Edit: HT-Dieulinh

.

Lăng Dập Thần đề nghị đi bên ngoài ăn, bị Thẩm Kiều An cự tuyệt. Thẩm Kiều An xung phong đi nấu cơm, bị Lăng Dập Thần cự tuyệt.

Không có cách nào, hai người rốt cuộc ăn cơm hộp.Ba mặn một canh,Lăng Dập Thần rất có cảm giác gia đình, hắn trong lòng cũng đi theo kiên định lên.

Sau khi ăn xong Thẩm Kiều An phải đi, Lăng Dập Thần lôi kéo không buông

"Em phải đi sao? Còn sớm mà, huống hồ hôm nay là cuối tuần." Lăng Dập Thần trong lòng có chút nuối tiếc.

 "Em vội về nhà làm gì, ở trong nhà? Dù sao cũng là ở, không bằng liền lưu lại nơi này, chúng ta cùng nhau ở, có bạn mới vui mà?"

Thẩm Kiều An nhìn một lúc, hoài nghi nói "Lăng Dập Thần, chúng ta giống như mới gặp qua mấy lần đi?"

"Ân." Lăng Dập Thần mờ mịt gật đầu.

"Cũng không có nói chuyện nhiều?"

"Ân." Lăng Dập Thần lại lần nữa gật đầu, trong lòng bất an.

"Chưa gặp bao nhiều lần, chưa nói chuyện nhiều với nhau, anh liền thích em?" Thẩm Kiều An khoanh tay trước ngực.

Lăng Dập Thần trong lòng khẩn trương, nói chuyện có chút lắp, "Là...... Đúng vậy...... Không thể sao?"

Thẩm Kiều An gật đầu, "Vậy anh biết em nhà sát vách? Vừa rồi nhìn thấy em giống như anh không có kinh ngạc."

"C-có sao?" Lăng Dập Thần quay đầu đi, không dám nhìn thẳng nàng.

"Anh không thích em mà lại muốn theo đuổi em sao? Anh một chút đều không thành thật, vậy sao em tiếp nhận anh đây?"

Lăng Dập Thần sửng sốt, có chút kích động, "Ý của em là, anh thành thật với em em sẽ tiếp nhận anh sao?"

"Quả nhiên có chuyện gì gạt em nha!" Thẩm Kiều An cười, ánh mắt giảo hoạt.

"A-anh....." Lăng Dập Thần luống cuống, đối mặt mặt với nàng bức hắn, hắn chỉ đành gật gật đầu

"Nói đi, anh đã sớm biết em ở nhà sát vách?" Thấy Lăng Dập Thần nửa ngày không mở miệng, Thẩm Kiều An lại nói "Không nói em đi về." Nói xong cất bước làm bộ phải đi.

"Ai, đừng a, anh nói là được chứ gì!" Thấy Thẩm Kiều An muốn đi, Lăng Dập Thần nóng nảy, một bộ thấy chết không sờn đem tất cả chuyện tối hôm đó nói hết ra.

Có một số việc có thể giấu liền giấu, lừa không được liền nói hết ra, hắn cũng không muốn giấu nàng lần nữa.

Nói xong, hắn cúi đầu, trong lòng vẫn bồn chồn, nàng có thể hay không cảm thấy chính mình là lưu manh hỗn đản? Sau đó rời xa hắn, ngẫm lại trong lòng đều cảm thấy sợ hãi.

Nghĩ vậy, Lăng Dập Thần nhanh chóng mở miệng, "Chuyện này là anh không đúng, anh sẽ phụ trách!"

"Phụ trách?" Thẩm Kiều An cười, chẳng lẽ muốn lấy thân báo đáp?

"Đúng vậy, làm bạn gái anh đi, anh sẽ đối với em phụ trách." Lăng Dập Thần lập tức đỏ mặt, quẫn bách gãi đầu, hiển nhiên đang ngượng ngùng.

Thẩm Kiều An cười nhạo một tiếng: "Hình như anh quá lời đi, ngày hôm qua anh nói theo đuổi em, hôm nay em liền đồng ý?"

Lăng Dập Thần đột nhiên hồi tưởng cảnh tượng tối ngày hôm đó, đường cong hoàn hảo, bộ dáng tinh xảo, còn có vòng một thật tròn trịa.

Hắn không khỏi nuốt nước miếng "Chính là anh đã nhìn thấy hết rồi, chẳng lẽ anh không phải phụ trách sao?"

"Chỉ là nửa người trên thôi mà, huống hồ em cũng không quá quan trọng điều này , bất quá......" 

Thẩm Kiều An chớp hạ đôi mắt, cắn môi, hỏi " Anh chỉ đối với em phụ trách nên muốn em làm bạn gái?"

Lăng Dập Thần lập tức lắc đầu, "Sao có thể,  anh thích em nên mới muốn em làm bạn gái anh mà."

Không phải liền tốt, Thẩm Kiều An gật gật đầu, nếu là như vậy, Lăng Dập Thần cũng có cảm tình với nàng, hắn cũng có khả năng với nữ chủ bồi dưỡng cảm tình, vậy nhiệm vụ của nàng thất bại.

"Vậy em có thích anh không?" Lăng Dập Thần hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play