Thỏa thuận? Thỏa thuận cái gì?

Đó có phải là một thỏa thuận kiểu như "Nếu thắng tôi sẽ để cho bạn á hự hự hự" không?

Những quần chúng hóng hớt luôn là thích những câu chuyện phiếm, tại thời điểm này đại đa số quần chúng đều là những tay săn ảnh, đôi khi lúc đầu không có gì cũng có thể làm cho bọn họ tự nghĩ ra biến không thành có.

Trước đó đã có tin đồn rằng Tô Diệu và Giang Hiểu Nguyệt đã hợp tác lập tổ đội trong vòng sơ loại.

Trong mắt những người tinh tường, thì chuyện trai gái gặp nguy hiểm trong Rừng Rậm, nhìn khắp nơi xung quanh đều không có ai, xuất hiện một chút va chạm, có vài sự lãng mạn là chuyện khó tránh khỏi.

Mấy ngày nay trên diễn đàn Ngôi nhà Thức Tỉnh kể cả tính nhân văn, xuất hiện lượt click vào trang web cao ngất ngưởng, xem ra thứ này vẫn còn rất nhiều thị phi.

Tuy nhiên, những bài báo đó đã bị thần cua sông chặn ngay trong ngày..

Sau khi Tô Diệu và Giang Hiểu Nguyệt đều tiến vào vòng chung kết, mức độ phổ biến của chủ đề này ngày càng tăng, và có thể dự đoán rằng nó sẽ chỉ còn phóng đại hơn sau ngày hôm nay.

Một số bạn bè đã đề cập đến chuyện này với Tô Diệu, nhưng hắn ta không quan tâm chút nào, và hắn biết rằng Giang Hiểu Nguyệt thực sự cũng không thèm quan tâm.

Tiếng chuông cuối cùng cũng vang lên, cũng là lúc trận chung kết bắt đầu.

Không chút do dự, Giang Hiểu Nguyệt trực tiếp di chuyển. Dòng nước xoáy quanh chân cô, treo lơ lửng trên không trung, ngưng tụ thành hình súng thẳng tắp, phi về phía Tô Diệu mang theo một tiếng xé rách không trung!

Tô Diệu đứng tại chỗ, ánh mắt phản chiếu rõ ràng khẩu súng bắn nước đang tới gần. Hắn ta giơ tay phải lên, trên cánh tay xuất hiện một hoa văn màu đỏ sẫm, còn có những linh kiện lơ lửng xung quanh cánh tay..

Bùm!

Giống như tiếng động lớn của vật nặng bị ném xuống nước từ độ cao một trăm mét, dòng nước nổ tung trong không khí.

Tô Diệu vung cánh tay ra, cánh tay bọc kim loại phóng ra một lực lượng đáng kinh ngạc, khơi dậy một cơn cuồng phong quét qua khán đài, thổi tung nước xung quanh chỉ trong một đòn.

Lần này không có bảo lưu, không có trải đệm, Tô Diệu trực tiếp chọn kích hoạt áo giáp toàn thân. Các đường kẻ xuất hiện dọc theo thân hắn ta, dẫn dắt các bộ phận linh kiện của áo giáp lắp ráp và kết nối chặt chẽ với nhau.

Tiếp theo ngay sau đó, Tô Diệu trên sân đấu biến mất, thay vào đó là một chiến binh kim loại được bao phủ bởi một bộ chiến giáp hợp kim hoàn chỉnh.

Có thể thấy rõ ràng là mặc dù bộ chiến y của Tô Diệu chỉ mới xuất hiện lần thứ hai nhưng nó đã gây được tiếng vang lớn.

Vì đã dùng đầy đủ bộ chiến y trước đó, cũng không còn có chuyện giấu con át chủ bài nữa, cho nên Tô Diệu lần này trực tiếp dùng toàn lực.

Ngoài ra, hắn cũng không cảm thấy rằng mình vẫn còn chỗ lưu thủ khi đối mặt với Giang Hiểu Nguyệt nữa.

Giang Hiểu Nguyệt cũng không ngạc nhiên, cô dường như không ngờ rằng hắn sẽ phản ứng như thế này. Cô ấy nhẹ nhàng ngoắc ngón tay và kích hoạt năng lực của mình, dòng nước bị Tô Diệu đập tan ngay lập tức tập hợp lại, quay đầu một trăm tám mươi độ, một cái hồi mã thương lại lao về từ phía Tô Diệu bắn tới.

Nước là một thứ như vậy, cho dù bạn có một vạn năng lực cũng không bao giờ có thể tiêu diệt được nó.

Dây dưa với dòng nước là không có ý nghĩa gì, Tô Diệu biết hắn chỉ có đột phá khẩu là ở trên bản tôn của Giang Hiểu Nguyệt.

Hắn ta tránh sang một bên để tránh dòng nước đâm tới từ sau lưng, rồi bay ra ngoài trước khi dòng nước không kịp quay đầu lại, phóng nước rút xông về phía Giang Hiểu Nguyệt.

Bộ giáp hoàn chỉnh giúp tăng phúc tăng sức chịu đựng thể chất của Tô Diệu về mọi mặt, mặc dù tốc độ di chuyển của hắn vẫn chưa thể so sánh với hai anh em tốc độ cao, nhưng nó nhanh hơn rất nhiều so với Dị Năng Giả cùng cấp.

Tay phải Giang Hiểu Nguyệt tiếp tục chỉ huy cái dòng nước kia truy kích, đồng thời tay trái giơ lên, đánh ra cái thủ thế khác biệt.

Làn nước trong suốt nhanh chóng ngưng tụ hình thành xung quanh cô, treo lơ lửng trên không trung, trong tâm niệm của cô biến thành hình mũi tên.

Dòng nước kích xạ, bay ra giống như đánh xuyên không khí, nước từ hai hướng trước và sau tạo thành thế giáp công Tô Diệu.

Mắt nhìn thấy mình sắp bị dòng nước cao áp chứa nguyên năng này đánh trúng, tia sáng chợt lóe lên, ánh sáng màu xanh lam lóe lên trong kính quang giáp mũ của Tô Diệu, và phần dưới của đôi giày chiến hợp kim đạp lên trên sàn tỏa ra dòng điện.

Động lực khung vỏ ngoài bộc phát, một luồng không khí vô hình bạo phát dưới chân đôi giày chiến. Tô Diệu bước chân một sai, thân hình quỷ dị nhoáng một cái, đột nhiên tăng tốc một đoạn ngắn, và cơ thể anh dịch chuyển sang phải hai mét.

Tiếng dòng nước gào thét gần như lướt qua lớp áo giáp trên eo và vút qua trên không trung, nhưng không trúng mục tiêu.

Thủ thế Giang Hiểu Nguyệt lại biến đổi, ba dòng nước đồng thời lại chuyển hướng lần nữa.

Nhưng lần này lại không phải giống như khuấy động trường thương, mà là giống như biến ảo thành trường tiên. Dòng nước uốn lượn và nhảy múa giữa không trung, giống như một con rồng nước đang gầm thét xoáy về phía Tô Diệu.

Cô tăng nhanh tần suất công kích.

Không phải Giang Hiểu Nguyệt không thể cùng lúc điều khiển nhiều dòng nước, nhưng nếu số lượng quá lớn sẽ ảnh hưởng đến tốc độ và độ chính xác, hơn nữa còn làm tăng lượng tiêu hao của bản thân, điều này là vô nghĩa.

Theo lý thuyết mà nói thì mạng lưới đan xen bởi ba luồng này đã đủ để phong tỏa không gian chuyển động của Tô Diệu theo mọi hướng. Càng đến gần Giang Hiểu Nguyệt, thì áp lực mà hắn cảm thấy cũng sẽ tăng lên gấp bội.

Đối vơi Chiến sĩ hệ như Tô Diệu mà nói, điều này không thể nghi ngờ hẳn là bất lợi mới đúng.

Có thể sự thật biểu hiện ra ngoài lại có vẻ như cũng không phải là như thế.

Mắt nhìn thấy ba dòng nước xoáy tới từ các phương vị khác nhau, hướng chảy uốn lượn giống như đã làm cho trước mặt Tô Diệu không đường có thể tiến.

Ánh sáng trên giáp mũ của bộ giáp Tô Diệu lại lóe lên, dòng điện từ dưới giày chiến của hắn ta nhảy ra. Quỹ đạo tiến lên của hắn ta thay đổi một cách kỳ lạ, chân hắn dường như đang giẫm lên một vị trí chỉ định, thân thể nhoáng một cái, bằng cách nào đó, đó lại là một cuộc tăng tốc nhanh chóng khác trong khi tránh đi thế công, hất ra dòng nước tiếp tục xông tới.

Đồng tử của Giang Hiểu Nguyệt hơi co lại, có chút kinh ngạc, tựa hồ đã nhận ra điều gì đó.

Lúc này không chỉ có là Giang Hiểu Nguyệt, không ít khán giả cũng đều đã nhìn ra được một chút manh mối.

Điều mà Tô Diệu sử dụng để né đòn tấn công của Giang Hiểu Nguyệt lúc này là chiến pháp khinh thân của hai anh em Hậu Tinh Vân và Hậu Tinh Đào.

Hắn ta đã nghiên cứu quỹ đạo thân pháp của đối thủ từ rất lâu trước trận chiến với Hậu Tinh Đào, chuyển động thân pháp của Hậu Tinh Đào cũng đều bị hệ thống ghi chép lại nguyên bản một cách tự nhiên rồi.

Siêu cấp tốc độ là một dị năng, coi như hệ thống cũng là không có khả năng copy. Nhưng cách di chuyển và bộ pháp cũng là một loại chiến pháp, giống như quyền pháp và kiếm pháp không có gì khác biệt cả, chúng cũng có thể được sao chép.

Đương nhiên, mặc dù hệ thống đã sao chép bộ chiến pháp này, nhưng thời gian để Tô Diệu có thể luyện tập thực sự có hạn, coi như hắn có là hacker thì cũng không thể nào hắn có thể thành thạo chiến pháp khinh thân này đến mức độ thuần thục như Hậu Tinh Đào trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.

Hắn ta có thể né tránh đòn tấn công của Giang Hiểu Nguyệt một cách trơn tru và liên tục, ngoại trừ cách di chuyển thân pháp càng là chiếm được lợi thế bất ngờ. Giang HiểuNguyệt bất luận như thế nào cũng chưa từng nghĩ tới hắn sẽ dùng bộ chiến pháp này để đối phó với chính mình, lúc lấy lại tinh thần thì cô đã mất đi thế chủ động.

Tô Diệu đã lao tới trước mặt cô, nhảy lên không trung, giơ nắm đấm phải lên.

Nắm tay bọc kim loại nắm chặt, nguyên năng biến ảo của dòng điện luôn quấn quanh từ cánh tay đến đầu nắm tay, dường như nổi lên sức mạnh băng sơn liệt địa.

Con ngươi của Giang Hiểu Nguyệt phản chiếu rõ ràng thân thể sắt thép kia, cô nghiến răng bứt ra lui lại.

Một cú đấm rơi xuống, xé rách không khí mang theo tiếng rít gào.

Rầm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play