Editor: Thienyetkomanhme

Hắn một câu "Tiểu lão bản" còn không có hô xong, nhìn đến người ngồi ở trong tiệm, câu chuyện lập tức chuyển.

Ông Ngô cười nói: "Vừa rồi còn nói cháu là ông chủ lớn, không nghĩ tới nguyên lai ngươi vẫn còn chữ nhỏ."

"Ông ngài đừng hiểu lầm, tôi vừa rồi là nói sai, nói sai!" Thanh niên áo vàng vội giải thíchNghe được hắn khẩn trương, ông Ngô lão gia tử nói: "Ta biết, chỉ đùa một chút với nó mà thôi."

Thanh niên áo vàng lúc này mới yên lòng, đối với Tư Cảnh Lâm khô cằn nói: "Thật trùng hợp, Tư tổng cũng tới nơi này ăn cơm."

Mẹ nó, nguyên lai Triệu nhị thật đúng là không lừa mình!Nhìn đến Tư Cảnh Lâm gật đầu một cái không ra vui giận, thanh niên áo vàng chạy đến cái bàn cách hắn xa nhất ngồi xuống, lặng lẽ vỗ ngực mình, may mắn chính mình không ở cửa liền ồn ào lên, nếu không vạn nhất làm hắn hiểu lầm chính mình đối với bạn gái thái độ không tốt, thì đúng là xui xẻo.

Chờ Chu Linh ra tới, thanh niên áo vàng ngày thường tính tình có chút táo bạo cố tình hạ thấp giọng nói gọi cơm chiên ốc đồng, đậu phộng rang, canh tam tiên.Hắn buổi trưa nhìn thấy Triệu Hữu Vi đăng vòng bạn bè mới biết được, trong tiệm có cơm chiên ốc đồng, chuẩn bị đặt lại không còn, cái này làm cho ngày hôm qua đã thích ăn ốc đồng là hắn như thế nào chịu được, cho nên buổi chiều rảnh trực tiếp tìm tới trong tiệm.

Vốn dĩ lại đây, hắn còn chuẩn bị báo chủ tiệm làm nhiều món một chút, tốt nhất đem ốc đồng xào cay cũng cho lên thực đơn, đến hiện tại...... Hắn vẫn là thành thành thật thật ăn cơm thôi.Ân, cơm chiên ốc đồng này quả nhiên ăn ngon, đặc biệt là thịt ốc đồng, tươi mới lại ngon miệng, cùng măng, trứng gà phối hợp lại thích hợp.Thanh niên áo vàng từng ngụm từng ngụm ăn, cảm thấy cơm chiên ốc đồng cùng với ốc đồng xào cay đều ăn ngon.

Có cơm chiên ốc đồng không giới hạn số lượng, sinh ý trong tiệm so với giữa trưa còn tốt hơn, một người tiếp một người đi vào trong tiệm lấy đơn hàng.

Có lẽ là có Tư Cảnh Lâm ở đây, thanh niên áo vàng ăn xong lại đóng gói mấy phần cơm chiên ốc đồng cùng đậu phộng rang liền vội vàng rời đi.

Hắn đi không tới vài phút, ông Ngô cùng Tư Cảnh Lâm cũng trước sau rời đi.

Đầu hẻm Hồ Lô, mấy người già nhìn nhân viên giao cơm ra ra vào vào, không khỏi nói: "Lúc trước ai nói tiệm Đông Đông sinh ý không tốt? Tôi coi này không phải khá tốt sao."

"Xác thật khá tốt, xem người ra ra vào vào, giống như so với lúc trước còn nhiều hơn."

"Tôi đã nói, tay nghề kia của Đông Đông, sinh ý sao có thể không tốt."

"Sinh ý tốt là tốt, lúc trước cũng chỉ là lo lắng thay con bé, cũng không ai hy vọng sinh ý nhà nó không tốt."

"Ai nói, bà Chu kia không phải mỗi ngày âm dương quái khí ngóng trông tiệm Đông Đông sinh ý không tốt. Ai, nói trở về, hôm nay như thế nào không thấy bà ta ra đây?"

"Nghe nói ngày hôm qua ở ngõ nhỏ đụng phải cô gái lạ, bị người ta đánh, tức giận đến nằm ở trên giường không chịu đứng lên."

"Cái tính tình kia của bà ấy, không phải tôi nói......"

Bị mọi người nghị luận bà Chu thân thể thật ra không có gì không thoải mái, còn nằm ở trên giường đơn giản là đang tức giận.Ngủ một ngày, bà cũng ngủ không được, nửa dựa vào trên giường hùng hùng hổ hổ, không riêng mắng Hứa Mộng Nguyệt ngày hôm qua đánh mình, còn mắng con dâu cùng cháu dâu của mình.

Mắng mắng, bà đột nhiên ngửi được một mùi hương mê người, lập tức hướng ngoài cửa kêu lên: "Các ngươi trốn ta ăn cái gì?"

Cháu dâu vội nói: "Là Vĩ Vĩ ăn cơm chiên."

"Cho ta một chén."

Cháu dâu khó xử nói: "Không phải trong nhà làm, là đón Vĩ Vĩ tan học đi ngang qua tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, hắn ngửi mùi thơm muốn ăn, mua cho nó một phần." Một phần cơm chiên ốc đồng không phải tự dưng có, nếu không phải đau lòng con trai, cô còn luyến tiếc mua.

Bà Chu trầm mặc một cái chớp mắt, hét lên: "Mày đi tiệm cơm chiên Hạnh Phúc tìm mấy đứa nó, liền nói ngày hôm quata ở cửa hàng nhà nó bị người đánh, thân thể không thoải mái, bảo nó đền bù mấy phần cơm chiên."

Lời này thật không biết xấu hổ, cháu dâu đều ngượng ngùng nghe, tự nhiên sẽ không đáp ứng.Bà Chu thấy cô không đáp ứng, tức giận chạy đến đập vafp lwg cô hai cái.

Bà già rồi mà không đứng đắn, rốt cuộc tuổi lớn, cháu dâu cũng không dám đánh trả.Đập mấy cái, bà Chu còn chưa hết giận, nghe mùi hương cơm chiên trong tay chắt trai, trực tiếp đoạt lấy.

"Oa......"

Hoàn toàn đắm chìm ở mỹ vị cơm chiên Vĩ Vĩ đột nhiên bị cướp mất, trực tiếp khóc lên.

"Bà như thế nào có thể đoạt cơm của trẻ con!"

Cháu dâu đã sớm nhẫn bà thật lâu, hành vi này của bà, giống như là cọng rơm áp chết lạc đà, làm cô không nghĩ lại nhịn xuống, bế lên con trai tùy tiện thu thập ít đồ vật sau trực tiếp đi ra ngoài.

Bà Chu ăn một lát cơm chiên, thấy cô hướng cửa đi, ngẩng đầu nói: "Mày đi đâu? Tao cùng mày nói, mày nếu là dám đi cũng đừng nghĩ lại trở về!"

Đã mở ra cửa lớn cháu dâu nghe vậy, quay đầu lại lấy một cái giày từ tủ giày thượng ném qua, đổ cơm chiên trong tay bà xuống đất nói: "Tôi đã sớm chịu đủ cả nhà các người rồi! Tôi lúc trước mắt mù mới gả qua, nhưng tôi sẽ không để con tôi sống trong cái nhà này, về sau các ngươi chính là quỳ xuống cầu xin tôi cũng sẽ không trở về!"

Nói xong, chưa cho bà Chu cơ hội cãi lại, cô "Phanh" một tiếng đóng sầm cửa lại.

Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc buôn bán thật sự bận rộn, Nguyễn Miên Man cũng không biết bởi vì một phần cơm chiên ốc đồng nhà mình dẫn ra sự tình, thẳng đến buổi sáng ngày hôm sau——

Cô đang xử lý tràng heo mua về từ sáng sớm, làm gạo nếp rót tràng heo, trong tiệm lục tục tới mấy bà mẹ trẻ tuổi ở hẻm Hồ Lô.

Ngày thường cư dân trong hẻm xác thật sẽ đến trong tiệm mua một chút, bất quá đều là người già chiếm đa số, thời gian cũng đều là giữa trưa hoặc buổi chiều.Sớm như hôm nay, khách hàng tới đều còn trẻ, còn đều nói rõ muốn ăn cơm chiên ốc đồng, đừng nói Nguyễn Miên Man, chính là Chu Linh đều cảm thấy có chút kỳ quái.

Chờ lại có thêm một vị khách hàng nữ tới trong tiệm, Chu Linh nhịn không được hỏi: "Chị Dương, các người hôm nay như thế nào đều lại đây mua cơm chiên ốc đồng vậy? Là có ai đề cử sao?"

Chị Dương ở gần nhà bà Vương, cùng Chu Linh ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cũng coi như quen thuộc, nghe được cô hỏi lập tức nói: "Em còn không biết à? Ngày hôm qua bởi vì cơm chiên ốc đồng trong tiệm các em...... cháu dâu nhà họ Chu rốt cuộc không nhẫn nhịn được nữa, mang theo nhi tử về nhà mẹ đẻ! Bà Chu kia ngày thường tuy rằng khi dễ con dâu, cháu dâu, nhưng đối cháu trai, chắt tra vẫn khá tốt, chúng ta còn không phải muốn biết, cơm chiên ốc đồng trong tiệm đến tột cùng có bao nhiêu ngon, mới có thể làm bà già kia đoạt cơm của trẻ con sao!"

Giọng chị thật sự lớn, ở trong phòng bếp làm cơm chiên Nguyễn Miên Man đều nghe được rành mạch, đối bà Chu càng thêm vô ngữ, đồng thời lại cảm thấy cháu dâu bà nếu là thật thông qua chuyện này thoát ly khỏi biển khổ, kia cũng coi như một chuyện tốt.

"Vậy cô ấy hẳn là sẽ không trở về đi?" Chu Linh có chút lo lắng.

"Hẳn là sẽ không, rốt cuộc đứa nhỏ đnag lúc cần có mẹ, lại nói cô ấy nếu trở về nhà mẹ đẻ, ba mẹ cũng sẽ không để cho trở về."

Chị Dương trả lời xong, lại nhịn không được cảm thán lên: "Muốn chị nói cũng mệt cô ấy có thể nhẫn, cả nhà họ Chu không một cái thứ tốt, ngay cả mẹ chồng cô ấy nhìn mềm yếu vô năng, bị mẹ chồng mình khi dễ cả đời, rõ ràng hiểu nỗi khổ khi làm dâu, kết quả chờ làm mẹ chồng, lại cũng muốn khi dễ con dâu. Quan trọng nhất chính là, nhà mẹ đẻ cố ấy phát hiện cả nhà này không đáng tin cậy đều bảo ly hôn, cố tình cô ấy còn ngớ ngẩn, cảm thấy lúc trước là chính mình mắt mù chọn sai, hiện tại quỳ cũng muốn đi xong, không thể làm trẻ con không có một gia đình hoàn chỉnh......"

"Em cảm thấy đối với trẻ con mà nói, có một gia đình như vậy thì không có còn hơn." Chu Linh nói.

"Đúng đúng đúng!" chị Dương gật đầu, "Nếu không nói vẫn là em thông thấu, cô ấy nếu là sớm có thể hiểu ra như vậy, ở nàng nhà mẹ đẻ duy trì, hiện tại cuộc sống nói không chừng đã rất tốt."

"Hiện tại cũng không tính là muộn." Nguyễn Miên Man bưng đĩa cơm chiên ra, một bên nói.

"Đúng vậy." Chị Dương nói xong, toàn bộ chú ý đã bị cơm chiên trên bàn kia hấp dẫn.

Cơm chiên lẫn cùng thịt ốc đồng hồng hồng, măng cắt hột lựu, thoạt nhìn thập phần mê người.Tong đầu chị, chuyện về Chu gia lúc trước toàn bộ bị thay thế bằng đĩa cơm chiên trước mặt, lập tức rút ra một đôi đũa ăn ngay.

Một miếng cơm chiên từ miệng xuống bụng, tự nhận là không có văn hóa, chị Dương chỉ có thể nghĩ đến "Ăn ngon", "Quá mỹ vị" hình dung tới.

Chu Linh đã ăn sáng, nhưng mà nhìn đến chị ăn ngon lành như vậy, dư vị tối hôm qua ăn cơm công tác, bỗng nhiên cũng có chút thèm.

Phía trước có hàng xóm hỏi cô, ở trong tiệm làm việc mỗi ngày ngửi mùi thơm như vậy, có thể hay không bị thèm chết, cô lúc ấy còn nói không, bởi vì có thể ăn cơm công tác.Hiện tại xem ra, cô vẫn là xem nhẹ tay nghề mê người của cô chủ, cùng với đánh giá cao nghị lực của chính mình.

Nguyễn Miên Man thấy chị nhìn chằm chằm khách hàng mà nuốt nước miếng, đáy mắt hiện lên một tia ý cười: "Làm nhiều, trong nồi còn có, chị đi múc ăn đi."

"Cảm ơn cô chủ."

Trong nồi xác thật còn không ít, bất quá Chu Linh sợ lát nữa còn có người lại đây mua, chỉ lấy cái chén nhỏ múc nửa chén ăn đỡ thèm.

"Ăn quá ngon, không nghĩ tới xào ốc đồng cùng với cơm lại ngon như vậy, trách không được bà Chu mặt mũi đều bỏ, tranh cả cơm với trẻ con!"

Tuy rằng hành vi của bà Chu khẳng định là không đúng, nhưng chị Dương gió cuốn mây tan mà giải quyết một đĩa cơm chiên ốc đồng, thế nhưng có điểm lý giải vì sao bà sẽ làm ra loại chuyện này.

"Đông Đông, em lại cho chị hai hộp, đóng gói trở về cấp cho trong nhà nếm thử, thật là ăn quá ngon." Chị Dương chưa đã thèm mà nhìn cái đĩa trước mặt mình, một bên dư vị một bên nói.

"Vâng."

Trong nồi vừa lúc còn có hai phần, Nguyễn Miên Man trực tiếp đóng gói lấy ra tới cho chị.

Chờ chị Dương rời đi, Nguyễn Miên Man tiếp tục đi trong phòng bếp làm gạo nếp rót tràng heo.Gạo nếp là tối hôm qua đa ngâm tốt, hơn nữa nấm hương, thịt khô cùng chút ít tôm, Nguyễn Miên Man phối trí ướp gia vị xong, cùng nhau rót vào tràng heo đã rửa sạch sẽ.Rót xong gạo nếp rót tràng heo, cho vào trong nước nấu cùng gừng, hành, hương diệp, hoa tiêu chờ nấu chín, có thể trực tiếp cắt miếng ăn, cũng có thể lại chưng một lần hoặc dùng dầu chiên ăn.Chưng ra gạo nếp rót tràng heo béo mà không ngán, vị non mềm có một chút giòn của đậu phộng; chiên ra tới sẽ càng thơm hơn, chiên đến hai mặt đều vàng và giòn tiên hương.

Chuẩn bị tốt gạo nếp rót tràng heo, Nguyễn Miên Man còn muốn đem thịt ốc đồng xào, chờ vội xong, nghỉ ngơi sau liền đến thời gian buôn bán buổi trưa.

Khách hàng tiến vào trong Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, phát hiện cửa hàng thế nhưng thật có gạo nếp rót tràng heo, lại còn có phân rõ hấp cùng rán, đại bộ phận người mặt đều tái rồi.

Có một ít càng là đơn cũng không vội mà đặt, trước chạy đến khu bình luận ồn ào lên.

【an: Má nó! Chủ tiệm thế nhưng tới thật sự làm? 】

【kl: Chủ tiệm thật quá đáng, làm gạo nếp rót tràng heo còn chưa tính, còn làm hai loại; làm hai loại còn chưa tính, thế nhưng còn cố ý khắc hoa trang trí? Anh cho rằng như vậy là có thể dụ hoặc ta đặt đơn sao? Hừ! 】

【hq: Đừng nói, chỉ nhìn hình ảnh một cách đơn thuần thật đúng là rất có dụ hoặc, đặc biệt là bàn biên kia mấy đóa hoa củ cải, khắc đến thật không tồi. Bất quá, kể cả như vậy tôi cũng sẽ không đặt, chủ tiệm chết tâm này đi! 】

【5 còn: Muốn điên, chủ tiệm thế nhưng thật đúng là đem gạo nếp rót tràng heo làm ra tới!!! 】

【 mộng k: Còn tưởng rằng chủ tiệm chỉ là nói chơi, không nghĩ tới thực sự có gạo nếp rót tràng heo. Thật tốt quá, vậy liền đặt đơn thôi ~】

......

Khách hàng ở khu bình luận ầm ĩ thì ầm ĩ, nhưng cơm hộp khẳng định vẫn là đặt, nhiều nhất vẫn vào đặt gạo nếp rót tràng heo.Khôi hài nhất phải kể tới vị khách kia, ở khu bình luận kêu gào xong, trở lại trong tiệm, cũng không biết là trượt tay hay là nghĩ như thế nào, thế nhưng lại đặt gạo nếp rót tràng heo.

Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, Nguyễn Miên Man vốn dĩ cho rằng gạo nếp rót tràng heo sẽ không có mấy khách đặt, rốt cuộc xem phản ứng lần trước của bọn họ, tựa hồ khách hàng bài xích tương đối nhiều.

Kết quả chờ Chu Linh vừa báo đơn đặt hàng, phát hiện mười đơn thì có 3 đơn đặt, Nguyễn Miên Man đuôi lông mày khẽ nhếch.Cho nên...... chẳng lẽ giống như trên mạng nói, miệng chê nhưng thân thể lại thành thật sao?Cô một bên bắt đầu chiên gạo nếp rót tràng heo một bên nghĩ.

Gạo nếp rót tràng heo chiên lên hương vị đặc biệt thơm, chờ có nhân viên giao cơm đến cửa tiệm, lập tức ngửi được mùi thơm chiên rán.

Hắn dựng xong xe sau mấy bước đi nhanh vào trong tiệm, hỏi Chu Linh: "Thơm quá a, chủ tiệm đây là chiên cái gì?"

"Hương chiên gạo nếp rót tràng heo." Chu Linh trả lời.

Người này vừa lúc ngày thường liền rất thích ăn ruột già, nghe vậy đến giá cũng chưa hỏi, nói thẳng: "Cho tôi một phần!"

Gạo nếp rót tràng heo vốn đã nấu chín, chiên lên cũng nhanh, nhân viên giao cơm thực mau nhận được đồ ăn của mình.

Kỳ thật xem nhẹ nguyên liệu "tràng heo", món này thoạt nhìn vẫn là rất mê người, đĩa sứ phía dưới lót một mảnh rau xà lách, mặt trên bày tràng heo độ dày tương đồng, hai mặt gạo nếp chiên vàng, mặt ngoài còn rải chút mè trắng làm điểm xuyết, thoạt nhìn càng thêm có hình có dạng.

Hắn nghe mùi hương nước miếng đều muốn chảy, cố nén trước chụp một bức ảnh mới bắt đầu ăn.

Từ hàm răng mới vừa đụng tới mặt ngoài liền vang lên tiếng "Răng rắc", liền biết gạo nếp tràng heo có bao nhiêu giòn, chờ cắn xuống, hương giòn đồng thời bên trong còn mang điểm mềm mại, bên ngoài tràng heo được chiên qua vừa thơm lại dẻo dai, nhấm nuốt hai cái, nấm hương, thịt khô, tôm, gạo nếp, gia vị dung hợp hoàn mỹ ở bên nhau, làm đầu lưỡi cảm thấy sung sướng hưởng thụ.Nhân viên giao cơm một miếng tiếp một miếng, căn bản làm dừng không được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play