Chương 338: Giữ lại cho anh ta một đứa con

“Không muốn tuyệt hậu? Vậy để tôi chỉ cho.

anh vài cách là được” Hà Dĩ Phong nhấc chân, lạnh lùng nhìn Diệp Sâm Lâm đang nằm nhoài trên mặt đất.

Diệp Sâm Lâm cho rằng mình đã được tha cho, gương mặt mập mạp xấu xí cười đến chảy cả nước mắt.

Hà Dĩ Phong đi ra ngoài cửa vỗ tay, hai người bảo vệ đưa một cô gái bị bịt miệng đến đây.

Anh ta đá vào người hai tên đàn em đang quỳ gối xin tha ngoài cửa: “Mấy cậu đã từng gặp người này chưa?”

“Dạ, đã gặp qua, là vợ của anh Diệp”

“Rất tốt, đêm nay cho các cậu. Vì không để anh Diệp của các cậu tuyệt hậu, đêm nay các người tốt nhất gắng hết sức cho tôi, giữ lại một đứa con cho anh ta, nếu không chỉ sợ là anh ta thật sự tuyệt hậu đó” Ánh mắt Hà Dĩ Phong đầy lạnh lẽo.

Hai tên đàn em sợ run rẩy, do dự không dám nói lời nào.

Vợ của Diệp Sâm Lâm là người mà bọn họ có thể chạm vào sao?

Vợ của Diệp Sâm Lâm phát ra tiếng kêu ú ớ, nhưng trong miệng cô ta bị nhét một miếng vải, muốn nói cũng nói không được.

“Tôi không cho! Tôi không cho mấy người đụng vào cô ấy” Đôi mắt Diệp Sâm Lâm đỏ ngòm, hét lên giống như phát điên.

“Chúng tôi đã cho phép anh đụng vào Nhật Linh rồi sao?” Hà Dĩ Phong cũng nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu: “Có qua có lại, tôi sẽ cho vợ anh uống hai liều thuốc kích dục”

“Hy vọng tối nay vợ anh có thể giữ lại được cho anh một đứa con trai, nhưng mà sau khi có đứa bé này, giữ hay không giữ thì phải xem ý của vợ anh”

Diệp Sâm Lâm kêu rên: “Hà Dĩ Phong, anh đừng quá đáng. Chờ tôi trở lại, tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu”

“Là anh xúc phạm tôi trước, gậy ông đập lưng ông, đối với loại người như anh mà nói chính là cách làm tốt nhất; chỉ sợ là đến kiếp sau anh cũng không biết người nào anh có thể đụng vào, còn người nào không được đụng vào.”

Hà Dĩ Phong di di mũi chân, rồi cho người kéo vợ của Diệp Sâm Lâm đi vào trong.

“Anh thích mơ ước vợ của người khác như vậy, thế thì tôi giúp anh tận mắt nhìn xem vợ mình ngủ với người khác là chuyện tốt thế nào”

Hai tên đàn em không dám lộn xộn, vì thế mà Hà Dĩ Phong nói: “Nếu các người không dám chạm vào, vậy thì chờ thăng em của hai người bị cắt đứt rồi đi ra ngoài”

Hai tên đó vừa nghe, lập tức nhào lên một người bên trái một người bên phải giở trò trên người vợ của Diệp Sâm Lâm Người dám có ý đồ với Lê Nhật Linh tuyệt đối không được giữ lại.

Chó rơi xuống nước phải ra sức đánh, nếu không nó cho rằng bạn là người dễ bắt nạt, bạn càng hiền lành, nó càng căn lại bạn đau hơn.

Chỉ có đá con chó xuống nước rồi đánh chết hoàn toàn, sau này nó mới không dám có suy nghĩ cắn người Lâm Quân che lỗ taï Lê Nhật Linh lại, không muốn để cô nghe thấy những âm thanh này, cũng không muốn để cô thấy cảnh này.

Anh bế ngang cô lên đi thẳng ra ngoài.

Đôi mắt Lê Nhật Linh hơi dịu đi, nhưng đầu óc càng trở nên vô cùng đau đớn.

Công dụng của thuốc dần phát tác, cả người cô khô nóng khó chịu, dù đã quấn một lớp quần áo của Lâm Quân vào, nhưng cũng không lấn át được.

Cô động đậy muốn cởi quần áo ra lại bị anh giữ chặt tay lại: “Đợi lát nữa lên xe rồi cởi, bây giờ phải che lại không thể để cho người khác thấy”

Thuốc lần này không giống với lần trước, lần trước trong đầu cô hoàn toàn mơ hồ, bản thân mình làm gì cũng không biết rõ.

Mà Diệp Sâm Lâm là tay ăn chơi, thuốc lần này chỉ làm cho cả người cô khô nóng khó chịu, không ảnh hưởng đến suy nghĩ của cô.

Loại thuốc này e là dùng để xúc phạm các cô gái, ép các cô phải làm những chuyện đáng xấu hổ nhất trong lúc vẫn đang còn tỉnh táo.

Một tay Lê Nhật Linh siết chặt quần áo trên người, một tay đặt trên ngực anh Cô mơ màng nhìn xung quanh, cuối cùng mới phát hiện chỗ này rất quen thuộc.

Thì ra cô vẫn chưa rời khỏi nơi đó, chỗ cô bị trói chính là một hầm giữ rượu bị bỏ hoang.

€ô híp mắt nhìn xung quanh, đảo mắt đã thấy Hạ Huy Thành đứng chờ ngay cửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play