"Là ngươi tự tay đưa cho hắn sao? Đối phương có nói cái gì sao?" Hiệp Nhị tiểu thư trên mặt vui vẻ.
"Cái này, thỉnh tiểu thư tha lỗi, nô tỳ cũng không có tự tay đem thư của tiểu thư giao cho đối phương." Nha hoàn áo lam dồn dập thỉnh tội.
"Cái gì? Vậy ngươi vừa rồi nói đã làm tốt?" Hiệp Nhị tiểu thư tức giận từ vị trí đứng lên.
Nha hoàn áo lam nhìn đến Hiệp Nhị tiểu thư tức giận, lập tức quỳ xuống nhận tội, vội vàng giải thích:"Vâng, thư tiểu thư đưa, là giao cho trên tay đối phương, nhưng bởi vì......" Nói đến nơi này nha hoàn áo lam hơi hơi khiếp đảm ngẩng đầu lặng lẽ nhìn Hiệp Nhị tiểu thư vẻ mặt tức giận.
"Bởi vì sao, có việc cứ nói, ấp a ấp úng." Hiệp Nhị tiểu thư trừng mắt nhìn nha hoàn đang quỳ dưới đất một cái.
"Bởi vì không biết cớ gì, lần này đến Tiêu phủ làm khách, nô tỳ ở Tiêu phủ thay tiểu thư làm việc tuy rằng đi qua các sân cũng giống như năm rồi, nhưng lần này mỗi khi nô tỳ tới gần sân của Tiêu tiểu thư, luôn sẽ bị người trong viện Tiêu tiểu thư ngăn lại, hoặc là sẽ có những người khác đi theo." Nha hoàn áo lam theo Hiệp Nhị tiểu thư mười một năm, từ nhỏ làm việc ngay tại nơi lòng người hiểm ác như bên trong phủ Hiệp Gia Bảo, đối với mỗi sự việc vẫn là thực mẫn cảm cùng linh hoạt.
"Phải không?" Hiệp Nhị tiểu thư quay đầu nhìn nha hoàn bên kia đồng dạng là thân áo lam.
Nha hoàn được hỏi cung kính gật gật đầu nói:"Hồi tiểu thư, Tiểu Lan nói đúng vậy, từ khi lần trước tiểu thư ở trong viện Tiêu phủ ngoài ý muốn làm vị cô gia Tiêu phủ kia bị thương, mỗi khi vài người nô tỳ hơi chút tới gần sân của Tiêu tiểu thư, sẽ xuất hiện tình huống giống Tiểu Lan."
"Ân, phải không." Hiệp Nhị tiểu thư sau khi nghe được ngồi xuống, sau đó hỏi:"Tiểu Lan ngươi đứng lên đi, lần này thư tín ngươi giao cho người nọ như thế nào?"
"Tạ tiểu thư, thư tín lần này Tiểu Lan là tìm đến một vị cô nương bên ngoài, cho nàng ngũ lượng bạc để nàng tìm một vị nha hoàn của Tiêu phủ đem thư tín giao cho đối phương." Tiểu Lan đứng dậy trả lời.
"Ngươi xác định thư kia giao cho hắn?" Hiệp Nhị tiểu thư nghi vấn.
"Vâng tiểu thư, nô tỳ tận mắt thấy một vị nha hoàn cầm thư vào sân Tiêu tiểu thư." Nha hoàn Tiểu Lan khẳng định trả lời.
"Vậy là tốt rồi, chuyện này đừng cho những người khác biết, đặc biệt là đại ca của ta, hiểu chưa?" Hiệp Nhị tiểu thư mệnh lệnh hai nha hoàn trong phòng.
"Tiểu thư, việc ngày mai, chúng ta nên làm như thế nào?" Một nha hoàn áo lam khác cẩn thận hỏi.
"Hừ, tin đồn bên ngoài các ngươi đều nghe xong, ngày mai chúng ta muốn làm cho Ảnh Nguyệt tỷ tỷ nhìn thấu bản tính của người này, giúp đại ca đem việc này làm xong." Hiệp Nhị tiểu thư nhớ tới chuyện mấy ngày trước đại ca nàng phân phó Hiệp Thanh làm.
"Tiểu thư ý tứ là, tin đồn bên ngoài cùng đại thiếu gia......" Nha hoàn Tiểu Lan hơi hơi khiếp sợ hỏi.
"Hừ, lần này tuy rằng là đại ca làm cho người ta truyền ra, nhưng việc này là thật. Hừ......" Hiệp Nhị tiểu thư hừ nhẹ một tiếng, sau đó phân phó hai nha hoàn nói:"Tiểu Lan, tiểu Trúc, các ngươi một hồi đi ra ngoài đến cửa hàng Hiệp gia của chúng ta tìm Hiệp Tam, làm cho hắn tìm người làm tốt việc này!"
"Vâng, tiểu thư." Hai nha hoàn gật đầu lui ra.
================================phân cách tuyến ====================
"Lý quản sự, trước mắt việc trà sơn của Bạch gia, các ngươi có thể thương lượng biện pháp?" Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn tập trên tay hỏi Lý quản sự quản lí trà trang ngồi bên trái.
"Hồi tiểu thư, chỉ sợ lần này Lâm gia là xác định chắc chắn muốn cùng Tiêu gia chúng ta tranh đoạt trăm mẫu sản trà của Bạch gia, về phần các thương gia khác, hiện tại đã đều rời khỏi, trong này chỉ sợ cũng giống như lúc trước tiểu thư đã dự đoán, không thể thiếu Hiệp gia ở bên trong chu toàn." Lý quản sự nhăn mặt trả lời.
"Ân, vậy Lý quản sự, ngày trước ta giao cho ngươi chuyện Tây Sơn bỏ hoang của Lâm gia, chư vị có cái nhìn như thế nào?" Tiêu Ảnh Nguyệt biểu tình trên mặt không thay đổi, thản nhiên mở miệng tiếp tục hỏi.
"Tiểu thư mấy ngày trước đây nói qua việc núi trà hoang Tây Sơn, vài người chúng ta cho rằng việc này dù phía trước chưa nghe qua, bất quá Vu lão quản lí việc trà sơn nghe xong, cho rằng Tây Sơn có lẽ đúng như tiểu thư nói như vậy, có thể thử, chính là nơi này tính phiêu lưu quá cao, xa không an ổn bằng Nam Sơn của Bạch gia." Lý quản sự cùng Hồ quản sự nhìn nhau.
Tiêu Ảnh Nguyệt không nói gì, nàng đối với Bạch Liêm nói Tây Sơn có thể trồng trà, hơn nữa có thể sản xuất trà không kém hơn trà của Nam Sơn, nàng tin tưởng nàng.
"Tiểu thư, từ xưa sản trà, yêu cầu đối với trà sơn là quan trọng nhất, núi cao sản trà là thượng phẩm. Núi Tây Sơn lại chưa bao giờ trồng trà, nếu thật muốn thử chỉ sợ như lời Lý quản sự nói." Hồ quản sự cũng đồng ý lời Lý quản sự, nhưng nếu chọn Nam Sơn của Bạch gia, nếu thật muốn tranh chấp cùng Lâm gia, cuối cùng cũng là không đáng giá, nhưng nếu không tranh, Tiêu gia ở phương diện sản xuất trà này, về sau chỉ sợ thực sự sẽ bị áp chế đi.
"Ân, việc này chỉ sợ chúng ta còn phải nghĩ biện pháp khác." Lão Ngô quản lí tiệm gạo vẫn không nói chuyện cũng gật đầu nói.
"Tiểu thư, không biết ngày trước ngài nói Tây Sơn có thể trồng trà là theo như lời người phương nào?" Lý quản sự hỏi ra ý tưởng hắn đã muốn hỏi nhiều ngày. Trồng trà vẫn đều là tài nghệ của trà nông, một trà trang nối nghiệp nhiều đời không thể thiếu các trà nông có kinh nghiệm để ý chăm sóc. Mà trà trang vẫn là do hắn quản lí, hắn lại chưa bao giờ nghe được cách nói như ngày ấy tiểu thư nói về Tây Sơn, trở về nói chuyện với Vu lão là một lão trà nông bên trong trang, bộ dáng khiếp sợ của Vu lão hắn còn ghi tạc trong lòng.
"Lúc này là kết quả Bạch Liêm thăm dò ra." Thời điểm Tiêu Ảnh Nguyệt nói về Bạch Liêm, nghĩ đến bộ dáng mấy ngày nay của nàng, vẻ mặt không tự do trở nên nhu hòa.
"Cô gia?" Lý quản sự, Ngô quản sự, Hồ quản sự còn có Lý Thanh vẫn không nói chuyện đều nhịn không được kinh ngạc. Tuy rằng trong khoảng thời gian gần đây bọn họ cũng đều biết một ít sổ sách là từ vị cô gia này xem xét quản lý, nhưng bọn hắn cũng cho rằng ở bên trong không thể thiếu đại tiểu thư hỗ trợ từ giữa, cho dù bọn hắn đều nghe qua Tống chưởng quầy nói qua chuyện của vị cô gia này, nhưng bọn hắn nhiều nhất cũng chỉ cho rằng đối phương có thể là nhân tài, nhưng còn cần tôi luyện, hơn nữa này cũng chỉ là nói về mặt thương nhân, lại cũng không biết vị cô gia này cũng biết về việc trồng trà.
Sau khi bốn người thấy ý cười thản nhiên trên mặt Tiêu Ảnh Nguyệt, hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn lại là Hồ quản sự dẫn đầu mở miệng nói:"Tiểu thư, nếu việc này là cô gia đề nghị, không bằng làm cho cô gia nói chuyện với Vu lão của trà trang, sau đó đi nghiên cứu thêm việc này có được hay không?"
Vài người trong phòng nghe xong trong lòng cũng thoáng tự hỏi, sau đó vẫn gật đầu đồng ý đề nghị của Hồ quản sự, hiện tại trà sơn của Bạch gia phải dùng trăm vạn lượng đến tranh chấp với Lâm gia, Tiêu gia bọn họ không phải nói tranh bất không được, hơn nữa cứ như vậy, càng có thể làm cho Hiệp gia buông cảnh giác mà xuất thủ. Nhưng việc này đối với Tiêu gia mà nói chính là hạ sách. Làm cho Hiệp gia lơi lỏng cảnh giác mà xuất thủ tất nhiên là tốt, chính là cũng không thể lãng phí tiền như vậy. Nếu Tây Sơn này thật có thể trồng trà, bắt Tây Sơn đối với Tiêu gia mà nói không thể nghi ngờ chính là thượng sách, tuy rằng đến lúc đó phải làm cho thời điểm Hiệp gia xuất thủ buông xuống cảnh giác toàn lực phóng ra, cho dù khi phá hủy sạch sẽ các thế lực của Hiệp gia cũng sẽ hơi chút khó khăn, nhưng chuyện này cũng chỉ là hao chút thời gian. Đồng thời ở trong lòng vài vị quản sự của Tiêu gia như bọn họ mà nói thì lần này bọn họ vừa lúc cũng có thể xem vị hôn phu mà đại tiểu thư coi trọng rốt cuộc có thể giúp đỡ tiểu thư của bọn họ hay không, hơn nữa vài người bọn họ cũng già đi, cũng có ý tưởng giống như Tống chưởng quầy bên kia muốn lo lắng đem sự tình giao cho hậu bối, học lão gia về nhà chuẩn bị dưỡng lão ôm cháu.
"Đem Vu lão mời đến đi, việc trà sơn của Bạch gia này, mong rằng vài vị quản sự còn muốn một cái đối sách." Tiêu Ảnh Nguyệt suy nghĩ xong cũng gật đầu đồng ý.
Vài cái quản sự gật đầu đáp ứng.
"Lý Thanh, việc thuỷ vận trước tiên đang tiến hành như thế nào?" Tiêu Ảnh Nguyệt xem mọi người đồng ý mới quay đầu hỏi người tuổi trẻ nhất trong phòng.
"Hồi tiểu thư, thuỷ vận ấn theo tiểu thư an bài mà tiến hành, đã đem vật chất của các cửa hàng lớn đều bí mật chuyển đến. Vật chất các nơi còn đang chuyển đổi, về phương diện khác Tiêu Nhất đã cùng Lâm gia chưởng quản Hạ Tào Bang bàn bạc, trước mắt tiến hành thuận lợi, người an bài báo rằng đối phương đã từ Tiêu Nhất nơi đó tin tưởng chúng ta bên này đang gặp khó khăn." Lý Thanh nói đến nơi này trên mặt vẫn nghiêm túc cũng lộ ra ý cười.
"Ân, Lý Thanh làm cho Tiêu Nhất hướng đối phương yêu cầu vật chất đều chuẩn bị tốt, sau đó làm cho bọn họ giả trang thuyền, làm cho Tiêu Nhất tiếp tục diễn vở kịch tiếp theo." Tiêu Ảnh Nguyệt vừa lòng gật gật đầu.
"vâng, tiểu thư." Lý Thanh đứng dậy khom người đáp ứng.
"Hôm nay bàn bạc, vài vị quản sự đã vất vả, đi về trước nghỉ ngơi đi, chuyện kế tiếp đợi thỉnh Vu lão xong chúng ta sẽ thương nghị thêm, ý của vài vị quản sự như thế nào?" Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn vài vị phía dưới trên mặt một bộ vừa lòng hỏi.
"Vâng, tiểu thư." Vài vị quản sự đứng dậy gật đầu.
"Lão Lý, lão Ngô ta là già rồi." Sau khi vài vị đại quản sự của Tiêu phủ đi ra, Ngô quản sự đối với hai vị quản sự khác cảm thán nói.
"Đúng vậy, lão Ngô, vài người chúng ta là già đi, hiện tại là hậu sinh khả uý." Hồ quản sự cũng đi theo cảm thán.
"Ân, lão Hồ ngươi cho rằng tiểu tử nhà ta thế nào?" Lý quản sự hỏi Hồ quản sự.
"Lý tiểu tử nhà ngươi cũng không sai, lão Lý là coi trọng khuê nữ nhà ta?" Hồ quản sự nhìn Lý quản sự nghi hoặc hỏi.
"Đúng vậy, không biết hỗn tiểu tử nhà của ta có phúc này hay không?" Lý quản sự gật gật đầu.
"Lão Lý, Lý tiểu tử là lão Hồ ta xem từ nhỏ đến lớn, tự nhiên là xem trọng tiểu tử Lý Thanh, chính là lão Lý, ngươi cũng biết nhà của ta liền chỉ có một khuê nữ như vậy từ nhỏ đã bị ta làm hư, không có chút bộ dáng của nữ nhi gia, liền thích đi theo ngoạn nháo ở cửa hàng, ngươi xem này......" Hồ quản sự nói là vì nữ nhi của mình mà đau đầu, nhưng trong lòng vẫn là vì nữ nhi duy nhất của hắn cảm thấy vui mừng, hắn tuy chỉ có một nữ nhi, nhưng đi theo Tiêu lão gia dốc sức làm ăn, đối với nữ thừa phụ nghiệp hắn cùng Tiêu lão gia có thái độ giống nhau.
"Lão Hồ, chỉ sợ Trúc nhi nhà các ngươi chướng mắt hỗn tiểu tử nhà ta, có thể được con dâu như Trúc nhi lão Lý ta cao hứng còn không kịp đâu, ngày sau chuyện của tiểu bối, tự nhiên là tiểu bối tự mình quyết định." Lý quản sự tự nhiên là biết ý tưởng trong lòng Hồ quản sự.
"Xem ra chén rượu mừng này của hai nhà các ngươi lão Ngô ta là uống định rồi." Ngô quản sự ha ha cười trêu ghẹo.
"Hảo." Hồ quản sự cùng Lý quản sự cũng cười theo.
"Về sau là chuyện của vãn bối." Lão ngô cảm thán nhìn thư phòng phía sau nói.
Lý quản sự cùng Hồ quản sự cũng đi theo nhìn lại, gật gật đầu, lần này đối với chuyện của Hiệp gia, bọn họ trước kia đều biết sở cầu của Hiệp gia đối Tiêu gia, dã tâm của gia chủ Hiệp gia bọn họ cho tới bây giờ cũng biết, chính là lần này chỉ sợ người mà gia chủ Hiệp gia chọn chung quy là kém hơn tiểu thư mà bọn họ chọn. Trưởng tử Hiệp gia tuy rằng không sai, chỉ tiếc bàn cờ này còn không có bắt đầu, còn chưa xuất thủ cũng đã bị người từng bước một tính kế, mặc kệ thực lực lớn thế nào cuối cùng cũng phải yếu thế.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Là giọt, nộn nhóm mộc có nhìn lầm, ngẫu hôm nay canh hai, nhưng nộn nhóm cũng biểu kinh hoảng, tiếp theo chương sẽ không là Nhất Nguyệt về sau, ngày mai không cố ý ngoại vẫn là sẽ có càng giọt!
Này chương chính là đưa mọi người thánh đản lễ vật, vốn tưởng cấp mọi người đến cái thoải mái cười phiên ngoại, nhưng là ngẫu nhiên xảy ra hiện ngẫu thật sự là mộc có tẩy cụ thiên phú, đành phải tiếp tục chính văn.
Vì thế kế tiếp ngẫu muốn đi quá thánh đản điểu, xem văn chư vị thánh đản khoái hoạt!!!!
_______Hết chương 68_______
Hiệp thiếu gia và Lâm thiếu gia tưởng đâu cun ngầu lắm, ai ngờ người ta tính xong lâu rồi =)))))) giả bọn rối cho hai bạn vui thoy
Long time no see:'(
Happy New Year!!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT