Edit: HT-Dieulinh
Thẩm Kiều An tiến vào phòng học, thấy đa số đồng học đều tụ tập lại một chỗ, thỉnh thoảng phát ra âm thanh hâm mộ.
Đi gần, mới phát hiện trên bàn Diệp Chi bày một đống hoa hồng, giờ phút này trong lớp trai hay gái đều nói chuyện với Diệp Chi.
"999 đóa hoa hồng nha, cứ như vậy đưa cho Diệp Chi, thật là lãng mạn."
"Nơi này còn có tấm card : Ái em vạn năm, thật lâu bất biến. Ai a, như vậy thật có tâm."
"Oa, hâm mộ a."
"Không phải là Lăng Dập Thần đi, lần trước có người nói nhìn Lăng Dập Thần với Diệp Chi gặp nhau ở rừng cây nhỏ a!!"
"Thật vậy ? Kia chính là thánh địa tình lữ hẹn hò mà, thiên a, Diệp Chi, cậu cùng Dập Thần đang kết giao à?"
"Không thể nào, không phải nói Thẩm Kiều An mới là bạn gái của Lăng thiếu mà?"
"Ai biết được, Lăng thiếu không có thừa nhận a, nếu hoa này đúng là Lăng thiếu đưa, vậy chứng minh là Diệp Chi mới là người hắn theo đuổi a."
......
"An An, cậu đã đến rồi?" Diệp CHi vừa thấy Thẩm Kiều An, mặt đầy ý cười gọi nàng, trong đáy mắt lại hiện lên tia đắc ý.
Thẩm Kiều An liếc mắt nhìn nàng rồi nhìn hoa hồng trong ngực, Diệp Chi liền vội khoe.
"Cũng không biết là ai, sáng sớm liền đặt hoa ở chỗ ngồi của tớ. Lần đầu tiên có người theo đuổi tớ, thật sự làm tớ thụ sủng nhược kinh, không giống cậu, mỗi ngày đều thu được thư tình đâu."
Lời này nói chua lòm, có ý châm chọc Thẩm Kiều An, không có người dụng tâm vì nàng chuẩn bị hoa, Thẩm Kiều An là ngốc tử mới nghe không hiểu.
Đem ba lô để ở chỗ ngồi phía sau, Thẩm Kiều An mới nói, "Lần đầu tiên có được à? Vậy cậu nên xem có phải người ta đặt sai rồi hay không, không lại bị chê cười."
Thẩm Kiều An tùy ý nói, không nghĩ tới Diệp Chi nghe xong lời này lại sửng sốt, hoảng loạn cúi đầu nghịch hoa trên tay, bộ dáng kia làm Thẩm Kiều An nghi ngờ hoa này là nàng ta mua, hoặc là người khác đưa sai thật?
Bắt đầu giờ học, mọi người trở về chỗ ngồi, không ngừng có người chuyển ánh mắt qua bó hoa hồng trên bàn Diệp CHi
Diệp CHi lúc này thu được tin nhắn của Lăng Dập Thần, nàng có chút kinh hỉ mở ra, nội dung lại không khỏi làm nàng mất mát.
[Lăng Dập Thần: Thế nào? Em ấy thu được hoa có kinh hỉ không? Vui vẻ không?]
Diệp Chi bĩu môi, ác ý nói: [Tâm tình không tốt, nghe người ta nói có thể là anh đưa, liền đem hoa phân cho các bạn đồng học]
Tin tức gửi đi thành công sau, Diệp CHi lại không thu thêm tin nhắn của đối phương nữa, Diệp CHi nghĩ, tan học đi phát hoa cho mọi người, phải lừa được Lăng Dập Thần.
Loại trả thù này làm cho Diệp CHi tâm tình vui sướng, nàng cũng không tin, Lăng Dập Thần còn sẽ đối tốt với Thẩm Kiều An được?
Bên kia Lăng Dập Thần xem xong tin nhắn, bực bội nằm dài lên bàn, tự hỏi.
Sao lại thế này? Rõ ràng buổi sáng còn rất tốt, vì cái gì liền sinh khí?
Thế nên giữa trưa hắn vẫn suy nghĩ việc này, liền nhịn không được đi đến phòng học của Thẩm Kiều An
Chính là thấy đồng học trong lớp ai cũng có một đóa hoa, hắn tức khắc liền nổi giận, thấy Thẩm Kiều An bước ra, hắn nổi giận đùng đùng muốn tiến lên chất vấn.
Em dựa vào gì mà đem hoa tặng cho người khác? Chính là bước đến gần, Lăng Dập Thần lại không có dũng khí.
Tặng hoa cho nàng, như vậy hoa là của nàng, nàng muốn xử trí như thế nào liền vậy đi. Huống hồ hiện tại hắn theo đuổi Thẩm Kiều An, hắn không có lý do gì để chất vấn người ta.
Lăng Dập Thần tức khắc liền uể oải rũ đầu, đi theo Thẩm Kiều An đến thư viện