửi được mùi thơm. Quay đầu liền thấy một nữ sinh đang đứng xem bên cạnh.
"Mỹ nữ tới xem bóng rổ hử?" Lý Lỗi nhịn không được lên tiếng.
Hmm...Thấy em nhàm chán nên anh bồi em a....
Thẩm Kiều An đáp, "Xem soái ca ."
Lý Lỗi rất muốn nói" Là anh hử? Nhìn anh nè!! Nhìn anh nè!! "
Cuối cùng vẫn là nhịn xuống, quan sát thấy Thẩm Kiều An có nhan sắc không tầm thường, liền nhìn đến mê mẩn.
Ngoài miệng thì tùy ý nói, "Nguyên lai em cũng thích soái ca a, vừa vặn anh cũng......"
"Hửm?" Thẩm Kiều An vẻ mặt hứng thú đi đánh giá hắn.
Lý Lỗi đột nhiên nghẹn lại, hắn đang nói cái gì a!!!
Vừa vặn đến giờ nghỉ giữa hiệp, Thẩm Kiều An cầm lấy chai nước khoáng uống một ngụm trước mặt Lý Lỗi, sau đó tùy ý đặt ở lan can liền rời đi.
"Aii, sao nhanh vậy liền đi?" Lý Lỗi lẩm bẩm.
Lăng Dập Thần mấy người mới chơi xong đi tới, vừa vặn thấy bóng dáng Thẩm Kiều An rời đi. Lại thấy Lý Lỗi vẻ mặt tiếc nuối. Lăng Dập Thần liền nhịn không được hỏi, "Ai vậy? Người quen của mày?"
Hỏi xong liền đem chai nước khoáng cầm lấy, không khách khí, vặn nắp liền uống.
"Mỹ nữ a...." Lý Lỗi sờ sờ cái mũi, không dám nói chính mình làm quen không thành.
"Nga."
Lăng Dập Thần uống xong nước khoáng, còn không quên khen hắn, "Tiểu tử nhà mày không phải là người keo kiệt sao, hôm nay còn mua cho tao chai nước?"
"Hửm? Mày nói cái chai này a? Đó là của mỹ nữ mới đi a"
"Khụ khụ......"
Lăng Dập Thần thiếu chút nữa phun hết nước ra, trong lòng khẩn trương đem chai nước siết chặt.