Edit | 4702i.

“Đại tỷ, tỷ nghĩ ra cách nào hay chưa?” Sáng sớm lão tứ đẩy lão ngũ tới, thấy nàng đang ăn sáng không khỏi nói: “Đại tỷ thảnh thơi thế này chắc chắn là có cách rồi.”

Tân Tú cắn miếng bánh bao, “Dù không nghĩ ra cách cũng phải ăn sáng chứ, đồ ăn ngon như thế tranh thủ ăn nhiều vào, chờ mình đi rồi không ăn được nữa đâu.”

Hai người cũng ngồi xuống ăn với nàng, nhưng họ đang có điều lo nghĩ nên ăn không vô, lão tứ cắn đũa nói: “Đại tỷ, hôm qua đệ lại nghĩ hay mình tiếp tục mai phục yêu quái kia đi, hẳn gã còn chưa biết Chu Sát pháp sư đã chết. Đại tỷ và ta, thêm lão ngũ và vị Bạch tỷ tỷ hôm qua – nếu như nàng ấy cũng đồng ý giúp đỡ, nhất định chúng ta có thể thắng.”

Tân Tú khẽ hừm: “Không ổn, Bạch tỷ tỷ bị thương không ra tay được.”

Lão tứ gãi đầu: “Thôi vậy, thế chỉ còn ba chúng ta. Yêu quái kia là huynh trưởng của Chu Sát chưa biết chừng cũng háo sắc giống hắn thì sao, hay mình chơi lại chiêu cũ?”

Tân Tú đã ăn xong, nàng không đánh giá quá nhiều về cách hai đệ đệ nghĩ ra, lau miệng xong mới bắt đầu thuật lại kế hoạch của mình:

“Bốn nhà Triệu Tiền Tôn Lý tuy tìm tới Chu Sát pháp sư xin được che chở, nhưng thực ra còn lén tiếp xúc với hộ pháp khác là Hắc Sơn, trước đó ta tản bộ trong mật thất Tiền gia thấy sổ sách liên quan, chúng đang chuẩn bị kiến tạo cung hộ pháp mới cho Hắc Sơn.” Chúng còn biết đầu tư vào nhiều chỗ để tránh rủi ro cơ đấy.

Lão tứ: “Chúng như thế chẳng phải là sớm ba chiều bốn ư, rõ ràng đã tìm tới chúng ta rồi sao còn tìm người khác nữa!”

Lão ngũ: “Tứ ca… Đệ cảm thấy, dùng cụm “sớm ba chiều bốn” ở chỗ này không thích hợp lắm.”

Tân Tú: “Tóm lại, mình có thể lợi dụng tên Hắc Sơn hộ pháp này một phen. Mới rồi ta triệu mấy tiểu yêu quái dưới trướng tới hàn huyên một hồi, hay ở chỗ chúng đều nói Chu Sát rất thân với huynh trưởng, mà giữa Hắc Sơn hộ pháp và Chu Sát ngày xưa từng nảy sinh mâu thuẫn, lại càng có lợi cho kế hoạch của ta.”

Nàng xích lại gần hai đệ đệ nói một hồi, vẻ mặt nghiêm trọng của hai người dần dần chuyển sang kính sợ, lão tứ vỗ tay tán thưởng: “Đại tỷ, quả là tỷ am hiểu âm mưu quỷ kế hơn cả.”

Lão ngũ nhìn mặt đại tỷ, nhắc khéo: “Tứ ca, ta cảm thấy mới rồi huynh dùng từ cũng không hợp lắm.”

Tân Tú tổng kết kế hoạch, cơ bản là “Gắp lửa bỏ tay người” và “Ngao cò tranh đấu, ngư ông được lợi.”

Nàng định để lão tứ đóng vai mỹ nhân của Chu Sát pháp sư, sau đó tiến hành gài bẫy, nghĩ cách để hắn bị người của Hắc Sơn hộ pháp cướp đi, sau đó nàng sẽ giả dạng làm Chu Sát pháp sư đi gây chuyện, đương nhiên phải chọn đúng thời điểm mới gây chuyện được, nhất thiết không được ra tay, mắng nhau xong phải đi ngay, nếu ra tay rất dễ bị lộ.

Chờ quay về Tiền gia, nàng sẽ tử vong tại chỗ ngay trước mặt đám yêu quái dưới trướng Chu Sát pháp sư. Nàng còn giữ thi thể của Chu Sát pháp sư cơ đấy, đúng lúc cần dùng. Chờ khi gã ca ca của Chu Sát pháp sư tới, nghe chuyện đệ đệ mình chết không minh bạch, có nghi vấn liên quan tới Hắc Sơn hộ pháp, lại thấy thi thể thảm thiết của đệ đệ chắc chắn sẽ thịnh nộ đi tìm Hắc Sơn hộ pháp báo thù.

Mối thù giết đệ đệ này, nếu chúng đánh nhau, chết một tên không lỗ chết hai tên lãi to, dù không chết mà chỉ bị thương thì vẫn có thể nhân dịp hai bên chưa sẵn sàng thọc mỗi kẻ một đao, khi đó mọi chuyện đơn giản hơn nhiều.

Thân Đồ Úc cũng được nghe về kế hoạch vu oan giá họa của đồ đệ, y không ngờ còn có thể làm như thế, thầm khen đồ đệ thật thông minh, nếu người khác y sẽ thấy xảo trá, riêng đồ đệ lại thấy thông minh. Y là thực thiết linh thú quen thẳng thắn bộc trực rồi, nào có biết bụng dạ con người phức tạp ra sao.

Đã lên kế hoạch xong xuôi họ bèn lập tức ra tay, chỗ của Hắc Sơn hộ pháp cách Tiền gia hơi xa, thế là Tân Tú dứt khoát mặc kệ tình hình rối ren ở Tiền gia, trực tiếp xách mông dẫn người rời khỏi Tiền gia tới Tôn Gia. Chỗ Tôn gia khá gần với địa bàn của Hắc Sơn hộ pháp, Tân Tú có lý do nghi ngờ chúng đã cấu kết với nhau từ trước.

Để cam đoan bên lão tứ không xảy ra sơ suất gì, nàng bèn đi cùng hắn, sau đó đứng một bên xem lão tứ bị đám tay chân của Hắc Sơn hộ pháp cướp đi theo đúng kế hoạch. Đám yêu quái này bị sao thế nhỉ, cứ thấy đại mỹ nhân là xông vào cướp? Xem cái cách chúng cướp người thành thạo thế, hiển nhiên cũng chẳng phải thứ tốt lành gì.

Dù kỹ thuật diễn của lão tứ không xuất sắc lắm nhưng hắn cũng coi như biết tròn biết méo, vẫn có tí tài năng, chí ít là không làm lộ sơ hở gì, còn dọa hai yêu quái ngốc Tân Tú xếp riêng cho hắn quýnh lên chạy về báo cáo lão đại mỹ nhân của hắn bị cướp rồi.

Tân Tú vừa tròng túi da của Chu Sát pháp sư lên đúng lúc hai tiểu yêu kia báo tin tới. Nàng đã chuẩn bị kỹ càng, bắt đầu biểu diễn cảnh giận tím mặt —— kỹ năng diễn của Tân Tú cực xịn, còn cộng hưởng tới cả những kẻ xung quanh, khiến đám thuộc hạ kia đều giận điên, lại còn dám cướp người của lão đại, không thể để đối phương khinh thị mình thế được!

Một bầy yêu quái trùng trùng điệp điệp kéo tới đòi người, đám tay chân của Hắc Sơn hộ pháp đương nhiên không trả người lại được, bởi vì lão tứ đã trốn lâu rồi, nếu hắn thực sự bị mang vào hang ổ của Hắc Sơn hộ pháp lỡ làm lộ chân thân thì sao, nói chung, họ chỉ cần kiến tạo cảnh mỹ nhân bị cướp thôi.

Song phương nói năng trái khoáy nhau nên ra tay là điều tất yếu. Riêng điểm này dường như yêu quái thẳng thắn hơn phàm nhân nhiều. Hắc Sơn hộ pháp không ở đây nên Tân Tú lâm thời phát huy, để một nhóm tiểu lâu la đánh nhau với thuộc hạ của Hắc Sơn hộ pháp, nhằm kích thích hung tính của chúng.

Dù sao đều là quân địch cả, chết thêm đứa nào hay đứa đấy.

Hắc Sơn hộ pháp bị kinh động vội vàng chạy tới. Yêu quái này cao to, tóc tai bù xù đen thui, trông như một con gấu đen vạm vỡ. Căn cứ theo việc yêu quái tên gì rất có thể nguyên hình là thế, Tân Tú có lý do hoài nghi hắn là con gấu đen, thế là lại khó tránh khỏi việc nhớ tới sư phụ mình. Đều là gấu mà sao nhan sắc kém xa vậy? Tuy sư phụ nàng nhìn hơi tà đạo một tẹo nhưng vẫn là đại mỹ nhân tự có buff trang điểm cơ đấy.

“Chu Sát, ngươi cố tình tới gây chuyện hay sao?!”

Khi tới đây Tân Tú dùng thuật biến hóa, là kiểu tiêu hao linh lực và khó bị phát hiện, nàng ngồi sau rèm kiệu phấp phới càng khiến Hắc Sơn khó lòng nhìn ra sơ hở.

“Hắc Sơn, ngươi cướp mỹ nhân của ta còn đang giả vờ giả vịt làm chi, mau trả nàng lại đây!”

Hắc Sơn hộ pháp vô cùng mất kiên nhẫn: “Cái bệnh háo sắc của ngươi quả nhiên vẫn không thay đổi, coi như ta cướp mỹ nhân của ngươi đã làm sao, ngươi lại dám đắc tội ta chỉ vì một mỹ nhân ư!”

Tuy Chu Sát pháp sư là đệ tử dưới trướng Kim Cương Thiên Vương Bồ Tát nhưng không được ưu ái lắm, còn kém xa với địa vị pháp sư hiện tại, chẳng qua ỷ vào khí thế của huynh trưởng mà những hộ pháp khác mới nể mặt hắn thôi.

“Chu Sát pháp sư” giận dữ, “Hắc Sơn, ngươi…! Ngươi được lắm!”

Nói tới đây lẽ ra Tân Tú định đi rồi, nhưng tên Hắc Sơn kia nói ra tay là ra tay, đột nhiên đánh một chưởng về phía nàng, “Dám tới địa bàn của ta giương oai, còn khiến người của ta bị thương, ta phải dạy cho ngươi một bài học mới được.”

Tân Tú suy nghĩ cực nhanh, gấu trúc Doraemon đỡ hơn nửa chưởng đó cho nàng, may mà tên Hắc Sơn này không có ý định đánh chết “Chu Sát” nên ra tay cũng không nặng. Tân Tú diễn kịch rất thật, giả vờ bị thương cất tiếng mắng mỏ rồi mới bất đắc dĩ dẫn bọn thuộc hạ quay về.

Kiệu của Chu Sát pháp sư vừa về tới Tôn gia, đám yêu quái ngoài kiệu bỗng nghe thấy tiếng nữ tử trong kiệu sợ sệt thốt lên.

“Ôi, pháp sư! Người sao vậy?”

Sau đó là tiếng kêu đau của Chu Sát pháp sư: “Hắc Sơn hèn hạ lại hại ta như thế! Ta tất không tha cho ngươi!”

“A —— “

Chúng đều nghe thấy tiếng Chu Sát pháp sư kêu thảm, kèm đó là tiếng nổ vang, có yêu quái nhận thấy điều bất thường lại gần vén rèm lên, đúng lúc thấy thi thể của Chu Sát pháp sư rải la liệt trong kiệu, hắn biến về nguyên hình, thi thể trông cực kỳ thê thảm như phát nổ —— để che giấu nguyên nhân cái chết thực sự của Chu Sát pháp sư, Tân Tú đã xử lý thi thể hắn lại một phen nên nhìn khó tránh khỏi việc nát hơn bình thường

Bọn thuộc hạ của Chu Sát quá sợ hãi, không biết tại sao lại thế, nhưng nhớ tới câu pháp sư vừa gào lên bèn chắc mẩm việc này ắt có liên quan tới Hắc Sơn, thế là quần chúng xúc động, ồn ào, loạn như cào cào.

Trong tình huống này đương nhiên không còn kẻ nào chú ý tới vị mỹ nhân trong kiệu nữa. Trước khi cho nổ xác Chu Sát, Tân Tú ngừng sử dụng thuật huyễn hóa, chính nàng biến thành mỹ nhân, đổi trắng thay đen, quang minh chính đại xài thân phận khác.

Chu Sát pháp sư chết bất đắc kỳ tử*, không chỉ có những yêu quái dưới trướng hắn vạn phần hoảng sợ mà Tôn gia cũng dậy sóng theo, e sợ mình bị giận chó đánh mèo.

(*) Chết đột ngột, không rõ nguyên nhân.

“Giờ phải làm sao đây, có cần đi tìm Hắc Sơn hộ pháp nói cho rõ không?”

“Còn nói gì với hắn nữa, đi nhanh lên, nếu bị diệt khẩu thì phải làm sao!”

“Chúng ta về thành Hoàng Thạch đi?”

“Không ổn không ổn, mau về quốc đô đi, báo tin pháp sư mất cho Chu Vinh hộ pháp!”

Hai tên có đầu óc dưới tay Chu Sát pháp sư sớm đã bị Tân Tú giải quyết, nhóm yêu quái hiện tại toàn lũ đầu óc ngu si, rối ren một ngày còn chưa biết làm sao cho phải, tới tận hôm sau mới vội vàng khiêng thi thể pháp sư quay về quốc đô, đúng lúc lại gặp Chu Vinh hộ pháp – chính là huynh trưởng của Chu Sát – cũng từ quốc đô tới thành Hoàng Thạch,.

Chu Vinh hộ pháp là một trong mười tám hộ pháp của Kim Cương Thiên Vương Bồ Tát, gã nghe đồn bên thành Hoàng Thạch gần đây không dâng tế phẩm tới, Bồ Tát hỏi mới đến đây. Lúc đầu việc này không tới phiên gã, nhưng vì nhớ tới tên đệ đệ của mình ở thành Hoàng Thạch, gã lo đệ đệ làm ra chuyện gì mới tự tới một chuyến để tra hỏi, ai ngờ vừa tới đã phải nghe tin dữ đệ đệ chết bất đắc kỳ tử.

“Là Hắc Sơn hộ pháp làm! Hắc Sơn hộ pháp kia thật sự quá phách lối, đầu tiên phái người cướp trắng mỹ nhân pháp sư thích nhất, lúc pháp sư dẫn chúng ta đi đòi người Hắc Sơn hộ pháp giết bao nhiêu huynh đệ của bọn ta. Hắc Sơn hộ pháp còn phách lối đánh pháp sư một chưởng, chắc chắn hắn âm thầm xài chiêu hiểm gì nên sau khi về pháp sư mới xảy ra chuyện!”

“Phải phải, trước khi chết chính miệng pháp sư đã nói do Hắc Sơn hộ pháp dùng thủ đoạn hèn hạ! Bọn ta đều chính tai nghe tận mắt thấy!”

Bầy yêu quái mỗi kẻ nói một lời, Chu Vinh hộ pháp nhận ra chúng không nói dối, lại thấy thi thể thảm thiết của đệ đệ giận không kìm được, thậm chí còn không đành lòng nhìn thêm lần nữa.

Không ngoài dự đoán của Tân Tú, gã quả thực lập tức tới chỗ Hắc Sơn hộ pháp.

Lúc này Tân Tú đã ngụy trang thành tiểu yêu quái trà trộn vào bầy yêu quái, kẻ đầu tiên nhắc tới Hắc Sơn hộ pháp chính là nàng. Đục nước béo cò tới tận giờ, nàng đã chắt lọc được tinh hoa của việc kích động phát động bạo loạn, bèn xúi: “Chúng ta đuổi theo Chu Vinh hộ pháp, cùng đi báo thù cho pháp sư thôi!”

“Đúng đúng! Cùng đi thôi!”

Lúc nhóm Tân Tú đuổi tới, Chu Vinh hộ pháp và Hắc Sơn hộ pháp đã đang đánh nhau. Chu Vinh hộ pháp đương trong cơn đau xót mất đệ đệ, chính đang phẫn nộ tột cùng, Hắc Sơn có giải thích gì gã cũng không nghe lọt tai, chứ đừng nói tới việc con yêu quái Hắc Sơn này là tên ngốc, căn bản không nghĩ tới việc giải thích mà còn chế giễu Chu Sát, chỉ chịu một chưởng đã chết, đúng là vô dụng. Hắn nói thế khác nào chủ động chịu oan, thừa nhận chính mình đánh chết Chu Sát.

Tân Tú: Anh giai lợi hại quá, chiêu đổ thêm dầu vào lửa này quá hay, hôm nay anh không chết thì ai chết.

Đánh tới hồi cuối đương nhiên bên què bên cụt, hai con yêu quái đều trọng thương không thể nhúc nhích, lại vẫn còn nhục mạ lẫn nhau, cùng bị thuộc hạ hai bên khiêng về.

Tân Tú nghĩ lại, nàng không đi với Chu Vinh mà xâm nhập vào đội ngũ của Hắc Sơn hộ pháp, bởi vì lão đại trọng thương nên phía chúng rất hỗn loạn, không hề phát hiện kẻ trà trộn là Tân Tú.

Tân Tú mai phục trong cung của Hắc Sơn hộ pháp, thừa dịp hắn được đưa vào dưỡng thương trong cung điện bèn lẻn vào chém đứt đầu hắn. Hắc Sơn hộ pháp còn không kịp mở mắt, chưa biết kẻ giết mình là ai đã đi đời nhà ma.

Đá đá chiếc đầu gấu đen lăn lóc trên đất, Tân Tú nghĩ thầm, đúng là yêu quái gấu đen thật. Nếu không phải Chu Vinh hy sinh chính mình tạo cơ hội tốt cho nàng như thế, ắt nàng phải tốn rất nhiều công sức mới đối phó được con gấu đen này.

Nàng to gan giết Hắc Sơn hộ pháp, lại lặng lẽ chạy đi, gặp đúng đội ngũ của Chu Vinh hộ pháp bèn cùng mấy con yêu quái khác đưa gã tới Tôn gia nghỉ ngơi tạm.

Hiển nhiên là, lúc Chu Vinh hộ pháp nghỉ ngơi một mình cũng là lúc gã đi đời nhà ma, Tân Tú không hề khách sáo, cũng công bằng chém hắn đứt đầu hắn.

Tân Tú: Một đao giải quyết một tên hộ pháp, sao mà sung sướng đến thế.

Chờ lão tứ lão ngũ tới, Tân Tú đã làm xong túi da của Chu Vinh hộ pháp, đương nằm trên giường “dưỡng thương”.

“Xong, đã giải quyết gọn rồi.” Tân Tú mỉm cười với họ.

Thân Đồ Úc vốn tính nếu đồ đệ không đối phó được lại ra tay, thế nhưng kết quả lại không có cơ hội thể hiện.

Gấu trúc không thể ra trận giúp đỡ đồ đệ, cảm thấy hơi hơi mất mát.

Lời tác giả:

Xài chiến thuật, tâm hồn đen ngòm rồi: (.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play