"Tôn chủ, ba ngày sau ở Lục gia Trang Đại Thắng quan có một cái anh hùng đại hội, theo thám tử hồi báo người ngài muốn tìm đang hướng về đó! Ngài có muốn đi xem một chút hay không?!"

Tuyết Tiêu vẫn cúi đầu đợi mệnh lệnh của vị tiền nhiệm cung chủ này. Có thể được cung chủ phái tới làm thị tỳ của tiền nhiệm cung chủ, Tuyết Tiêu cảm thấy thập phần kích động. Từ mấy ngày trước, trong cung trên dưới đều đồn đãi tiền nhiệm cung chủ đến đây, hơn nữa là thập phần thần bí

"Đối với cái đại hội gì đó ta một chút cũng không hứng thú, bất quá vì chứng thực người nọ rốt cuộc có phải hay không là nàng...Ta sẽ đi!" Vu Hành Vân gặp Tuyết Tiêu vẫn cúi đầu, cảm thấy không quá thích ứng " Ngươi cứ cúi đầu nói chuyện, không mệt mỏi sao?! Vẫn là ngẩng đầu lên nói chuyện đi!"

"Tuân mệnh!" Tuyết Tiêu chậm rãi ngẩng đầu lên, rốt cục có thể nhìn thấy nhân vật trong truyền thuyết, Tuyết Tiêu thập phần kích động. Ở một khắc kia, Tuyết Tiêu quả thực không thể tin được điều mình nhìn thấy. Người trước mắt là như thế trẻ tuổi, mỹ mạo, trừ kia một đầu tóc bạc trắng ra thì nhìn nàng bất quá cũng chỉ mới hai mươi

"Làm sao vậy? Mặt của ta có dính bẩn sao?" Vu Hành Vân thập phần không có thói quen có người khác ngắm nhìn chằm chằm nàng như vậy, lúc trước Lý Thu Thủy cũng là như vậy nhìn nàng.

"Không... Không phải, Tuyết Tiêu chính là suy nghĩ tôn chủ nếu muốn đi anh hùng đại hội, mái tóc bạc của ngài thật khiến người khác để ý...." Tuyết Tiêu vội vàng nói ra ý nghĩ trong lòng.

"Đúng là như vậy a... Điều này cũng không có gì phiền cả!" Vu Hành Vân nhìn đầu bạc trong gương của mình, nở nụ cười."Thu Thủy, Người nếu còn sống... Còn nhận ra ta không?"

******************

"Tiểu... Tiểu thư, phía trước chính là Đại Thắng quan!" Lý Mạc Sầu bị Lý Thu Thủy bức bách, không thể không sửa lại xưng hô đối với Lý Thu Thủy, người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Nói đi nói lại, có thể bắt đệ nhất nữ ma đầu làm người hầu cũng chỉ có Lý Thu Thủy một người.

"Nhanh như vậy đã tới! Được rồi, chúng ta đây trước hết đi tiệm rượu hảo hảo mà ăn một bữa, sau đó buổi tối đi Lục gia trang xem náo nhiệt một chút!"

Lý Thu Thủy chính là tính đúng lúc, chờ tới buổi tối là có thể xem một hồi kinh thiên động địa tranh chức minh chủ võ lâm. Vì thế, Lý Mạc Sầu hai thầy trò liền đánh ngựa vào thành. Bất quá may mắn Lý Mạc Sầu cùng Hồng Lăng Ba đã đổi tất cả y phục, bằng không liền khiến cho mọi người phát hiện thân phận thật của hai nàng. Chỉ là gấp rút không bằng đúng lúc, bốn người tiến vào tửu lâu liền đụng phải người quen

Chỉ thấy một thiếu niên đột nhiên vọt lại đây, một chưởng đánh hướng Lý Mạc Sầu, trong miệng còn nói: "Cô cô đừng vội, Quá nhi tới cứu ngươi!" Một chưởng này, Dương Quá xuất ra mười thành công lực. Nếu là Lý Mạc Sầu bình thường tất nhiên sẽ không để vào mắt, nhưng mà hiện tại Lý Mạc Sầu chính là một chút nội lực cũng không có, liền bị một chưởng của Dương Quá đánh ngã

"Quá nhi, không cần..." Tiểu Long Nữ nghĩ muốn ngăn cản đã muốn không còn kịp, bất quá may mắn Lý Thu Thủy coi như là muốn bảo vệ người hầu nhà mình liền giữ được Lý Mạc Sầu.

"Ta nói... Tiểu Sầu, ngươi không sao chứ?" Lý Thu Thủy đương nhiên cũng sẽ không nói trắng ra là chủ nhân của Lý Mạc Sầu, cho nên liền vì Lý Mạc Sầu lấy một cái nhủ danh.

"Không được gọi ta là Tiểu sầu!!" Nàng Lý Mạc Sầu có bao giờ bị người khác đùa giỡn qua đâu, Dương Quá này đánh lén, thù nàng nhất định sẽ báo

"Sinh khí rồi!" Lý Thu Thủy buông ra Lý Mạc Sầu, bắt đầu đánh giá vị thần điêu đại hiệp tương lai này. Quả nhiên là một tiểu tử anh tuấn, khó trách sẽ có nhiều cô nương bị hắn làm cho thần hồn điên đảo " Tiểu Long Nữ, hắn là Quá Nhi của ngươi sao?!"

Tiểu Long Nữ gật gật đầu, tiếp tục cùng Quá nhi của nàng ôn chuyện."Quá nhi, mấy tháng không thấy... Ngươi gầy."

Dương Quá kích động mà nước mắt cũng chảy xuống: "Cô cô, về sau người đừng rời khỏi Quá Nhi, được không?! Quá Nhi tìm người rất vất vả...."

Bên kia mấy người còn lại hoàn toàn bị Dương Quá vứt ra sau đầu. Trong đó có một nữ tử mặc hồng y, hẳn là Quách Phù, chỉ thấy nàng nổi giận đùng đùng đi đến bên người Dương Quá, bỗng nhiên cười nói

"Dương đại ca, nàng là ai? Không giới thiệu cho chúng ta một chút!?"

"Nga, đây là cô cô của ta Tiểu Long Nữ, ta chính là cùng nàng thất lạc." Dương Quá cũng không để mắt đến trên mặt Quách Phù hiện ra một tia khó chịu, hiện tại trong mắt hắn chỉ có một mình cô cô Tiểu Long Nữ.

"Hừ, còn gọi cô cô, các ngươi hai thầy trò làm ra cái loại này hành động còn có mặt mũi nói chuyện!!" Lý Mạc Sầu chính là thích quấy rối, làm mọi chuyện hỗn loạn

"Lý Mạc Sầu, ngươi nói bậy bạ gì đó?!" Dương Quá một tiếng hô to, liền dẫn tới hai huynh đệ Đại Võ Tiểu Võ, bọn họ chính là với Lý Mạc Sầu có thù giết mẫu thân

"Lý Mạc Sầu ở nơi nào?"

"Thật sự là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, Lý Mạc Sầu a Lý Mạc Sầu ngươi còn muốn gặp bao nhiêu phiền toái nữa đây!" Lý Thu Thủy bỗng nhiên cảm thấy được chính mình khiến Lý Mạc Sầu trở thành người hầu thiệt là một cái sai lầm lớn, bây giờ giúp cũng không được mà bỏ cũng không xong

"Ha hả, ai kêu ngươi bắt ta làm người hầu của ngươi, còn phong ấn võ công của ta!!" Lý Mạc Sầu đây quả thực chính là trả thù. Vốn Lý Mạc Sầu là muốn bức Lý Thu Thủy trả võ công lại cho nàng, bất qua nàng không hề nghĩ tới Lý Thu Thủy không phải là một người thích làm theo lẽ thường, ngươi muốn nàng làm vậy nàng lại cứ không thích làm theo

"Phép khích tướng à, vô dụng. Nếu là họa do chính ngươi làm ra, kia chỉ một mình ngươi đi giải quyết đi! Ta cũng có thể xem một hồi kịch miễn phí a!." Dứt lời, Lý Thu Thủy thật đúng là bắt đầu gọi món ăn ngồi xem cuộc vui.

Lý Mạc Sầu nhìn thấy Lý Thu Thủy thật đúng là mặc kệ mình, trong lúc nhất thời liền luống cuống. Ai bảo nàng hiện tại không có chút chân khí cùng võ công chứ. Không đợi Lý Mạc Sầu kịp phản ứng, Võ gia hai huynh đệ đã muốn đánh lại đây. Lý Mạc Sầu mệt mỏi chống cự, tuy rằng chỉ có chiêu thức không có nội lực, nhưng là cũng có thể ngăn cản được một lát.

Đột nhiên, lại có thêm hai nữ tử tham gia trận đấu, Lý Mạc Sầu lập tức liền bị vây vào hạ phong. Hồng Lăng Ba ở một bên xem liền thập phần sốt ruột, vội vàng hướng Lý Thu Thủy cầu cứu: "Tiền bối, người nhanh cứu cứu sư phụ ta đi!"

"Ngươi nói cứu liền cứu, ta đâu sẵn vậy a?" Lý Thu Thủy không biết từ lúc nào chính mình lại thích chén ép như vậy, nhưng mà nàng chỉ đối với người cố chấp chèn ép a

"Ta nguyện ý làm người hầu của ngươi ba tháng!" Hồng Lăng Ba nóng vội thốt ra, nàng không thể trơ mắt mà nhìn sư phụ bị thương vào tay phản đồ.

"Như vậy a... Được rồi, bản thân ta từ trước đến nay đều thích giúp người khác a." Kỳ thật Lý Thu Thủy cũng chỉ là nghĩ muốn giáo huấn một chút Lý Mạc Sầu, làm cho nàng sửa sửa tính cách cực đoan, để ngày sau có thể tránh khỏi tràng hỏa hoạn kia. Lý Thu Thủy vận khí vào lòng bàn tay, phóng ra bốn đạo chân khí bắn ra ngoài, đúng lúc cứu mạng Lý Mạc Sầu.

"Sao lại thế này?" kiếm trong tay bốn người đồng loạt bị cắt thành hai nửa, không biết người nào cứu nữ ma đầu

"Đánh chó cũng phải ngó mặt chủ a!" Lý Thu Thủy ngữ xuất kinh người. Làm cho mọi người ở chỗ đều kinh hãi, Lý Mạc Sầu lại có thể là người hầu của nữ tử này!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play